Old school Swatch Watches
Tái Sinh (Vampire Và Ma Pháp)

Tái Sinh (Vampire Và Ma Pháp)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323371

Bình chọn: 10.00/10/337 lượt.

óe mắt vẫn còn long lanh lệ “Mẹ…”. Dấu ấn hình đóa hoa hồng như máu nở rộ giữa trán cô bé, rồi mờ nhạt dần đến khi biến mất.

“Nữ hoàng, vậy đây là câu trả lời của người sao?” Earl nửa quỳ, một tay đỡ lấy cô bé, khuôn mặt kiềm nén yêu thương không dám để lộ, không ngẩng đầu hỏi

“Earl, ta xin lỗi.” Người phụ nữ đó nở một nụ cười. Trên khuôn mặt trắng ngần vẽ một đường cong hoàn mĩ như một vị thiên sứ đang mỉm cười “Hãy chăm sóc Celine …” 

@

Tái sinh

“Sầm”

Tiếng cửa từ phía sau lưng tôi vang lên đầy nặng nề.

“Giao công chúa ra đây.”

Tiến vào là năm, sáu ma cà rồng với những chiếc răng nanh gớm ghiếc đầy máu, chúng gương đôi mắt trũng sâu về phía cô bé đang ngủ say.

“Haha, các ngươi đừng hòng đụng vào con bé.” Người phụ nữ đó cười sảng khoái khiến đám người ma cà rồng này lo sợ. Bà đứng dậy, mái tóc xõa tung, bộ đầm đẫm máu. Ngữa đầu cười, bà thì thầm một câu thần chú, hai tay bắt ấn, một luồng gió thổi lên. Từ bên trong trung tâm chỗ người phụ nữ đứng xuất hiện một vòng tròn ma pháp. Đột nhiên, bà ta cúi gập người, nôn ra một ngụm máu màu đen ngòm. Lập tức vòng tròn sáng lên thứ ánh sáng màu đỏ sẫm. Xung quanh đám lửa đang lan rộng.

Đến phút cuối cùng, bà quay về phía tôi, nở một nụ cười dịu dàng, ánh mắt đầy yêu thương, đôi môi mấp máy “Mẹ yêu con…”

Tôi không biết mọi chuyện diễn ra như thế nào. Bởi vì tôi chỉ nghe được những tiếng kêu la thảm thiết của đám người ma cà rồng, sau đó là một thứ ánh sáng màu trắng bạc chói lóa bao phủ lấy tôi…>>>




 @

Tái sinh

MẸ!!!!” tôi đột ngột mở
bừng mắt tỉnh dậy.

Đón chào tôi là khung
cảnh quen thuộc của lớp học. Tôi vẫn đang ngồi trong lớp,
chiếc bà cuối lớp nhìn lơ đãng ra cửa sổ bên ngoài, đáng tiếc
là bây giờ lớp học lại vắng tanh, không một tiếng động.

Tôi thở gấp, trán và lòng bàn tay rịn mồ hôi.
Đưa tay lên sờ mặt, tôi khóc ư??? Nhưng thứ này đâu phải là
nước mắt…là MÁU!!!

Tôi kinh hãi nhìn
xuống bàn mình, trên bàn là những giọt pha lê rắn hình giọt
lệ nhưng lai mang trong mình màu đỏ sẫm của máu.

Nhớ lại những chuyện mình vừa nhìn thấy, tôi
không tài nào bình tĩnh được.

Đứa trẻ
đó lúc ngủ say rất giống tôi khi còn nhỏ. Người đàn ông kia
không ai khác chính là cha tôi – Earl Royalt. Nhưng còn người phụ
nữ kia thì sao? Còn bức tranh chân dung ở cầu thang kí túc
Trắng??

Có quá nhiều bí mật mà tôi chưa
biết, rốt cục thì tôi là ai??

Tôi lau đi
mấy giọt nước mắt trên mặt mình, lục đục tìm thời khóa biểu.
Nhìn đồng hồ, có lẽ tiết học chưa bắt đầu được lâu, tôi nên
đến phòng pha chế đi cho rồi.

Phòng pha
chế nằm ở một khu vực độc lập không thuộc với khu trường học.
Và tất nhiên, chỉ có những thuần huyết mới được học ở đó.
Còn tôi đấy à? Mới chỉ nhận được tiết học thời gian gần đây
mà thôi. Mà tại sao tôi phải học á? Có chết cũng không biết.


Tôi xách cặp, chiếc hộp thủy tinh mà bà
Emily đưa bên trong túi áo khoác của tôi khẽ rung lên, chạm tay
lên vẻ an ủi, tôi không mảy may rảo bước về phía cánh rừng.


Trước cánh rừng có một cây phong lớn,
dòng chữ in bằng máu hiện kết giới ngăn chặn tôi lại “NGHIÊM
CẤM VÀO RỪNG PHONG MỘT MÌNH”.

Tôi chặt
lưỡi, dùng tay bắt thành một ấn chú, bước vào. Bình thường
tôi thường chọn vào những lúc đông người nhất để bước vào,
nhưng hôm nay tôi lại trễ học, xung quanh cũng không còn ai, bắt
buộc phải dùng loại ấn ký này để mở đường.

Quái lạ nhất là khu rừng ngày hôm nay. Là tại tôi hay là
tại khu rừng này đang có vấn đề. Gió thổi vần quanh tai, lạnh
lẽo đến lạnh người. Lá phong màu đỏ ối rơi nghiêng trong không
trung. Xung quanh im ắng không một tiếng động. Tôi lạnh người, cố
ép bản thân bình tĩnh, ánh mắt ráo hoảnh rảo bước về phía
phòng học.

“Ưm…ưm…a…”

Một chuỗi âm thanh kì lạ vang lên sau gốc cây lớn. Tôi tò
mò nghiêng đầu nhìn.

Trời ơi!! Đầu tôi
bốc khói, máu nóng dần dồn đến mặt. Tôi đã vô tình xem một
chuyện không nên xem ,mắt ơi, xin lỗi mi nhé!! Chuyện này…đúng
là xấu hổ đến xúc phạm người nhìn luôn á.

Một người đàn ông đang ôm siết lấy một nữ sinh. Quần áo
của cô ta xộc xệch, mái tóc xõa tung. Khuôn mặt của người đó
khẽ tựa vào chiếc cổ trắng mảnh khảnh của cô nữ sinh. Trời
ơi!! Có