Insane
Như Mùa Đông Rơi Xuống

Như Mùa Đông Rơi Xuống

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322385

Bình chọn: 7.5.00/10/238 lượt.

thiện, nửa bí ẩn đi kèm với đôi mắt nheo nheo long lanh chết người. Mỗi lần như thế, tôi lại nghĩ hắn nghĩ mình là ai chứ? Tom Cruise? Đối với tôi, hắn chỉ là Tôm Hùm thôi.

Lại còn một chuyện vô cùng kỳ cục, đó là mọi người kháo nhau rằng hắn thích tôi. Cô bạn thân của tôi, một cậu bạn cũng khá thân, một vài người bạn quen biết, và cả những kẻ xa lạ, thỉnh thoảng chỉ trỏ, xì xầm khi nhìn thấy tôi. Dĩ nhiên, nhân vật chính chẳng hé răng câu nào cả. Nhưng dù thế nào tôi cũng chẳng tin chuyện đó, cái chuyện Tú thích tôi ấy. Chẳng qua là hắn chỉ cố gắng “thu phục” một người có vẻ không thích mình cho lắm mà thôi.

2. Tình hình hiện tại là tôi đang bị mắc kẹt với hắn dưới mái hiên nhà để xe của trường. Ngoài trời đang mưa rất to. Cơn mưa đột ngột như một vị khách đường đột khiến đại đa số học sinh phải đợi nó ngừng, ngoại trừ những kẻ hay lo xa – những kẻ có mang áo mưa. Còn hắn, cũng đang đứng trú mưa bên cạnh tôi. Hắn đang lẩm bẩm bài ‘còn ta với nồng nàn’.

- Tớ thích bài này nhất. Quỳnh thấy thế nào?

- Hay đấy. – Tôi đáp gọn lỏn mà không nhìn hắn, vẫn nhìn mưa sợi ngắn sợi dài. – Ý tôi là bài hát hay, không phải giọng cậu.

Không khí rơi vào im lặng một chút rồi hắn đột ngột hỏi.

- Quỳnh cho tớ mượn cuốn vở tiếng Anh được không?

Tôi nhìn hắn bằng một ánh mắt không thân thiện, bao giờ cũng vậy. Hắn giải thích thêm.

- Về chép mấy công thức hồi nãy tớ chưa kịp chép. Quỳnh vui lòng cho tớ mượn chứ?

- Ngày mai trả.

- Rõ rồi.

- Mang đến lớp.

Hắn gật đầu với vẻ “tớ-hoàn-toàn-hiểu” và khi nhận vở, hắn cười. Nụ cười quen thuộc. Tôi cố cười một cái cho lịch sự rồi tiếp tục nhẩm xem khi nào thì trời hết mưa.

3. Nói một chút về tôi. Tôi tự nhận xét mình là người bình thường với một trí thông minh vừa đủ, và một vẻ ngoài cũng vừa đủ. Không xinh đẹp đến nỗi ai đi qua cũng ngoái lại nhìn nhưng không tệ đến nỗi ai nhìn thấy cũng phải quay mặt đi, thế là được rồi. Và đó cũng là một lý do nữa để tôi tin rằng Tú chửng hề thích tôi một cách nghiêm túc. Cậu ta có rất nhiều sự lựa chọn, và đa số những lựa chọn đó đều là những cô nàng nổi bật, xinh cắn của trường.

Ngoài việc học bình thường trên lớp, tôi còn phụ trách một công việc nho nhỏ cho Đoàn trường. Đó là đảm nhận vai trò người dẫn chương trình phát vào giờ ra chơi mỗi ngày, khoảng mười lăm phút. Nhiệm vụ của tôi là đọc và chọn những email yêu cầu bài hát của các bạn tăng nhau. Mỗi tối, tôi đều dành khoảng nửa tiếng cho việc đọc và chọn email yêu cầu. Tôi thích công việc của mình, vì thi thoảng bạn sẽ đọc được những email rất đáng yêu như “Tớ tặng ấy bài hát ‘con heo đất’ vì ấy xinh như một chú heo đất vậy”. Thú thật rằng cũng có lúc tôi ước có ai đó tawnngj mình một điều đáng yêu như vậy.

4. Tú mang trả quyển vở cho tôi kèm theo một hộp quà thắt nơ xanh. Tôi tần ngần nhìn hộp quà.

- Tôi không biết là cho mượn vở cũng được cảm ơn bằng quà cơ đấy. Cám ơn, nhưng không nhận.

- Đây là quà chúc mừng sinh nhật cậu.

Tôi sững người một chút.

- Sinh nhật tôi? À…..

Tôi chẳng biết phải nói gì hơn, và cũng biết rằng mình không thể từ chối một món quà sinh nhật.

- Cảm ơn. Tôi sẽ nhận nó.

Tú cười.

Tối hôm ấy về nhà, tô mở hộp ra, bên trang là cuốn sách ‘Nhóc Nicolas – những chuyện chưa kể 3’. Cuốn sách này tôi đã mua rồi nên tôi đóng hộp lại, để nguyên trên kệ sách.

5. Nguyên là một người bạn học cùng lớp với tôi và cậu ấy cũng làm việc chung với tôi trong Đoàn trường. Cậu ấy phụ trách âm thanh và những thứ có liên quan đến nó. chúng tôi khá thân nhau.

Máy vi tính của tôi có vấn đề nên chủ nhật, tôi gọi Nguyên sang sửa giúp. Trong lúc cậu ta loay hoay trên ghế, tôi ngồi ở mép giường đọc Coraline – mới mua hôm qua.

- Quỳnh này, cậu có vẻ ghét tú nhỉ?

- Tú nào?

- Tú học A3 ấy.

- À, gã đó. Không, tớ không ghét, chỉ không thích thôi. Còn cậu có vẻ thân với cậu ta nhỉ? Hai người là một bộ đôi ăn ý khi chơi bòng rổ còn gì.

- Đó là một gã bạn chơi được lắm.

- Với con trai thôi. Con gái thì không. Tớ không thích cái cách mà hắn tự xem mình là một thỏi nam châm có thể tự nhiên hút em này, nhả em kia lúc nào hắn thích. Hắn chẳng xem trọng cái gì gọi là tình cảm. Đơn giản, hắn xem việc đó là cách để hắn chứng minh rằng mình hot.

Nguyên rời khỏi máy tính, vớ lấy cốc nước lạnh tôi để trên bàn uống một hơi.

- Nhìn thế thôi chứ hắn cũng nghiêm túc trong chuyện tình cảm lắm đấy. Hắn thích một cô nàng nhiều đến nỗi mỗi lần đối diện với cô nàng, hắn rất muốn nói chuyện nhưng chẳng biết phải bắt đầu thế nào. Hắn còn cố tìm hiểu về cô nàng đó bằng cách tự thử những thứ mà cô nàng thích, như đọc một cuốn sách chẳng hạn. Thậm chí hắn còn mong cô nàng đó hiểu những gì hắn đang cảm thấy bằng một bài hát nữa cơ, cũng lãng mạn lắm đấy. Khổ nỗi cô nàng đó chẳng có vẻ gì quan tâm đến hắn cả.

- Thế cơ đấy. – Tôi biết