XtGem Forum catalog
Sẽ Để Em Yêu Anh Lần Nữa

Sẽ Để Em Yêu Anh Lần Nữa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 329920

Bình chọn: 8.00/10/992 lượt.

ầu lưỡi.

Hiểu Đồng gật đầu khen ngợi.

- Ngon lắm. Sao anh lại học nấu ăn vậy.

- Vì mỗi lần anh ăn những món ăn do em nấu cảm thấy rất hạnh phúc. Cho
nên anh muốn nấu cho em ăn để em cũng cảm thấy hạnh phúc . Anh đã nói
đời này kiếp này sẽ mang lại hạnh phúc cho em mà.

Giọng mượt mà như rót vào tai của Vĩnh Phong khiến Hiểu Đồng vui sướng, hạnh phúc đến thật ngọt ngào.

Sau khi Hiểu Đồng rửa chén xong, Vĩnh phong ôm lấy Hiểu Đồng, cả
hai dựa vào nhau đứng trước bức tường kính trong suốt nhìn ra khoảng sân có xích đu đang đong đưa theo gió. Hạnh phúc tận hưởng những phút giây
bình yên này.

Giọng khàn khàn, Vĩnh Phong nói:

- Anh đã vất vả nấu cơm cho em ăn. Em không thưởng cho anh cái gì sao.

Hiểu Đòng thẹn thùng quay đầu hỏi:

- Vậy anh muốn em thưởng cái gì.

- Em biết mà.

Hiểu Đồng hai má ửng hồng từ từ nhón chân lên, môi cô chạm khẽ vào
môi Vĩnh Phong, rồi mau chóng rời ra. Hiểu Đồng ngượng ngùng vùi đầu vào long ngực Vĩnh Phong. Người cậu toát ra một mùi huong thật quyến rũ.

Nhưng Vĩnh Phong tham lam làm gì chấp nhận một nụ hôn nhẹ nhàng như
thế. Cậu nâng cằm Hiểu Đồng lên, nhìn sâu vào đáy mắt long lanh của cô
thì thào:

- Ít quá.

Rồi cúi xuống hôn vào đôi môi căng mọng của Hiểu Đồng một cách tham
lam cuồng nhiệt. Hiểu Đồng chỉ còn biết đáp trả đôi môi tham lam kia.
Đầu lưỡi hai người tự tìm nhau, quấn lấy nhau và tận hưởng hương vị của
nhau.

Cảnh vật bên ngoài đọng lại, gió dừng thổi, xích đu cũng ngừng đong đưa.

Mãi một lúc sau họ mới rời nhau ra.

- Hôm nay em đừng đi làm, đi với anh tới chỗ các bạn đi – Vĩnh Phong thì thầm trong hơi thở.

- Để làm gì – Hiểu Đồng hai má ửng hồng trả lời.

- Bọn họ muốn gặp em.

Rồi Vĩnh Phong cười tinh nghịch vuốt mũi Hiểu Đồng.

- Họ muốn xem cô gái nào có bản lãnh bắt trói được anh.

Hiểu Đồng phụng phịu từ chối, cô vẫn chưa sẵn sang để gặp các bạn của Vĩnh Phong, cô vội lấy cớ.

- Em mà nghỉ thì sẽ lại bị trừ lương, lần trước em đã nghỉ mà không xin phép.

Hiểu Đồng nhớ lại cái ngày mà cô cùng giám đốc Vương bước vào trong khách sạn bỗng rung mình, cô vội ôm chặt lấy Vĩnh Phong.

- Vậy thì anh phải mua lại quán cà phê này mới được. Anh là ông chủ, anh ra lệnh thì em phải nghe theo.

Hiểu Đồng giật mình, hơi tức giậ hỏi:

- Anh lại định làm chuyện xấu xa gì nữa à.

Vĩnh Phong đưa tay nựng lên hai gò má hồng hồng của cô.

- Anh chỉ muốn một mình anh làm ông chủ của em thôi. Cả đời cả kiếp này em phải làm cô hầu bé nhỏ của anh.

Hiểu Đồng đấm mạnh vào ngực của Vĩnh Phong:

- Đáng ghét.

Vĩnh Phong không hề thấy đau chút nào mà chỉ thấy hạnh phúc. Cậu nắm chặt lấy tay Hiểu Đồng :

- Chỉ hôm nay thôi được không?

Hiểu Dồng lặng lẽ gật đầu.

Hai người bên nhau tận hưởng hạnh phúc chỉ có hai người sau khi Hiểu Đồng gọi điện xin phép nghỉ. Sau đó, Vĩnh phong chở Hiểu Đồng đến một
cửa hàng thời trang rất lớn.

Vĩnh Phong vừa bước chân vào đã được đón tiếp niềm nỡ, đơn giản bởi vì cậu là khách vip ở đây. Hiểu Đồng rụt rè đi bên cạnh.

Mấy cô nhân viên nhìn quần áo bình thường của hiểu Đồng khinh bỉ nhưng họ phải ngưỡng mộ trước sắc đẹp của cô.

Trông khi chờ người lấy quần áo, Hiểu Đòng hỏi Vĩnh Phong.

- Sao lại đưa em đến đây.

- Để em thay đồ.

- Sợ em làm mất mặt anh à.

- Không! Chỉ sợ người ta không cho em bước vào.

Bất kể là ai, chỉ cần đi vào cùng V4nh Phong thì người đó luôn là
khách vip nhưng Vĩnh Phong muốn nhân cô hội này tặng đồ cho Hiểu Đồng.
Nếu chỉ khơi khơi đi mua đồ thế này chắc chắn cô sẽ không nhận.

Vĩnh Phong bắt Hiểu Đồng thay hết toàn bộ những chiếc váy sang trọng
mà nhân viên đem đến. Mỗi lần cô thay xong là các nhân viên thay nhau
trầm trồ khen ngợi. Không phải là họ muốn láy long mà vì cô thật sự rất
xinh đẹp trong những bộ áo đó. Vĩnh Phong rất hài long, cậu định mua tất cả nhưng đã bị Hiểu Đồng chặn lại.

Hiểu Đồng nhìn giá tiền trên những cái áo quả thật là những con số khủng khiếp. Một bộ bằng mấy năm tiền lương của cô.

Hiểu Đồng chọn một bộ vừa kín đáo vừa không quá mắc mặc vào.

Tuy Vĩnh Phong không hài lòng lắm nhưng cậu cũng đành chịu. Dù sao Hiểu Đồng mặc gì vào mà chẳng xinh đẹp.

Vĩnh Phong đích than chọn cho Hiểu Đồng một đôi giày cực kì đẹp, Hiểu Đồng không có cơ hội từ chối.

Họ dừng lại ở một nhà hàng cực kì sang trọng, Hiểu Đồng hiểu vì sao mình phải thay đồ.

Đôi trai gái đẹp như tiên bước vào, tất cả mọi người phải trầm trồ ken gợi.

Quản lý nhà hàng vội vàng chạy đến.

- Cậu Phong, cậu đến rồi. Bàn của cậu tôi đã chuẩn bị xong hết rồi. Có vài người bạn của cậu cũng đã đến. Mời cậu vào trong.

Vĩnh Phong nắm tay Hiểu Đồng dang ngượng ngùng trước ánh mắt của mọi người bình thản đi vào như không có gì xảy ra.

Bước vào thang máy rồi dừng lại ở tầng cao nhất.

Bàn mà Vĩnh Phong đặt là một bàn vip sang trọng. Vào trong đã thấy
có vài người bạn quen thuộc như Quốc Bảo và Thế Nam làm hiểu Đồng bớt lo lắng.

Thấy Vĩnh Phong và hiểu Đồng đi vào, mọi người điều phấn khởi thay nhau trêu chọc khiến Hiểu Đồng đỏ cả mặt.

- Anh Tuấn Minh chưa đến à?

Vĩnh Phong quay sang Thế Nam hỏi.

- Anh ấy bảo sẽ đến muộn một chút – Thế Nam