Polly po-cket
Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3211711

Bình chọn: 7.5.00/10/1171 lượt.

ng đứng
trong quầy nữ trang thì dừng lại mà bước tới phía cô.

- Đã lâu không gặp. - Tuấn Khôi từ phía sau nói tới.

Rose quay lại nhìn, mừng rỡ khi nhìn thấy người đàn ông này.

- A, tôi tìm anh nãy giờ đó.

- Cô tìm tôi sao, vì sao lần đó lại không tham gia cuộc thi.

- Tôi bị tai nạn giao thông, bản vẽ kia cũng bị người ta lấy mất rồi. - Rose nhớ lại mà buồn bã.

- Là ai đã lấy nó. - Tuấn Khôi nghi ngờ hỏi, Rose nói rằng cô ấy nhặt được.

- Tôi nhớ khi bị tông phải thì chính người trên chiếc xe hơi ấy đã đi
xuống và giật mất của tôi, nhưng mà lúc ấy nữa tỉnh nữa mê tôi cũng
không chắc chắn.

- Cô bị đâm phải khi nào?Cô nhớ chiếc xe ấy màu gì hay không?

- Ngày mà tôi và anh gặp nhau trên đoạn đường tôi về nhà. Chiếc xe ấy
hình như là màu đỏ, tôi không chắc lắm, nhưng vì sao anh lại hỏi như
vậy.

- Không có gì. - Tuấn Khôi nhìn những cặp nhẫn cưới trên bàn liền hỏi. - Cô tới nơi này muốn mua thứ gì.

Rose chưa kịp trả lời thì từ phía xa Minh Tuấn nhìn thấy người đàn ông khác
đang nói chuyện củng người phụ nữ anh yêu trong lòng có chút không vui
nhanh chóng đi tới khẽ gọi.

- Tuyết Nhi, em đã chọn được chưa.

- Minh Tuấn, em giới thiếu với anh người này. - Rose nhìn sang phía Minh
Tuấn mỉm cười. - Đây là người em vừa quen biết vài ngày trước, anh ấy đã giúp em rất nhiều. - Sau đó nhìn Tuấn Khôi nói. - Đây là Minh Tuấn, anh ấy là bác sĩ người đã cứu tôi mà lần trước tôi đã kể với anh.

- Chào anh. - Minh Tuấn đưa tay ra.

- Chào anh, hân hạnh được gặp gỡ. - Tuấn Khôi lịch sự.

Hai người bắt tay nhau, trong ánh mắt có chút nghi ngờ về nhau.

- Tôi là bác sĩ hiện đang công tác tại bệnh viện xxx, còn anh. - Minh Tuấn muốn hiểu rõ về người đã tiếp cận Rose.

- Tôi là Tuấn Khôi, hiện tại đang làm việc tại nơi này. - Tuấn Khôi đáp lời.

Minh Tuấn cảm giác người có tên Tuấn Khôi này rất quen mặt nhưng không thể nhớ ra là đã gặp ở nơi nào rồi.

- Chúng tôi đến lựa chon nhẫn cưới, nơi này quả thật có rất nhiều sự lựa
chon. - Minh Tuấn nói, như rằng đang nhắc nhở Tuấn Khôi về việc Rose
chính là vợ sắp cưới của anh.

- Ra đây chính là chồng sắp cưới của cô. - Tuấn Khôi hơi bất ngờ hỏi.

- Đúng vậy, chúng tôi sẽ tổ chức lễ cưới vào cuối tháng, khi ấy nhất định sẽ mời anh. - Không để Rose trả lời, Minh Tuấn đáp.

- Chúc mừng. - Tuấn Khôi nói ra nhưng trong lòng lại cảm thấy không vui,
cảm giác kì lạ này anh không thể giải thích. - Không phiền hai người
chọn lựa, tôi xin phép cáo từ.

- Tạm biệt, Tuấn Khôi. - Rose
mỉm cười nói, không ngờ khi cô nói ra hai từ Tuấn Khôi trong lòng chợt
khẽ rung lên, cảm giác hồi hộp tim đập rộn ràng.

Rose nhìn theo Tuấn Khôi bước đi, cảm giác quyến luyến kì lạ.

Vài ngày sau, tiếng chuông cửa vang lên. Rose nhanh chóng ra mở cửa cảm giác kì lạ không nghĩ rằng Minh Tuấn lại về sớm như vậy.

Trước mặt cô là môt cô gái xinh đẹp, nước da trắng ngần cùng mái tóc màu vàng xoả ra. Nhìn cô ấy xinh đẹp nhưng có nét mệt mỏi và xanh xao.

- Cô tìm ai? - Rose ngạc nhiên hỏi, cô không hề quen biết cô gái này.

- Cô là Tuyết Nhi. - Cô gái kia nhẹ nhàng nói.

- Đúng vậy, tôi và cô có quen biết sao?

- Không, chúng ta chưa từng gặp mặt nhưng tôi biết cô. - Cô gái kia nói. - Tôi tên là Mai Ly, có lẽ cô đã nghe tên của tôi rồi.

Rose nhớ ra, đây chẳng phải là bạn gái cũ của Minh Tuấn hay sao. Không phải
cô ta đang ờ Anh hay sao, nay lại về nơi này mà tìm cô.

- Mời vào. - Rose lịch sự mời Mai Ly vào trong.

Mai Ly ngồi trên chiếc ghế sopha trong nhà, Rose mang ly nước lọc ra ngoài đặt xuống bàn rồi ngồi phía đối diện.

- Cô tìm tôi có việc gì sao?

- Là tôi muốn nhờ cô giúp đỡ. - Mai Ly dùng gương mặt buồn bã nói.

- Tôi có thể giúp được gì cho cô.

- Tôi nghe nói cô và Minh Tuấn đang chuẩn bị kết hôn?

- Đúng vậy.

- Tôi và anh ấy yêu nhau từ khi cả hai còn trên giảng đường đại học.
Chúng tôi cứ thế yêu nhau không có gì có thể ngăn cách được. Cho đến
ngày ra trường, gia đình tôi chuyển sang Anh quốc sinh sống, chúng tôi
xa nhau nhưng vẫn yêu nhau và liên lạc từ xa. Cô biết không, ngày sinh
nhật của tôi, tường chừng như là một ngày rất buồn bã và tẻ nhạt khi
Minh Tuấn không ở bên cạnh, nhưng hôm ấy anh ấy đã bất ngờ bay sang Anh
để cùng tôi trải qua một ngày sinh nhất thật ý nghĩa.

Rose
nhìn Mai Ly, cô ấy đên đây là kễ những chuyện này cho cô là có ý gì,
nhưng không muốn cắt ngang lời nên cô im lặng lắng nghe.

-
Nhưng ông trời lại muốn chia cách chúng tôi, năm đó gia đình tôi biết
chuyện chúng tôi yêu nhau nên ra sức ngăn cản chỉ vì ngày xưa ông nội
tôi đã chết dưới bàn tay phẫu thuật của cha anh ấy. Tuy biết không thể
trách bác sĩ, nhưng gia đình tôi luôn đổ lỗi cho cha anh ấy đã bất trách dẫn đến cái chết của ông nội tôi. Vì vậy, tình cảm của chúng tôi luôn
bị gia đình