Polly po-cket
Sẽ Để Em Yêu Anh Lần Nữa

Sẽ Để Em Yêu Anh Lần Nữa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3210575

Bình chọn: 10.00/10/1057 lượt.

i mẫu, đồng thời là người đại diện phát ngôn cho sản phẩm. Cho nên lần này sẽ để tất cả mọi người chấm điểm. Ai dành được sự yêu quý
của mọi người thì sẽ thắng. Yên tâm đi, bác sẽ giúp con.

Đề tài cuộc thi nhanh chóng được công bố. Anh Kỳ từ lúc về nước
đã tham gia từ thiện rất nhiều, bây giờ càng tham gia nhiều hơn. Danh
tiếng và hình ảnh của cô ngày càng rầm rộ, nhất là có sự giúp đợ từ hai
tập đoàn: một là của nhà cô, hai là Nguyên Thành Phong.

Nhưng trong khi Anh Kỳ lao đầu tham gia từ thiện thì Đình Ân bình
chân như vại, cô tham gia vào các kế hoặc mà công ty đã ký kết trước đó. Mà không hề tham gia bất cứ họat động từ thiện nào. Số bình chọn của cô chỉ tăng lên chút xíu, trong khi cột bình chọn của Anh Kỳ lại khá cao.

- Chị, chúng ta mau làm gì đi, nếu không thì muộn mất – Minh Thùy sốt ruột lo lắng nói.

- Mau làm tốt việc của em đi – Đình Ân khẽ cười lắc đầu trước vẻ mặt sắp thua tới nơi của Minh Thùy.

- Đừng lo, cái gì tới sẽ tới, bây giờ cứ cho cô ấy dẫn đầu đi. Bây giờ
Anh Kỳ là Tú Xuất, chúng ta là Ba Giai. Không có gì phải vội cả - Hiểu
Đồng cười dỗ dành Minh Thùy.

- Ba Giai, Tú Xuất …- Minh Thùy ngớ ra. Cuộc thi của họ liên quan gì đến cuộc thi của hai người kia chứ.

Báo chí hằng ngày theo dõi đưa tin tức về hai nữ diễn viên này.
Trong khi hình ảnh của Anh Kỳ tới giúp đỡ trao quà cho từng người già cô đơn và trẻ em mồ côi, giúp họ có thể sinh hoạt được tốt hơn thì Đình Ân chỉ xuất hiện với những hợp đồng quảng cáo và tham gia đóng phim. Tất
cả mọi người yêu mến Đình Ân đều lo lắng cho hình ảnh của cô sẽ bị thua
đậm. Các phoáng viên theo đuổi cô săn tin đã hỏi cô rất nhiều về việc
này, cô chỉ cười khiêm tốn nói:

- Chưa đến phút 90 thì chưa biết ai thắng ai thua cả.

Cậu trả lời của cô càng khiến phóng viên và độc giả tò mò rất
nhiều, nhờ vậy lượt bình chọn của cô cũng tăng thêm một chút. Qua nữa
thời gian cuộc thi, ai cũng bắt đầu cho rằng Anh Kỳ chiến thắng. Anh Kỳ
thích thú mĩm cười. Cô tìm gặp Hiểu Đồng.

- Cô hẹn tôi đến đây có chuyện gì – Hiểu Đồng bước vào chỗ hẹn thì thấy Anh Kỳ đang giương giương tự đắc, cô lạnh lùng hỏi.

- Đến xem sắc mặt của kẻ thua cuộc ra sao – Anh Kỳ chế giễu nói.

- Bây giờ xem đủ chưa – Hiểu Đồng cười lạnh ngồi xuống chiếc ghế đối
diện Anh Kỳ, tự tin nhìn đáp lại vẻ đắc ý của Anh Kỳ - Nếu chưa thì xem
cho đã đi.

- Cô …- Anh Kỳ tức giận khi thấy Hiểu Đồng bình tĩnh như thế, cô cứ nghĩ có thể chọc tức Hiểu Đồng một phen nào dè….

- Sao hả …- Hiểu Đồng nhướn mày nhìn Anh Kỳ tức tối rồi nhếch môi cười hỏi.

- Tôi nhất định không nhường vĩnh Phong cho cô đâu – Anh Kỳ giận dữ không biết nói gì.

- Cám ơn, tôi không cần cô nhường cho tôi. Bởi vì Vĩnh Phong chưa bao giờ là của cô cả - Hiểu Đồng giương mắt cười nói.

Anh Kỳ giận đến đỏ bừng mặt mũi, ghẹn lời trừng mắt nhìn Hiểu Đồng. Cô bình thản uống ly trà mà nhân viên vừa đem tới tồi đứng dậy nói:

- Nếu cô không còn gì nói nữa thì tôi đi đây . Thanh toán tiền giúp tôi nha – Hiểu Đồng lạnh lùng bước ra trong tâm trạng vui vẻ.

Anh Kỳ tức giận vô cùng cô ta hất tay làm cho ly rơi xuống đất bể hết.

Hiểu Đồng ra tới cửa thì gọi cho Thiên Minh.

- Chuyện em bảo anh làm, anh làm tới đâu rồi.

…………….

- Tốt, chúng ta bắt đầu thôi.

Hiểu Đồng lại gọi cho Thế Nam:

- Anh đã giúp em liên hệ hết chưa.

…………..

- Cám ơn anh.

Bây giờ mới là bắt đầu cuộc thi.

Mấy ngày tiếp theo Hiểu Đồng bận rộn giúp Đình Ân đến nỗi toàn thân muốn rã rời. Khi về đến nhà, cô bước đi
một cách mệt mỏi. Khi ngẩng đầu nhìn lên đã thấy một dáng vẻ đứng
nghiêng người dựa vào cửa xe rất đẹp. Sóng mũi cao, mái tóc bồng bền phủ trước trán, khóe miệng cong cong đầy gợi cảm. Vừa nhìn thấy cô người đó liền đứng thẳng dậy, nở nụ cười rạng rỡ đầy thu hút khiến người ta ngây ngất đến quên cả mệt mỏi.

- Mệt lắm sao? – Vĩnh Phong vuốt những sợi tóc lòa xòa trên mặt Hiểu Đồng giọng âu yếm hỏi. Cô khẽ gật đầu.

Vĩnh Phong liền kéo Hiểu Đồng vào lòng, để cô dựa vào mình mà giảm
bớt mệt mỏi. Lát sau cậu nắm tay Hiểu Đồng kéo đi. Hiểu Đồng vốn rất
mệt, cô chỉ muốn về nhá tắm rửa và ngủ vùi một giấc thì thấy Vĩnh Phong
kéo mình đi vội ngăn lại:

- Anh muốn đưa em đi đâu, hôm nay em mệt lắm.

Nhưng Vĩnh Phong không nói gì chỉ mở cửa ép Hiểu Đồng ngồi vào,
rồi nhanh chóng ngồi vào ghế lái phụ quay qua nhìn Hiểu Đồng nói:

- Em mệt thì cứ nhắm mắt ngủ. Khi nào tới nơi thì anh sẽ gọi em dậy.

Hiểu Đồng cũng không muốn nói nhiều cô lặng lẽ khép đôi mắt lại
nghe tiếng động cơ khởi động rồi vút đi. Quá mệt mỏi cô ngủ thiếp đi.
Vĩnh Phong chạy rất đều không nhanh cũng không chậm, không làm giấc ngủ
của Hiểu Đồng bị đứat đoạn.

Khi Hiểu Đồng còn đang mơ màng thì cô nghe tiếng gọi:

- Hiểu Đồng mau dậy đi.

Đang ngủ ngon nghe tiếng gọi, Hiểu Đồng mơ màng mở mắt ra. Nhưng
hình như cả người vẫn còn mệt mỏi chưa muốn thức dậy, cô đành lấy tay
dụi mắt. Chợt cô cảm thấy có những ánh sáng lẹt xẹt ẩn hiện lọt vào mắt
mình. Hiểu Đồng liền mở choàng đôi mắt ra, trước mặt cô là một cảnh
tưởng rất đẹp. Hàng chục ánh sáng bắn ra bay về nhiều hướng với nhiều
màu sắc rực rỡ. Dưới