
của nó và bé ấy. Số là hôm nọ trời
mưa, nó đi học đội tuyển, thấy bé này bị ông Phương mắng, nó anh hùng
xông vào chém giúp vài câu, thế là quen. Bé này vui ghê, gả thằng Thuận
cho nó thì hay. Chỉ có điều anh Thuận nhà ta bị điên nặng nên tán gái là một quá trình kinh dị. Nó không thèm giấu căn bệnh điên ấy mà, nhưng cơ bản cũng vì nó chưa từng nghiêm túc thích một đứa con gái nào.
Tôi đang định mở màn cho cái trò bệnh hoạn của mình thì bé Hoàng Anh ngóc đầu qua, tíu tít nói:
-Anh Assa, em có cái này tặng anh!
Nó chìa ra một cặp móc điện thoại hình hai miếng ghép vừa vào nhau, trông quái quái.
-Tặng anh ấy hả? -Tôi hơi ngạc nhiên, thân quen gì đâu mà tặng?
-Em là fan của anh đấy, ha ha...-Con bé cười tít mắt, trông đáng yêu ghê-Tặng anh và chị Madi, chúc hai người luôn vui vẻ!
Đùa chứ, cái trò sến súa gì đây? Làm như tôi là thần tượng của nó vậy? Tởm.
-Vậy thank em. -Tôi vẫn tỏ ra lịch sự nhận lấy mặc dù không khoái cái trò mèo này tẹo nào, kịch cỡm sao sao ấy.
À, vâng, bây giờ thì tôi phát hiện hai cái miếng ghép này mà gắn liền vào
nhau thì sẽ đọc được chữ "I love you" khắc trên đó. Sến kinh dị đến thế
là cùng.
Trong lúc tôi đang buồn nôn thì cái lũ dở người kia hăng say bình luận màn
bóng đá của lớp Sử, theo cái cách chỉ BadBoy mới có. Thằng Nam là người
khởi đầu, cầm quyển vở cuộn tròn thành hình cái loa, nói oang oang:
-E hèm, sau đây chúng tôi xin tường thuật cho qúy vị khán giả một màn bóng đá kinh tởm, í nhầm, kinh điển của các bạn chuyên Sủa, í lộn, chuyên
Sử.
Bọn còn lại vỗ tay đôm đốp như thể sắp xem MU đá tận mắt không bằng.
Thằng Cường giựt cái loa, chém thẳng vào vấn đề:
-Vâng, bây giờ là hiệp một, trước mắt chúng ta là bạn que tăm đang có bóng,
bạn lừa bóng qua hàng tiền vệ của đối phương với một phong cách rất bê
đê, bạn định chuyền cho bạn mặt ngựa bên cánh phải, éc éc, bị cướp bóng
rồi! Bạn mặt ngựa coi vậy mà còn ngu hơn con ngựa!
-Ha ha ha ha...-Đám con hoang đàng cười rộ lên nhạo báng.
Okay, điều mà bọn tôi đang làm chính là phá cho tụi này hết đá nổi luôn, cho
bõ ghét. Mà cũng không hẳn, do BadBoy bị rảnh sẵn rồi mà.
Đám lớp Sử bắt đầu sôi máu, nhưng vẫn đá tiếp. Ồ, lâu không thấy mà tụi này sức chịu đựng tăng nhanh kinh.
Tôi nổi cơn bệnh, chém tiếp:
-Trở lại với trận đấu, ồ, bây giờ thì bạn có đầu tóc cá chép đang dẫn bóng,
nhưngndo quần bạn ấy rộng quá nên vừa lừa bóng vừa kéo quần, thành ra
mất bóng. Well, bạn ấy đã cho chúng ta một bài học kinh nghiệm trong khi thi đấu, đó là không nên mặc quần quá rộng, và dù có bị tuột quần cũng
phải giữ bóng cho bằng được!
Cả đám cười nghiêng ngả, thằng cá chép kia đang vừa kéo quần vừa nhìn bọn
tôi căm phẫn. Sao? Anh chém có cơ sở nhá! Ai bảo chú đá ngu làm gì?
-Bây giờ thì bóng đã đến chân bạn mặt lợn, bạn đã lừa sang đến khung thành!
-Tôi tiếp tục làm bình luận viên, mặc kệ tụi kia, đang lúc gay cấn mà-
Ầy, nhìn mặt bạn ngu thế mà đá giỏi ghê. Bạn đang dứt điểm! Sút! Vào!!!
Nhầm, không vào! Bạn sút như lợn nhảy ấy, cực kì gợi cảm!
Qủa thật, tôi phục cái thằng lớp Sử vừa sút bóng quá, nó móc ngược bóng lên trời, mặc dù trước mặt là khung thành rộng mở. Khổ ghê.
Bọn tôi lại bò ra cười vì tài nghệ của đám này.
-Ê, bọn mày có im đi không hả? Muốn cái gì?-Một thằng lớp Sử chịu hết nổi quát ầm lên.
-Ấy, bạn quá lời rồi, bọn mình đang thể hiện lòng hâm mộ mà!-Thằng Hùng đính chính, cười sung sướng vì thấy đối phương giận dữ.
Đời còn gì vui bằng?
-Hâm mộ cái chó gì? Muốn gây sự à?-Thằng khác đốp lại.
-Ơ, mấy bạn nói tụi này gây sự, bằng chứng đâu, đưa ra đây coi?-Thằng Thuận cãi cùn. Đùa dai phải biết!
Hai bên bắt đầu lời qua tiếng lại, sẵn sàng xông vào choảng nhau bất cứ lúc nào.
Cún Cún ngồi xem nãy giờ, bỗng nhiên hỏi tôi một câu ứ liên quan:
-Cậu và Madi là thật đó hở?
Quái, sao nó lại hỏi cái chuyện sến kinh dị đó ở đây? Biết lựa chỗ quá cơ!
-Chứ chẳng lẽ giả? -Tôi cười với nó.
-Tớ thấy Madi có vẻ đa tình. -Nó nghĩ một lát rồi nói, bình thản lạ.
Nó quan tâm đến Madi từ bao giờ vậy?
-Đa tình?- "Chuyện quái gì ở đây vậy?", tôi ngó nó.
-Nhìn kìa! -Cún Cún hất mặt về phía bên phải của khán đài.
Tôi nhìn thấy đám lớp 11 Anh đang túm tụm lại trên sân, hình như chuẩn bị
chia phe ra đá. Có cả Xpít cờ hó cùng hai thằng khác của Ladykiller,
nhưng người làm tôi ngứa mắt là đứa nhóc đang ôm quả bóng to đùng, cười
nói vui vẻ với cả bọn.
Hay đấy Madi, hồi nãy ở trong thư viện tôi rủ nó ra chơi với BadBoy thì bảo bận học, vậy mà giờ lại đứng đó cười cợt với đám lớp nó. "Bận học" của
nó đây phải không?
Tự dưng lại thấy có gì đó khó chịu, mình điên rồi, rảnh rỗi sinh nông nổi hay sao?
-Cậu nghĩ giữa cậu và đám bạn đó, ai quan trọng với nhỏ đó hơn? -Cún Cún chợt hỏi tiếp.
-T