Teya Salat
Sự Lựa Chọn (Đời Học Sinh Của Badboy)

Sự Lựa Chọn (Đời Học Sinh Của Badboy)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325161

Bình chọn: 8.5.00/10/516 lượt.

coi mày! - Con Liên đập cái bép vào tay tôi, cái mặt nhăn như con Gorila thiếu chuối.

Nó thi thêm khối A1 nên thích học Anh lắm lắm.

Tôi quay lại cái chủ đề tiếng Anh trong sách, chỉ để nhìn thấy một đám
Angry Birds vẽ bằng bút chì đang ngó lại mình. Bỗng nhiên tôi nghĩ nếu
bây giờ Madi trở thành một đứa đanh đá như hồi nãy thật thì sao nhỉ?

Nghĩ tới Madi, tôi ngó sang bàn của Cún Cún - chỗ bên trái mình-thì thấy nó
đang nghịch điện thoại, chả thèm học hành gì cả. Chắc nó đang ghét Madi
lắm lắm. Và còn nữa, nếu một ngày nào đó nó bảo nó thích tôi thì sao
nhỉ? Tôi chẳng muốn "làm méo đi bộ mặt vốn rất hồn nhiên của kỉ niệm",
nghe sến nữa rồi, nhưng mà hồi nhỏ là nó gắn bó với tôi nhất, mất nó rồi chắc tôi chẳng được vui như bây giờ.

Tôi sinh nông nổi đem chuyện đó đi hỏi thiên tài, vào một ngày đẹp trời gió lộng. Nó chăm chú nghe tôi nói, rồi trả lời răm rắp:

-Cũng không khó. Cách tốt nhất để làm người ta không thích cậu nữa là làm sụp đổ hình tượng của cậu trước mặt họ, như thế họ sẽ hết hứng thích thôi.

Như sợ tôi không tin, CPU nói thêm:

-Sách tâm lí nói vậy, manga shoujo cũng viết vậy.

Ồ, cũng đọc shoujo cơ á? Chuyện động giời động đất đây, còn đáng sốc hơn chuyện con gà biết đi xe đạp nữa ấy chứ.

-Làm bằng cách nào?-Tôi làm mặt ngây thơ hỏi lại. Gì chứ, mấy trò mất hình tượng chắc là đòi hỏi một trái tờ ym dũng cảm đây.

-Rất đa dạng.-Nó nói như thể chỉ đợi tôi hỏi câu đó, mắt nhìn xa xăm-Chẳng
hạn viết lên một cái bảng "Tôi là gay, cần thông ass" rồi đeo trước
ngực, cạo sạch tóc chỉ còn ba sợi trên đầu, mặc váy đi học hoặc mặc sịp
đỏ ngoài quần dài, đi đứng õng ẹo, chạy ra giữa sân trường sủa gâu gâu,
nằm ngủ trong lớp để nước miếng chảy dài, đi tán trai, tắm bằng nước
cống, bới Neptune đi uống, để tóc dài nhuộm bảy màu----

Tôi tự hỏi đứa con gái ngồi trước mặt mình đây có phải là CPU - một cỗ máy khô khan- hay không. Thiệt tình...

Tôi vừa nghe nó liệt kê vừa gật gù, thinh thoảng lấy tay lau mồ hôi trên
trán vì càng về sau, những phương pháp nó đưa ta càng đậm chất hoang
dại.

Nó nói một tràng, dễ mất đến cả chục phút, mặt vẫn tỉnh rụi như không. Tôi nghe xong kết một câu chán nản:

-Làm mấy trò mất mặt đó chi bằng rape chết nó đi còn hơn!

Công nhận chỉ có Quạ đen là hiểu tôi. Phải nhận nó làm em gái mới được.

-Đó cũng là một cách.-CPU nói như đúng rồi, hình như đôi mắt vô cảm của nó có sáng lên một chút thì phải.

Tôi rất muốn lạy nó một lạy bằng cả tấm lòng thành.

-Nhưng pháp luật quy định tội cưỡn.g dâm làm nạn nhân chết sẽ bị phạt tù từ
bảy năm đến mười tám năm.-Nó đúc kết lại-Vậy nên cách này không khả
quan.

-Cảm ơn.

Tôi thề là trong đời chưa bao giờ muốn rape chết một đứa con gái như lúc
này. Cái mặt đơ đơ, nghiên túc như đang bàn chuyện chính trị của nó
thật đáng "ba chấm".

Mặc kệ tôi nghĩ cái gì trong đầu, thiên tài lại cắm cúi vào chuyên môn của
nó là đọc sách-quyến sách dày cộm bằng tiếng Anh, về những con vật kì lạ trên khắp hành tinh. Giá mà trong đó nó có thể tìm thấy thông tin về
loại động vật giống người có tên CPU thì hay biết mấy.

Dãy ghế đá này thật mát mẻ, tôi ngắm nhìn những tán phượng già lụ khụ, trơ
trụi lá, cành cây bong tróc như bị lở ghẻ, tự nhiên thấy thiếu vắng một
cái gì đó không thể gọi tên.

-Này, mục đích cậu đáp xuống trái đất là gì?-Im lặng một lát, tôi hỏi nó.

Sắp vào học rồi, ngồi nói chuyện với một cái cột nhà như này thật tốn thời gian.

CPU nhìn tôi, ánh mắt bình lặng như mặt sông trong suốt đã đóng băng nghìn năm, chứng minh mình còn điềm tĩnh hơn cái cột nhà:

-Không có đâu. Con người lúc sinh ra chưa có ý thức, cho nên ban đầu chẳng có mục đích gì cả. Người ngoài hành tinh cũng vậy.

Câu nói đó hình như ám chỉ một cái gì thê thảm lắm. Tôi nghĩ thế, nhưng cũng chả quan tâm, nó hiểu sai ý tôi mất rồi.

Lúc tôi và CPU đang chém gió ngon lành, thằng cờ hó X-pít oan gia kia không dưng ở đâu bay ra, chen ngang hỏi CPU với cái vẻ khinh khinh:

-Bạn mới, cậu chơi với loại người này à?

Rồi, nó lại cho rằng tôi là loại kinh tởm gì đây? Làm như anh mày đây chấp mày lắm ấy.

-Không.-CPU nói, một từ đơn giản và ngắn gọn, không hơn.

Phũ vậy đấy.

Thằng Godi cười cười như kiểu hạnh phúc lắm không để đâu cho hết, nhìn tôi vẻ ngây thơ:

-Chú em, dạo này học hành thế nào?

Nó hỏi một câu mà da gà tôi nổi lên một ngàn cái, quá lỗ. Thằng này có nhu cầu bất thình lình à? Mà cái thái độ nửa nạc nửa mỡ đó là sao?

-Bình thường thôi, chú nhớ anh?- Tôi chớp chớp mắt hỏi nó, cảm động đến mức khóc được cả chục lít nước bây giờ.

Nhắc tới chuyện học, không biết "người tình cũ" của tôi dạo này có còn ham chơi nữa không. Gì chứ, nó chúa lười học đấy.

Thằng Godi gật gật đầu, rồi như nhớ ra cái gì hay ho lắm, bảo tôi:

-Thực ra tao chỉ muốn nói với mày một chuyện th