Disneyland 1972 Love the old s
Nước Mắt Của Mưa

Nước Mắt Của Mưa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324094

Bình chọn: 8.5.00/10/409 lượt.

hôm sau, một buổi sáng trời trong, mây xanh, gió nhẹ, một ngày lãng mạn tuyệt vời. Yun kéo valise ra khỏi căn biệt thự, hít thở một lần nữa bầu không khí thân thương quê nhà để lên đường đến một xứ sở mới, một điều
với Yun là không dễ chút nào.

Yun ra đi là để bình tâm suy nghĩ
lại tất cả những chuyện đã qua, để nhìn lại bản thân mình, để thay đổi
bản thân một chút và thử thách tình yêu của mình một chút. Sau bao gian
nan trải qua, Yun tin tình yêu đủ lớn để chờ ngày nó trưởng thành rồi
quay về. Nhưng chuyến đi này chẳng biết là bao lâu.

Tuy có hơi ích kỉ một chút, nhưng xa nhau để yêu nhau nhiều hơn thì cũng đáng mà phải không ?!

Nhóc Huy đã chờ sẵn sau một gốc cây, chỉ chờ Yun kéo valise đi là chạy đến.

_Chị Linh, chị đợi Huy một chút, chị đi đến chỗ này với Huy đi.

_Sao em biết là chị đi mà đến vậy.- Yun nhìn lên đồng hồ – Nhưng em định đưa chị đi đâu thế, một chút thôi nhé, không là trễ giờ bay của chị đấy.

_Em còn chưa tính chị cái vụ đi mà không từ biệt em kìa. Đi nhanh thôi
chị.- dứt câu, nhóc lôi tuột Yun đi, dọc đường đi cứ gấp rút hối hả
chẳng nói thêm câu nào, con đường này, chẳng phải dẫn đến cánh đồng cỏ
lau sao.

Và đúng như thế, mở ra trước mắt Yun là một cánh đồng cỏ lau trắng và rất nhiều bóng bay xếp thành hàng dài, đủ màu sắc.

Nhóc Huy buông tay ra để Yun tự đi tìm câu trả lời cuối cùng cho chuyến đi
chưa hẹn ngày trở về của mình, chuyến đi tìm lại những gì đã qua.

Đầu tiên trên con đường ấy, Yun gặp Zan và Bảo Kỳ, Zan đã hối hận nhiều rồi và cũng thay đổi trở về là một cô bé nhí nhảnh đáng yêu ngày trước rồi. Lỗi lầm tuy lớn nhưng cứ hể biết quay đầu thì vẫn còn có thể tha thứ
mà.

_Xin lỗi em nhiều Yun ạ, chị chẳng biết nên làm gì để chuộc
lại những lỗi lầm đã gây ra cho em. Đã làm em khổ nhiều rồi, còn ngốc
nghếch đi giành lấy tình yêu của em nữa, hai người thực sự hợp với nhau
lắm, nên em đừng buông tay anh ấy ra nhé.

_Chị đừng nghĩ nhiều,
Yun có nhớ gì đâu nè, chị chỉ cần sống thật hạnh phúc với tình yêu hiện
tại của mình thôi. Nhớ là không được làm anh trai của em buồn đâu nhé.-
Yun cười hiền.

_Em gái này, anh cũng có lỗi với em, chẳng bảo vệ
cho em được bao nhiêu cả, nhưng mà bây giờ mọi chuyện cũng đã qua hết cả rồi, em hãy sống thật là chính mình chứ đừng cố che đậy cảm xúc nữa
biết chưa.- Bảo Kỳ ân cần, rồi đưa tay xoa đầu đứa em gái nhỏ.

_Em biết rồi mà, anh cứ thế mãi thôi.- Yun chun mũi đáng yêu, một cảm giác bình yên đến lạ.

Hai người ra hiệu bảo Yun đi tiếp, nó thấy chùng xuống và ấm áp hơn đôi
chút. Khi Yun đi rồi Bảo Kỳ khoác vai Zan, hai người quay lại nhìn theo
Yun.

Cũng mới đây thôi, Zan mới thực sự hiểu ra rằng tình cảm
thực sự của mình là ở đâu, và cho đến hiện tại thì họ vẫn rất hạnh phúc.

Trước mặt nó là Hoàng Quân và Hạ Băng, hai người ấy cứ như oan gia, gặp nhau
là cãi cọ, nhưng mà thời gian gần đây ai cũng thấy Hạ Băng dịu dàng đi
nhiều rồi. Hoàng Quân thì chẳng chịu là thích Hạ Băng đâu, nhưng mà cứ
hay nhờ Kỳ Lâm làm quân sư quạt mo cho mình. Giấu đầu lòi đuôi vậy đấy.

Ừ mà vẫn còn quên chưa nói với mọi người nhỉ, vụ việc ngày hôm ấy chìm
vào yên lặng như là một rủi ro, vì sau đó lực lượng cảnh sát không hề
tìm thấy xác hai tên vệ sĩ hôm nọ nên không khẳng định được gì chắc
chắn.

Là do trời thương nhỉ, hai tên ấy bị lửa thiêu đến cháy rụi trong khi ba cô gái của chúng ta thì chẳng bị sao cả, cuộc sống mà, hãy cứ tin tưởng là xung quanh bạn luôn có một phép màu như thế nhé ! Cho
dù phép màu đó là để che đậy tội lỗi đi nữa, nhưng bằng cách nào đấy nó
vẫn là phép màu chứ nhỉ.

Vì phép màu ấy khiến Hạ Băng và Zan nhìn ra được là mình sai ở đâu để từ đó đứng lên và sửa chữa. Mọi người cũng đâu quá độc đoán đến nỗi không cho họ con đường quay về, các bạn cũng
vậy mà đúng không ?!

_Cô bé ngốc này, bây giờ còn muốn đi xa mọi
người, em nghĩ là em dễ thích nghi được sao chứ, em nghĩ em bỏ mọi người ở lại mà đi thì em sống thanh thản chắc. Cái tật ngang bướng cứng đầu
cũng chưa tài nào bỏ được, kiểu này Kỳ Lâm khổ với em dài dài rồi.-
Hoàng Quân mắng yêu nó rồi mỉm cười, với cậu bây giờ Yun còn đặc biệt
hơn cả một người bạn hay một cô em gái, vì Yun là người cậu đã từng yêu.

_Rốt cuộc anh vẫn là người hiểu Yun, nhưng mà anh lo cho thân mình đi kìa,
cô ấy cũng không kém cạnh gì em đâu nhá, không biết là ai khổ hơn ai
đâu.- Yun trả lời cậu mà đá ánh mắt qua người bên cạnh làm nhỏ chột dạ.

_Không nhé, chẳng ai thèm có gì với cái tên hay cằn nhằn ấy đâu.- Hạ Băng đỏ mặt, nhanh chóng phủ nhận vấn đấn đề.

_Chứ ai thèm có gì với người ngang ngược, đỏng đảnh như ai kia đâu.- Hoàng
Quân cũng cãi lại, hai người ấy lúc nào cũng thế, như nước với lửa, vậy
mà cũng cứ ở cạnh nhau suốt.

Bật mí với các bạn nhé, sau này khi
mà Zan, Hạ Băng và Yun thân thiết nhau rồi í, Hạ Băng có bộc bạch với
hai cô bạn rằng chính vì cái kiểu hay chê nhỏ này nọ của Hoàng Quân nên
nhỏ mới thích