XtGem Forum catalog
Sự Trả Thù Của Quỷ

Sự Trả Thù Của Quỷ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327201

Bình chọn: 9.00/10/720 lượt.

hoảng trên 100 người
mà thôi, Nó cứ nghĩ ông ta sẽ phải có rất nhiều.

- Vậy thì em càng phải cẩn thận đấy – Minh nhắc nhở, anh cùng với và
người khác đang xâm nhập vào mật thất bảo hộ của ông ta và đang tư từ
dập tắt từng chút từng chứt 1 hệ thống bảo an cùng những camera bảo vệ
trong toà cao ốc này. Nhìn bề ngoài cũ kĩ nnhưng bên trong lại tâng thời dến ngoài sức tưởng tượng củ họ, cái gì cũng thật tinh vi và rất mất
thời gian cùng đầu óc để xử lí, may mà bon họ cũng không phải người bình thường nên mới có thể không mất thời gian cho lắm nhưng vẫn phỉn người
rịn mồ hôi với những con số nhìn đến là chóng mặt.

- Uhm em biết, chừng nào xong hai báo em biết nha – Nó nói xong rồi
không đợi Minh kịp trả lời đã tắt nguồn vì bây giờ mới thật sự là lúc mà Nó đang chờ, trước mặt có khoảng ít nhất là 300 người, khíp, 1 tầng lầu mà có thể nhét hết bao nhiêu đây người sao trời??!?!

Bọn này người nào người nấy nhìn đến là choáng ngợp, tên nào cũng như hộ pháp, to có khi gấp đôi người thường lại còn mang dồ đen, trong thật hình sự, nhìn bọn người này Nó lại nghĩ tới mấy tay xaả hội đen trong
mấy bộ phim hành động của Mĩ, thật sự rất kích thích, Nó lại thêm 1 lần
nữa khâm phục lão ta,, thật sự rất lợi hại. Nếu như thật sự có một ngày
ông ta thành công thì thế giới này không biết sẽ như thế nào.

- Đâu ra mà nhiều thế này?!?! – Bà Ngọc sửng sốt nhìn cái đám người
kia, còn choáng hơn cả đám người ngoài cổng gấp đôi nhìn là biết thế nào cũng mệt người hơn là ở ngoài kia nữa.

- Bà sợ à? – Nó cười khảy nhìn bà.

- Không – bà Ngọc thành thật lắc đầu, chỉ là hơi ngạc nhiên thôi, chứ bà thì đâu có lạ gì ông ta, thâm độc là thế cơ mà.

- Vậy thì còn không ra tay, hay chờ bọn người dưới kia lên nữa? – Nó
nhìn bà một cái rồi lao vào đánh, cũng không quên gọi cứu trợ. Bọn này
với Nó thì chẵng ăn nhập gì cả, muốn chơi không chiêu thức với Nó thì Nó cũng sẽ đánh loạn cào cào với bọn chúng thế thôi, nhưng Nó thì không
sao còn bọn người kia thì lại là cả 1 vấn đề, 30′ sau vẫn chưa thể đánh
xong được trận này, bọn chúng quá đông, còn bọn Nó thì chỉ có trên dưới
50 người, không thể nào đánh lại. Anh Minh 20′ trước đã làm xong việc và thông báo cho Nó nhưng bây giờ Nó vẫn chưa thể rời khỏi nơi này được,
tuy là đánh tốt nhưng mà sức Nó cũng chỉ có hạng, đang sắp chống chọi
hết nỗi rồi.

- Kyo, bọn anh đến rồi – tiếng của Minh như là vị cứu tinh cho bọn họ.

- Chỗ này giao lại cho bọn anh đấy – Nó nói rồi cùng với bà Ngọc và Zenny bỏ đi tiếp, không thèm chào hỏi gì thêm.

Mike đã nói đúng, ông ta đang đứng trên đó chờ bọn Nó, nhưng có điều
đây không phải là sân thượng tầm thường, mà là 1 cái phòng kính có thể
nhìn bao quát chung quanh rừng núi. muốn vào đó phải có mật mã để mở
cửa, lúc nãy anh Minh đã đưa mật mã cho Nó, thế là Nó nhanh chóng mở
đươc cửa tiến vào bên trong.

- Con làm ta thất vọng rồi đấy con gái à – ông ta đang đứng xoay
người ra nhìn cái vực, không quay đầu lại mà nói với người mới vào. Thật ra cũng chẵng có gì, thì ra quyết định của Zenny chính là không báo
trước cho ông ta biết về lần hành động lần này, nhưng với ông ta thì có
gì là không thể, ngay khi bọn Kyo tới chân núi thì đã được camera lắp
sẵn ở dưới truyền tới, cho nên ông ta mới có thể chuẩn bị màn chào hỏi
bọn Nó ngay trước cổng đấy thôi.

- Vậy thì xin lỗi đã làm ông thất vọng?? – tiếng nói lạnh lẽo lạ lẫm
phát ra làm ông hơi ngạc nhiên phải quay đầu lại, ông hết sức ngạc nhiên khi nhìn thấy nó, càng ngạc nhiên khi nhìn thấy bà Ngọc.

- Bà còn sống sao??? – sau 1 hồi ngạc nhiênông ta cuối cùng cũng lấy
lại bình tĩnh mà cười nhạt hỏi bà Ngọc. Không phải năm đó đã bị người
của ông ta đuổi giết và chết trong biển lửa sao???

- Tôi có nên xem đó là 1 câu hỏi quan tâm?? – bà cười chua xót nhìn
ông, ông ta vẫn vậy, vẫn phong độ như ngày ấy, cũng vì cái dáng người
phong độ đó mà bà đã say đắm như thế nào, và làm bà cay đắng như thế
nào. Bây giờ nghĩ lại thấy khi xưa mình đã quá nông nổi, không vì ông ta thì bà đã không ra nông nỗi này, từ một người con gái tuy không thể nói là khuynh nước khuynh thành nhưng cũng không thể nào nói là xấu xí.
Nhưng ông ta dã tàn nhẫn thế nào khi có thể sai xác thủ đến ám xác bà??
Nếu không vì bà là một người con gái con nhà võ thì đã bi ông ta giết từ khi nào rồi, thật sự là một xai lầm quá lớn.

- Bà không phải đến đây chỉ để trách móc tôi đấy chứ?? – ông ta bước
lại, ngồi xuống cái ghế của mình sau cái bàn làm việc và châm 1 điếu
thuốc, động tác hết sức nhàn hạ, không giống một người đang đối mặt với
cái chết cận kề.

- 2 người có thôi đi không?!? – Nó tức tối gằng giọng.

- A, chào cô bé, đây có phải la cô con gái lớn của đứa đồ đệ thân yêu của ta chăng?? – ông ta ra vẻ ngạc nhiên nhìn Nó rồi cười cợt nói, khỏi hỏi ông cũng biết đó chính là con gái của ai, cái ánh mắt như căm thù
nhưng lại bất lực của đứa đồ đệ mà ông thương yêu nhất, làm sao lại
không nhận ra chứ.

- Cha mẹ không có người