
tình yêu, là sự tha thứ.
Em cầu mong anh hạnh phúc, dù lời nói kia là qua màn nước mắt,
nhưng rất chân thành và…tuyệt đốt thủy chung…
Bóng hình nó mất hút trên cầu trời cao vời vợi. Vẫn có 1 ánh
mắt mãi dõi theo nó, heo hút vô vàn nỗi đau:
-Quay về đi! Hãy sống tốt, luôn cả phần của anh!
Sai lầm duy nhất của em, là đã yêu anh nhiều đến như vậy!
xin lỗi!
Em luôn mong có ngày anh dắt tay em bước lên thánh đường…
Và 2 ta sẽ cùng nguyện ước, có nhau đến trọn đời…
Em luôn mơ có lúc, mọi nỗi đau sẽ chìm sâu trong tâm khảm…
Để 2 ta sẽ mãi hạnh phúc về sau…
Em luôn ước đôi tay này sẽ thật dài và rộng…
Luôn níu được bước chân khi anh muốn ra đi…
Nhưng sau tất cả, giấc mơ chỉ là một giấc mơ
Em luôn sống giữa hiện thực bàng hoàng, đầy chua xót…
Anh để lại em, bên muôn trùng ngã rẽ…
Hướng đi nào, sẽ lại có được anh???
“Phù…uuuuu” –Kết thở dài,đôi lông mày giãn ra như vừa trút
được một gánh nặng, khẽ thì thầm:
-Cô ấy đi rồi!...
Yết quay lại, nhìn cô, trong ánh mắt thoáng vài tia nghịch
ngợm:
-Em sợ gì sao?
-Sợ gì chứ?-Kết đỏ mặt, đổi tông giọng cao cố lấp liếm đi sự
ngượng ngập của mình.
-Em muốn cô ấy đi không?-Yết nhếch mép cười vẻ ngô ngố của
cô, thản nhiên hỏi.
Kết cúi đầu, cố gắng kiềm chế nỗi đau lẳng lặng không tên
đang dày vò cô lúc này, cất tiếng mỉa mai:
-Đi hay không thì liên quan gì đến em?
Yết đưa bàn tay dày ấm xoa xoa mái tóc mượt mà của cô. Là anh
gây tổn thương cho người con gái anh yêu, lúc nào cũng là anh. Anh không xứng
đáng để bất kì người nào yêu quý, kể cả Bảo Bảo, kể cả Kết. Họ là những cô gái
xinh đẹp và tốt bụng, họ xứng để được bất kì ai thương mến. Nhưng họ thật ngu
ngốc, khi đã chọn lầm yêu người như anh-Yêu một ác quỷ!
Nụ hôn nhẹ nhàng đặt trên trán Ma Kết, phớt thôi nhưng cũng
đủ làm tim ai đó bình yên trở lại. Anh quay lưng bước đi về phía Song Tử đang gầm
rú điên cuồng, sau khi để lại cho cô một lời nói:
-Hãy tin anh!
Kết cười, nụ cười ẩn nhẫn đau thương:
“ Không phải vì em không tin anh mà là vì em sợ, sợ tình yêu
em không đủ để níu bước anh đi.
Cô gái đó đã yêu anh nhiều đến thế, lý do gì anh lại chia
tay cô ấy, dày vò cô ấy? Liệu có khi nào anh làm điều đó với em không???”
Nếu có thể, em mong mình chẳng bao giờ gặp lại cô ấy nữa,
khi đối diện với cô ấy, em luôn cảm thấy bất an. Em không muốn nhìn về quá khứ
của anh và thấy anh cùng cô ấy hạnh phúc bên nhau. Xin lỗi, nhưng em ích kĩ quá
phải không??? Em chỉ muốn bản thân mình, là quá khứ, là hiện tại, là tương lai
của anh. Anh không thuộc về ai khác, ngoại trừ em, Ma Kết thôi!
-Em sẽ không để anh rời xa em đâu, em thề!!!
Kết im lặng rút khỏi đại sảnh náo nhiệt, mùi tử đinh lan dịu
dàng thoang thoảng trong không khí. Ánh trăng vàng nhạt treo vắt vẻo trên cây cổ
thụ già nua, cằn cõi. Mọi chuyện… vẫn chỉ mới bắt đầu…
___________________________
Bầu trời đêm cao và xa vời vợi, một ít gợn mây trắng phiêu dật
ở bìa rừng. Nó thả mình theo ngọn gió bay đi, những giọt nước đã kịp vơi khô
trên má. Hết rồi, mọi chuyện nên dừng lại ở đây thôi! Anh đã có tình yêu mới, hạnh
phúc mới, bình yên. Nó không nên bám theo anh nữa, chỉ nên đứng một nơi nhìn
anh bước đi…
Nó đáp xuống đồi cỏ hoang. Cỏ cây ở đây xanh rì, mơn mản,
cao không quá mắt cá chân. Bảo Bảo ngồi bệt xuống nền đất, chống tay nghểnh cổ
ngước lên bầu trời. Tối nay trời đẹp quá,lung linh, huyền ảo. Đã bao nhiêu lâu
nó chưa thấy thanh thản để nhìn ngắm triệu vì tinh tú trên kia?
Nó thở khe khẽ, nhịp chân vu vơ trên ngọn cỏ thắm ướt sương
đêm, âm thầm cất tiếng hát trong veo:
Think you own whatever land you land on
Earth is just a dead thing you can claim
But I know every rock and tree and creature
Has a life, has a spirit, has a name
Think the only people who are people
Are the people who look and think like you
But if you walk the footsteps of a stranger
You learn things you never knew
You never knew
Have you ever heard the wolf cry to the blue corn moon?
Or ask the grinning bobcat why he grinned
Can you sing with all the voices of the mountains?
Can you paint with all the colors of the wind?
Can you paint with all the colors of the wind?
Come run the hidden pinetrails of the forest
Come taste the sun-sweet berries of the earth
Come roll in all the riches all around you
And for once never wonder what they're worth
The rainstorm and the rivers are my brothers
And the heron and the otter are my friends
And we are all connected to each other
In a circle in a hoop that never ends
How high does the sycamore grow
If you cut it down, then you'll never know
And