Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Sẽ Để Em Yêu Anh Lần Nữa

Sẽ Để Em Yêu Anh Lần Nữa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3211764

Bình chọn: 9.5.00/10/1176 lượt.

ôi phai màu ký ức

Đã lâu rồi mà cứ hy vọng

Anh biết không em chắc sẽ thôi chờ mong...

Nghe bài hát xong, Hiểu Đồng khẽ cười: “ Đúng vậy, cô vẫn chưa đủ vô
tình nên không thể quên được Vĩnh Phong. Đã đến lúc phải quên đi”

Cô uống một hớp cà phê, quả thật lòng thấy đắng vô cùng.



- Giám đốc Việt, cám ơn ngài đã
đến – Vĩnh Phong cười nhếch môi chào. Ánh mắt lộ rõ sự xem thường đối
với cái tên giám đốc trước mặt mình. Gã này là một tên háo sắc, chuyên
dùng thủ đoạn trong làm ăn. Vĩnh Phong không muốn làm ăn với hắn ta cho
lắm. Nhưng có rất nhiều việc, hắn ta có thể giải quyết mau chóng. Cho
nên đơi khi hợp tác với hắn rất có lợi.

- Hàhà…phó tổng đừng nói vậy chứ. Được hợp tác với quý công ty là vinh hạnh của chúng tôi – giám đốc Việt cười nham nhở nói.

Ngay lúc đó, hiểu Đồng bưng nước vào. Giám đốc Việt vừa nhìn thấy
cô thì không chớp mắt, miệng há ra, ánh mắt lộ rõ sự ham muốn.

- Giám đốc Việt, mời ông dùm trà – Hiểu Đồng đặt tách trà trước mặt ông ta, cười lịch sự nói.

Hắn ta liền chộp lấy bàn tay đang định rút lên của cô. Tay kia của hắn sờ sờ mu bàn tay của cô, cười nham nhở nói:

- Công ty của phó tổng chẳng những toàn nhân tài mà còn toàn là mỹ nhân.

Hiểu Đồng rất tức giận, cô muốn rút tay lại và giáng lên mặt hắn ta một cái nhưng cô cố gắng kìm chế nhẹ nhàng mĩm cười nói:

- Giám đốc Việt quá khen rồi.

Vừa nói, cô vừa từ từ rút tay lại, nhưng tên này cứ nắm chặt không
buông. Hiểu Đồng tức giận vô cùng, cô mím chặt môi nín nhịn. Đang nghĩ
cách rút tay ra thì Vĩnh Phong đã lên tiếng:

- Giám đốc Việt mời ngài dùng trà. Chúng ta tiếp tục bàn. Xong việc ông có thể mời cô ấy đi uống nước.

Nghe Vĩnh Phong nói vậy, giám đốc Việt khoái chí gật đầu nói:

- Phó tổng nói rất phải.

Hiểu Đồng nghe Vĩnh Phong nói vậy, cô tức giận nhìn Vĩnh Phong trừng trừng, nhưng đáp lại cô là sự thờ ơ lạnh đạm. Cậu không hề nhìn cô mà
chồm đến cầm tách trà trên mặt bàn từng nhấp từng nhấp hưởng thụ. Hiểu
Đồng tức giận mím môi bỏ ra ngoài.

- Phó tổng, cậu xem qua đi, có gì không được tôi sẽ cho người sửa lại – Giám đốc Việt cười nói.

Vĩnh Phong nhếch môi rồi cầm lấy tài liệu trên bàn xem xét qua một
cái rồi thảy xuống nhìn giám đốc Việt cười khinh bạc nói:

- Giám đốc Việt, tôi đã xem xong tài liệu này, tôi nghĩ công ty tôi
không phù hợp với cách thức của công ty ngài. Cho nên chuyện hợp tác của chúng ta dừng lại ở đây đi.

Nói rồi cậu đứng lên nói với Khương Thái:” Tiển giám đốc Việt ra
ngoài”. Giám đốc Việt cứng cả họng, không thể nói gì được chỉ ú ớ mấy
câu:

- Phó tổng ….chuyện này là.

- Giám đốc Việt, xin mời ngài – Khương Thái đi đến bên ông ta chìa tay ra hướng cửa lịch sự mời.

Giám đốc Việt tức giận cũng đành bỏ đi. Thấy giám đốc Việt đi khỏi, Khương Thái mới e dè bước đến bên cạnh Vĩnh Phong hỏi:

- Phó tổng, cậu làm vậy có khi nào….

- Không sao, tôi tự lo liệu được – Vĩnh Phong tự tin trả lời.

Cuối cùng nữ diễn viên Anh Kỳ cũng giành được quyền làm người mẫu
đãi diện cho tập đoàn Nguyên Thành Phong. Trở thành người mẫu đại diện
cho tập đoàn cũng đồng nghĩa với việc tất cả các sản phẩm từ mỹ phẩm,
thời trang, trang sức ….đều gắn hình ảnh của cô. Xem như trong tay cô ta đang nắm tiền tỉ do hợp đồng mang lại.

Tất cả các báo đều chụp hình và đăng tin tức này.

Minh Thùy cầm tờ báo trong tay siết chặt, ghiến răng tức giận nói:

- Thật là tức chết được mà. Rõ ràng hợp đồng đó là của chị mà cô ta lại cướp lấy.

Đình Ân sau thời gian buồn bã, được Thiên Minh an ủi chở che cô
đã bớt buồn. Bây giờ nghe tin tức này cô cũng thấy bình thản. Thấy Minh
Thùy tức giận, cô chỉ khẽ cười bảo:

- Thôi bỏ đi. Chuyện cũng đã qua, dù không có hợp đồng này thì cũng còn hợp đồng khác. Từ nay chị em mình chăm chỉ hơn thì lo gì người ta không biết đến.

- Nói vậy nhưng em vẫn thấy tức – Minh Thùy vẫn cảm thấy ấm ức.

- Cậu xem, vua không gấp mà thái giám lại gấp kìa – Đình Ân cười trước
bộ dạng trẻ con của Minh Thùy rồi quay lại nhìn Hiểu Đồng nói.

- Em đừng lo, vẫn chưa chính thức kí hợp đồng thì Đình Ân vẫn còn có cơ hội giành lại hợp đồng đó – Hiểu Đồng cười nhạt rồi chậm rãi nói.

Minh Thùy và Đình Ân kinh ngạc nhìn Hiểu Đồng.

- Cậu nói thật sao? – Đình Ân nghi ngại hỏi.

- Chị, làm cách nào mà giành lại được - Minh Thùy không giống Đình Ân. Nghe đến việc có thể lấy lại hợp đồng thì mắt sáng rỡ, vội hỏi dồn –
Chị nhờ anh Vĩnh Thành à?

Hiểu Đồng lắc đầu, cô khẽ cười nói:

- Bây giờ vẫn chưa tới lúc, khi nào tới lúc mình sẽ nói.

Tuy Hiểu Đồng nói như thế nhưng mọi việc vẫn chưa có gì chắc chắn
cho nên Minh Thùy vẫn cảm thấy ăn năn vô cùng. Dù rằng việc đền bù đã
được Vĩnh Phong giải quyết nhưng việc làm mất hợp đồng đều là lỗi của
cô. Nhưng càng nghĩ cô càng thấy giận cái tên khốn khiếp kia hơn. Nếu
không phải hắn ta hành hạ cô đến mệt mỏi thì cô đâu có lười biếng đến
nỗi không đi xem kỹ lại lịch mà mắc bẫy người ta như vậy. Cô cắn thiệt
mạnh vào cái gối trên sofa, nghĩ đến tên Quốc Bảo đó mà ra sức cắn.

Đúng lúc đó thì điện thoại reo lên, Minh Thùy sẵn giọng nói:

- Có chuyện gì?

- Tại sao giờ này mà cô chưa đến. Bộ