Old school Easter eggs.
Sự Trả Thù Của Quỷ

Sự Trả Thù Của Quỷ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327063

Bình chọn: 7.00/10/706 lượt.

Kyo bị hại, việc chị dâu
của Kyo bị hại, việc lúc xưa có lần Kyo nhém mất mạng, và ngay cả việc
để Kyo biết được việc đó?? Kyo có thể tha thứ cho cô sao?? Bọn kia sẽ
chiệu tha thứ cho cô sao?? Thật sự bà đang hy vọng cái gì chứ?!?!

- Đùa tôi sao? Bà đang nằm mơ à? Con bé là đã quá nhân nhượng với bà
rồi, còn tôi là không thể!! – cô cười như điên dại nói với bà Ngọc.

- Nhưng khi mọi việc qua đi liệu con nghĩ con sẽ được cái gì? Cậu ta
có tha thứ cho con sao? Còn những người kia và tất cả những người sẽ bỏ
mạn? Có đáng không là tự con nghĩ đi – bà đặt nhẹ tay lên vai cô nói,
rồi đứng dậy bỏ ra ngoài không cần chờ cho cô kịp có phản ứng. Ngay cả
bà khi nói những câu này còn không thể tự thuyết phục được chính mình
thì làm sao cô ta có thể nghe? Thôi thì cgir còn biết phó mặt cho số
phận mà thôi.

Nói về cô, sau khi bà Ngọc ra khỏi phòng thì cô như hoá đá, nghe bà
ta nói thì rất đúng, nhưng họ có thể tha thứ cho cô sao? Cô không cần
biết, chỉ cần anh ấy không sao là được rồi, chỉ cần mỗi ngày có thể nhìn thấy anh là quá đủ, anh có hận cô tới đâu cô cũng sẽ không một lời oán
trách. Cô cứ ngồi như vậy mà quên hết thời gian cho tới khi mặt trời đã
lên tới đỉnh đầu, và chỉ có cô mới biết được quyết định cuối cùng của
mình.

~{~}~{~}~{~}~{~}~{~}~{~}~{~}~

- Bà đã nói j với chị ấy?? – Nó hùng hổ xông vào phòng bà Ngọc mà
hỏi, mặt đầy sát khí. Sau khi bà Ngọc nói chuyện với người nào đó, xong
rồi lúc ăn tối lại không thấy người kia đâu.

- Cô nói ai cơ? – bà Ngọc đang ngồi uống trà trong phòng mình ngạc nhiên hỏi.

- thì chị……..



- Bà đã nói j với chị ấy?? – Nó hùng hổ xông vào phòng bà Ngọc mà
hỏi, mặt đầy sát khí. Sau khi bà Ngọc nói chuyện với người nào đó, xong
rồi lúc ăn tối lại không thấy người kia đâu.

- Cô nói ai cơ? – bà Ngọc đang ngồi uống trà trong phòng mình ngạc nhiên hỏi.

- thì chị Thanh chứ ai! – bực mình Nó nói như hét! (hák hák, xem bn
ng đoán xai nhá, thành thật khai báo đi nhá, ta thấy ta thật là Evil
>:) )

- Ta….chỉ là hỏi thăm cô ấy thôi – bà Ngọc sau vài giây ngập ngừng liền trả lời Nó.

- Bà hỏi thăm tại sao chị ấy lại không chiệu ra khỏi phòng, ngay cả
anh Shin gọi cũng không thèm trả lời, thật ra bà đã làm gì chị ấy?? – Nó càng nổi giận hỏi bà Ngọc, giọng căm phẫn.

- Trong mắt Kyo ta là người xấu xa đến thế sao? – bà cay đắng nhìn Nó.

- Ngay cả đến con gái ruột bà còn có thể đem vất đi thì có chuyện gì bà không giám làm – Nó cũng căm thù mà nói với bà.

- Ta……mà thôi, dù sao thì cũng vậy thôi – bà cười một nụ cười đau khổ rồi quay đi nhìn ra phía cửa sổ, trời đang mưa, mấy ngày hôm nay trời
cứ mưa rúc rắc đến nao lòng.

- Bà chưa nói bà đã nói gì đến chị Thanh mà – Nó kéo người bà quay
lại phía mình thì như đứng hình, bà ta đang……khóc? Tại sao bà ta lại
khóc? Nó không nói gì nữa, thả người bà ra rồi quay người đi ra ngoài,
không dám đứng lại trong căn phòng thêm phút giây nào nữa, Nó sợ, sợ
những giọt nước mắt, sợ cái ánh mắt đầy đau đớn đó. 3 năm trước, cũng vì cái ánh mắt đó mà Nó đã mềm lòng, đã không giết bà ta mà giữ lại cái
mạng hèn của bà ta, cũng vì ánh mắt đó mà Nó mới nhận ra được một sự
thật thật đau đớn, sự thật mà Nó không bao giờ muốn có, Nó căm hận chính bản thân mình.

___

1 tuần tiếp theo đó Nó không ra khỏi phòng, không nói chuyện với ai
cũng chẵng quan tâm tới ai ngoài Ken và anh Minh, chỉ có duy nhất 2
người là được nói chuyện với Nó, đặt biệt là Hắn luôn luôn túc trực bên
Nó. Mọi người hết xức lo lắng, nhưng cũng không thể làm được gì vì lão
ta vẫn luôn luôn không buôn tha cho bọn nó, nhưng vẫn chưa ra tay, chỉ
là những trò đùa nho nhỏ làm cho bọn nó không có thời gian để nghĩ ngơi
như hôm nay.

- Cứ như vầy thì không đươc rồi, chúng ta không thể chống cự cho tới
lúc bọn Phong tới rồi – Shin quay sang nói với Reo, giọng lo lắng, quay
nhìn quanh thì thấy anh em đã không thể chống nổi nữa, đã có nhiều người bắt đầu buôn xuôi.

- Đành liều thôi – Reo nhún vai ra chiều hết cách, hôm nay đã là ngày thứ 6 Kyo nhốt mình trong phòng rồi, mọi người đã đủ lo lắng rồi mặc dù Hắn và Minh luôn nói là Nó không sao, nhưng Nó là em út của nhóm cũng
là người được mọi người quan tâm hàng đầu, thế mà bây giờ lại trốn trong phòng không chiệu ra ngoài làm sao mọi người không lo cho được. Nó đâu
biết Nó như vậy mấy chục anh em của Nó + người của tất cả đều suy sụp
tinh thần, mọi người đều không còn tinh thần nữa, thôi thì hôm nay anh
liều mạn thử 1 lần đi, dù sao cũng đã hết hy vọng rồi.

- Cũng được – Shin cũng gật đầu đồng ý, thế là quay qua bọn đàn em, – Nếu là người của THUNDER thì đứng dậy và tiếp tục chiến đấu đi! – anh
hét lớn với mọi người.

- Đạ – cả đám người dạ vang và lấy lại tinh thần, tất cả anh em chiến đấu đều là theo chủ trương không cần sẽ không được liều mạng của Kyo,
cho nên đều đánh rất có quy tắt, nhưng cái bọn này đều là 1 lũ sát thủ
nên đường đi nước bước rất khó đoán, mọi người phải