pacman, rainbows, and roller s
Sát Thủ Địa Ngục

Sát Thủ Địa Ngục

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326910

Bình chọn: 10.00/10/691 lượt.

hông sao chứ ?- Lam Hạ mỉm cười

- Chị ơi, bọn họ bắt nạn em- Cô bé rưng rưng

- Ngốc à, có chị ở đây rồi đừng sợ nữa nghe. Ai bắt nạn em chị sẽ trừng trị hết. Ngoan đừng có khóc nữa. Khóc xấu lắm- Lam Hạ cười và xoa đầu cô bé

- Đúng đó, Tường Vi. Khóc xấu lắm. Em mà xấu là anh không chơi với em nữa đâu nha- Một giọng nói khác lên tiếng. Cô bé quay lại mỉm cười với cậu bé rồi chạy ra ôm cậu bé

- Anh Khoa- Cô bé hét lớn

- Mấy người định làm anh hùng hả ? Có giỏi thì vô đây ?- Mấy thằng kia xen vào

- Chúng mà cứ đợi đấy- Nói rồi, Lam Hạ xông thẳng vào bọn chúng. Một cuộc hỗn chiến diễn ra. Khoa và cô bé chỉ biết đứng đó nhìn vì quá bất ngờ. Một lúc sau, những thằng kia đã nằm dưới đất

- Từ giờ tránh xa em gái tao ra- Lam Hạ hét lớn. Chúng lồm cồm bò dậy rồi bỏ đi- Rồi quay lại nhoẻn miệng cười với cô bé- Giờ thì không ai bắt nạn được em nữa- Cô bé chạy lại bên Lam Hạ

- Oa, chị giỏi thiệt đó- Cô bé nhìn Lam Hạ với ánh mắt ngưỡng mộ. Nhưung rồi mặt cô bé xị xuống

- Chị...chị...bị thương kìa- Cô bé ấp úng chỉ vào ,mấy vết bầm+ vết thương trên tay Lam Hạ

- Không sao mà. Chỉ cần em bình an- Nói rồi Lam Hạ ôm cô bé vào lòng

..... Trên một cánh đồng rộng 3 cô cậu bé đang vui đùa. Cô bé mặc một chiếc váy trắng như thiên thần. Cô bé hồn nhiền, ngây thơ.

- Oa, hôm nay Tường Vi là thiên thần đó – Cậu bé lên tiếng

- Thiên thần là gì hả anh ?- Cô ebs ngây thơ hỏi

- Là người rất xinh đẹp, rất tốt bụng- Cậu bé trả lời

- Oa, Tường Vi sướng nhỉ là angle của anh Khoa nhỉ - Lam Hạ cười

- Angle là gì hả chị ?

- Là thiên thần ấy- Lam Hạ trả lời

- Vậy em là thiên thần, chị cũng là thiên thần, anh Khoa cũng alf thiên thần. Chúng ta đều là thiên thần – Cô bé hồn nhiên nói

- Chị không làm thiên thần đâu. Chị sẽ làm ác quỷ

- Ác quỷ ? – Cô bé ngạc nhiên

- Devil – Lam Hạ bình thản trả lời

- Tại sao vậy chị ?

- Làm ác quỷ chị mới có sức mạnh để bảo vệ em. Chị chỉ cần mình em làm thiên thần thôi – Lam Hạ giải thích

- Anh cũng làm ác quỷ - cậu bé cũng hùa theo

- Ác quỷ và thiên thần có được chơi với nhau không ạ ?

- Ngốc – Cậu bé cố đầu cô bé- Anh vẫn chơi với em thây

chap 38 (tiếp)

..... Trong một căn phòng đầy mùi thuốc.

Cô bé nằm trên giường. Đôi mắt khép hờ. Cô bé nhìn thấy Lam Hạ

- Lam Hạ, sao cậu lại ở đây ? – Giọng cô bé yêu ớt. Lam Hạ nhìn cô bé không nói gì bỏ đi.

.....

- Mẹ, mẹ đưa con đi đâu vậy ?- Cô bé hét lên. Người mẹ im lặng- Mẹ, mẹ con muốn về nhà, con muốn về với ba, với chị Hạ và em Kiên

- Đó không còn là nhà của chúng ta nữa – Người mẹ cau mày. Cô bé vẫn tiếp tục khóc lóc

- Không, con muốn chị Hạ cơ. Con muốn gặp chị Hạ- Cô bé tiếp tục

- Tường Vi- Nghe thấy tiếng gọi cô bé quay lại

- Chị Hạ - Cô bé hét lên và nhanh như cắt chạy đến ôm Lam Hạ

- May vẫn còn kịp- Lam Hạ cười và ôm cô bé vào lòng

- Chị Hạ, chị đừng bỏ em nha

- Em gái ngốc-Lam Hạ mắng yêu cô bé- Chị sẽ mãi ở đây. Nếu em trở lại chắc chắn sẽ thấy chị- Lam Hạ an ủi

- Không, em muốn ở bên chị cơ- Cô bé vừa khcos vừa nói

- Ông còn đứng đó làm gì – Người mẹ hất hàm hỏi người đàn ông đứng sau lưng Hạ- Chúng ta đã ly hôn phiền ông bảo con bé tránh ra để tôi với Tường Vi đi

- Chẳng nhẽ bà không có cảm xúc gì sao ? Chúng là chị em sao bà nhẫn tâm tách chúng nó ra – Người đàn ông hét lớn

- Tôi không quan tâm- Nói rồi người mẹ vẫn một mực kéo tay cô bé đi. Cô bé khóc, giãy, giụa nhưng vô ích,. Chị Lam Hạ đứng đó mờ dần, mờ dần trước mắt cô bé.

….. Hiện tại

Trong một quán bar

- Động thái bên họ thế nào rồi ?- Khoa hỏi một chàng trai bên cạnh đang say sưa lắc lư ttheo nhạc. Chàng trai đó tên Phong, cũng là một sát thủ địa ngục

- Bọn họ đang cuống cuồng tìm chúng ta. Và theo như thông tin báo về thì họ chưa tìm được cách giải quyết – Dù trong quán bar tiếng nhạc, tiếng cười nói rất ầm ĩ nhưng Phong vẫn có thể nghe được câu hỏi từ Khoa. Đúng như tên gọi, Phong là một sát thủ địa ngục có đặc tính gió

- Vậy tối nay chúng ta hành đông – Khoa nói rồi nhấm một ngụm rượu

- Tối nay sao anh ? Sớm vậy – Phong hỏi có vẻ ngạc nhiên

- Anh không chờ được- Khoa nói rồi dãn cơ mặt ra. Khoa không chờ được đến lúc có thể gặp Hạ. Khoa muốn gặp Hạ ngay lập tức, ngay bây giờ.

- Anh không chờ được gì cơ ?- Phong ngây thơ hỏi

- Người quen cũ- Khoa nở một nụ cười khó hiểu- Mà em hỏi gì nhiều vậy ? Lại bắt đầu lắm chuyện như nhỏ Hoa rồi đấy- Khoa càu nhàu

- Em ít khi thấy anh cười như vậy – Phong quay sang ngạc nhiên

- Em trở thành người dám sát anh từ bao giờ thế hả ?

- Thôi, em không dám. Mà lần này anh có đi không ?

- Không, em Hoa và một số người nữa