Polly po-cket
Sự Trả Thù Của Quỷ

Sự Trả Thù Của Quỷ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327084

Bình chọn: 9.00/10/708 lượt.

cố gắng lắm mới cầm
cự hơn được 20 phút, nhưng tới lúc này đã hết sức. Nhưng được đại ca ra
cho phép thì lại lấy được tinh thần chiến đấu. Lão ta cũng thật khôn
lõi, chỉ biết chơi trò đánh lén mà thôi, nhưng tại sao ông ta lại có thể biết được hành tung của bọn anh mà tấn công thế này?? Không lẽ trong
nhà lại có nội gian?????

- Anh Shin, coi chừng!!!!! – 1 người đàn em hét lên thất kinh cùng
quay sang đạp 1 tên đang định đánh lén Shin khi anh đang lơ đễnh.

- Cám ơn – Shin quay sang cám ơn người đàn em rồi lại tập trung vào đánh nhau mà tạm thời bỏ qua cái suy nghĩ dang dở của mình.

- Có chuyện gì vậy?? – Reo đang đứng cách Shin khoảng 10 thướt thì
dáng mmở đường mà tới gần anh hỏi, giọng điệu có phần lo lắng nhưng vẫn
đang chú tâm đánh nhau.

- Không có gì đâu, lo mà chống đi – Shin lắc đầu mặc dù biết rõ Reo không thể nhìn thấy.

- Uhm – Reo gật đầu rồi lại chìm mình vào đánh nhau với cái lũ không
biết có phải người kia không. Hôm nay thật xui xẻo khi chỉ có 2 người
cùng với 10 người đàn em mà thôi, cứ tưởng đi ít thi hành động sẽ nhanh
hơn và ít gây chú ý, ai dè vẫn bị ông ta biết, thật tức chết đi mà. mà
không biết cài lũ người này là cái gì nữa, đánh đấm chẵng có chút quy
luật nào cả làm bọn anh không biết đường nào mà lường trước được. cho
nên 12 chọi 50 mà vẫn không thể nào đánh lại, mà chưa kể là người của
anh toàn là 1 chọi 2 3 mươi người không đấy.

- Anh Shin ơi đánh kiểu này thì anh em sẽ không thể cầm cự hơn 10′
nữa đâu – 1 trong những đàn em của Shin quay sang nói với anh.

- A!! Cái bọn kia sao mà lâu tới thế này?!?! – Shin vò đầu than thở, – Thế thì mọi người hãy cố gắng đi, nếu anh em nào không cầm được thì cứ
sang 1 bên, để bọn anh cố cầm cự cho – anh gật đầu rồi nói với cậu nhóc
kia.

- Không, bọn em sẽ không làm vậy đâu, bọn em sẽ cùng 2 anh chiến đầu
tới cùng – cậu nhóc lại nói 1 cách chắn cùng lúc đánh với mấy tên kia
không chút lơ là.

- Đươc! Vậy thì cùng lên – Shin gât đầu rồi lại chiến đấu càng hăn
say hơn, nhưng chưa đầy 5′ sau thì hết hơn 5 người đàn em của anh đã bị
thương, cà 1 trong những người đó đã không cầm cự được và vĩnh viễn ra
đi, mọi người dường như đã mất hết ý chí, may mắn là trong lúc đó viện
binh tới kịp và mọi chuyện cũng đâu vào đấy, bọn kia cũng bị xữ đẹp, chỉ tiết nuối cho 1 sinh mạng đã hy sinh.

- Xin lỗi, bọn này đã tới trễ – Phong nói, giọng hối lỗi sau khi đã dẹp xong cái đám đó.

- LONG!!! (ta dìm hàng anh đấy tên Long đán ghét, ngoài đời không
giết đc anh em đem anh dìm tới lòng biển luôn cho biết, dám chọc em!) – 1 cậu trai khoảng 21 22 tuổi bỗng hét lên rồi xông thẳng lại phía cái xác của cậu nhóc khoảng 18 19 tuổi mà ôm chầm lấy cái xác vẫn còn ấm đấy. – Xin lỗi, anh hai đã đến trễ, anh hai xinh lỗi – chàng trai ôm lây cái
xác mà khóc không thành tiếng làm mọi người chứng kiến hết xức cảm động.

- Xin lỗi, chỉ vì tôi mà moi người ra như vầy – Kyo bước đến trước
mặt cậu ta và những người anh em đang được xơ cứu mà gục đầu nói, cuối
cùng Nó cũng đã chiệu lộ mặt ra.

- Không sao đâu Kyo à, anh em chúng tôi cũng là nhờ anh Shin cưu
mang, nếu không có mọi người thì chúng tôi cũng không còn sống nữa, xem
như Long nó đã làm được 1 việc tốt đi – anh chàng quệt nước mắt mà nói
với Kyo một cách nhẹ nhàng, nhưng vào tai Nó lại nghe thật cay đắn, làm
Nó lại càng căm hận chính bản thân mình, 6 ngày nay nó vì ích kỉ muốn
được ở bên Hắn mà đã làm hại không biết bao nhiêu người rồi, tại sao nó
lại ích kỉ như thế????? Có lẽ đã đến lúc Nó làm việc mà nó nên làm rồi,
không thể chần chừ thêm được nữa, sau khi chứng kiến cảnh anh trai của
cậu nhóc Vinh này thì Nó đã hiểu. 1 ngày Nó chần chừ, sẽ có thêm vài
tính mạng vô tội vì Nó mà hy sinh, thật không đáng, không đáng chút nào
cả.

- Xin Lỗi – Kyo chỉ còn biết lặp lại 2 từ xin lỗi như cái máy, rồi thần người ra như cái xác không hồn.

- Thôi mọi người đưa anh em bị thương vào viện đi, chỗ này để bọn này lo cho – Hắn bước đến bên Nó mà nói với mọi người.

- Ok, vậy chỗ này giao lại cho mọi người, anh đưa người của anh đi
trước đây, cẩn thận đấy – Shin gật đầu rồi ra hiệu cho bọn người của
mình đưa nhau lên xe riêng mà đi tới bệnh viện. Tất cả đi rồi chỉ còn
Phong, Hắn và Nó cùng với vài anh em của Nó.

- 2 với mọi người dọn chỗ này dùm em nha, em đưa con nhóc đi trước
đây – Hắn quay sang nói với Phong rồi dìu Nó bây giờ lại hồn thả đâu đâu rồi.

- Cẩn thận đấy – Phong gật đầu và cũng không quên dặn dò.

- Uhm – Hắn gật đầu không quay đầu lại, để Nó lên xe và đi thẳng về nhà.

_______

- Kyo, Kyo! – Hắn lay lay người Nó nãy giờ vẫn thẫn thờ, cố gắng kéo nó lại.

- … – vẫn không có phản ứng.

- Kyo, em làm sao vậy??? – Hắn lo lắng hỏi Nó.

- …… – Nó vẫn ngồi thừ ra đó, vẫn là thả hồn đi chơi tận đâu đẩu đâu đâu, không hề thấy 1 cử động nào từ Nó.

- Cái này là em ép anh đấy – Hắn lắc đầu nói giọng trách móc rồi từ
từ đặt môi m