Nữ Hoàng Huyền Thoại

Nữ Hoàng Huyền Thoại

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324892

Bình chọn: 7.00/10/489 lượt.

nó học từ nhỏ).

Cả bọn sau khi nghe Bin kể xong
những ”chiến tích” của nó thì đứa nào cũng trầm trồ không ngớt.
Tiếng cười vang lên liên tục nhưng không ai cười to vì sợ ảnh hưởng đến
lớp khác (vẫn đang trong giờ học đấy nhé, 3 chàng nhà ta chuồn sang lớp
nó thôi). Không khí lớp học bỗng chốc trở nên vui vẻ hơn bao giờ hết, từ khi có nó cái lớp học trầm lặng này dường như hoàn toàn thay đổi. Đây
cũng là lần đầu tiên 3 chàng trai siêu hot trong trường hòa nhập, cởi mở 1 cách tự nhiên như thế đối với các fan của mình ( tức là các ss lớp A2 này đấy ạ, lớp khác chưa có phúc đấy đâu), từ trước đến giờ họ luôn có
vô số ”đuôi” bám theo nhưng chỉ là đứng ”giữ khoảng cách” mà hò reo, nịnh hót thôi chứ không thể trò chuyện như thế này được. Vì lẽ
đó mà sự kiện” lần này khiến các nàng A2 vô cùng thỏa mãn, có khi còn là hạnh phúc luôn ấy chứ, đứa nào đứa nấy cứ cười suốt không thôi.
Các chàng nhà ta cũng vậy, chẳng mấy khi họ được thoải mái như vậy… tất
cả là nhờ nó. Trong lúc nó vẫn vô tư ”chém gió” với lũ bạn thì có 2 đôi mắt không ngừng ”canh chừng” từng biểu hiện của Kan và Bun,
không ai khác đó là Bin và Yến. 2 cô cậu này phải nói là tinh ý kinh
khủng, mà thật ra chẳng cần tinh ý lắm cũng có thể nhận ra được vì Kan
và Bun biểu hiện ”hơi” lộ liễu. Cả 2 chàng thỉnh thoảng nhìn nó
không chớp mắt rồi lại đỏ mặt quay đi, không thì cũng cúi mặt xuống đất
để kiềm chế cảm xúc. Bin cười gian nhìn 2 thằng bạn còn Yến nhìn nó khẽ
thở dài.

Trong lớp học, những nụ cười hồn nhiên tươi tắn biết
mấy, và ngoài kia, bầu trời dường như cũng cao hơn hẳn, trong xanh không gợn chút mây mù. Bầu trời là thế, nhưng ngay ngoài khung cửa kia thôi, 1 đôi mắt sắc sảo đang hướng vào nó không lấy gì là thiện cảm. Phải
chăng, trước khi những sóng gió ập đến là ngày thanh bình tạm thời???

Nó sẽ đương đầu với những sóng gió ấy ra sao, siêu quậy 2B trở lại như thế nào và…

1 tuần trôi qua khá thoải mái, nó, Yến và 3 chàng hoàng tử có thể nói là giờ đây đã trở nên thân thiết như… những người bạn thật sự. Nó thật sự
đã xem Kan và Bun là bạn của mình, nó nhận 2 chàng không hề ”xấu
xa” như ấn tượng ban đầu của nó. Tuy rằng, Kan thường xuyên tranh cãi với nó toàn những chuyện không đâu để rồi anh chàng toàn đuối lý ôm cái đầu xì khói còn nó bật cười đắc thắng, Bun thì suốt ngày ”lải
nhải” bên cạnh nó cứ như con nít, nhưng nó lại thấy thật vui, thật ấm áp. Nó cảm thấy họ đôi lúc thật đáng yêu, hình như có gì đó trong nó
đang trở lại, ít ra là nụ cười vô tư hơn nhiều.

Ở lớp, những
người bạn mới cũng nhanh chóng trở nên gần gũi, nó đã nhớ tên tất cả và
hiểu khá nhiều về gia đình cũng như tính cách của họ. Chẳng hạn như cô
bạn tên Hằng mít ướt, Tú Hân hay mơ mộng, Thái Hà rất con nít… và còn
nhiều nhiều nữa, trong mắt nó họ đều thật dễ thương, và… nó nhớ nó của
ngày xưa. ” em… sẽ làm được, Long ca ạ”.

” Sau cơn mưa
trời lại sáng, không có vết thương nào là không thể lành cả, cho dù có
thể sẽ để lại 1 vết sẹo dài thì vết sẹo ấy cũng mờ dần theo thời gian…
và có 1 điều mà ta có thể làm là đừng bận tâm quá nhiều đến vết sẹo ấy,
nó đâu còn khiến ta đau, vậy thì cần gì phải suy nghĩ, chỉ là quá khứ mà thôi.” Long ca của nó đã từng nói với nó như vậy, phải rồi, ánh mắt
ấy, nụ cười ấy, tất cả đã in sâu vào trong tâm trí nó lâu lắm rồi, từng
lời anh nói nó luôn lắng nghe, luôn luôn tin tưởng. Và… lần này cũng sẽ
vậy, chẳng phải anh muốn nó vui vẻ sao, muốn nó yêu đời nữa, và còn… cả
Bin và biết bao người cần nó, yêu thương nó. Chẳng có lý do gì để nó
phải giam giữ tâm hồn mình nữa, nhất định… nó phải làm được, dù biết
rằng… rất khó… Bầu trời kia, còn trong xanh và cao lắm…

1 tuần, cũng là lúc con nhỏ đáng ghét tên Ly quay lại rồi, sẽ lại có nhiều trò vui để xem đây.

RẦm, Ly quăng mạnh cái cặp xuống bàn rồi… lấy gương ra ngắm nghía (sặc). Cả
lớp không ai thèm bận tâm đến sự xuất hiện của con nhỏ. Đứa thì hí húi
học bài, đứa thì xúm lại nói chuyện, Yến nghe nhạc, còn nó thì… ngủ. Nhỏ Ly thấy vậy tức sôi người, nhỏ vẽ nốt mấy đường son rồi đập bàn lớn
giọng:

- Mấy người chán sống rồi hả?

Không 1 chút phản
ứng, nhỏ tức càng thêm tức (tức chết luôn đi), nhỏ lại đập tay cái Rầm,
lần này xem chừng có tác dụng, nó cũng giật mình tỉnh dậy, tất cả quay
lại nhìn nhỏ với ánh mắt… thập phần khó chịu, khác hẳn vẻ sợ sệt ngày
trước. Nhưng hình như nhỏ không nhận ra sự khác biệt này thì phải? Thong thả bước lại bàn nó, Ly nói như ra lệnh:

- Đi mua lon nước ngọt về đây!

Cả bọn khó chịu, Yến định nói gì đó thì nó ngăn lại, nở nụ cười tươi như nắng sớm, nhẹ nhàng nói:

- Được thôi.

Ly nhếch mép tỏ vẻ đắc ý nói tiếp:

- Mày có 3 phút, không nhanh thì đừng trách.

- Ok!

Nói rồi nó nhún vai đi ra khỏi chỗ. Lũ chúng nó nhìn theo khó hiểu thái độ ”ngoan ngoãn” của nó, còn Ly thì thích thú vì sự áp chế của mình”mày sẽ biết tay tao, con nhỏ hèn mọn ạ, haha” tự hào với cái suy
nghĩ ấy, nhỏ điệu đà đi về chỗ ngồi chờ nó đem nước về, tất nh


XtGem Forum catalog