Thanh Mai Của Chàng Trúc Mã Của Nàng

Thanh Mai Của Chàng Trúc Mã Của Nàng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322973

Bình chọn: 9.5.00/10/297 lượt.

ạn xung
quanh: “Giai”, “Di”, “Trác”, “Vy”.

Không đành lòng, Vương Xán hỏi bằng được bố mẹ về nguồn gốc cái tên
này. Mẹ cô, giáo viên ngữ văn trung học – bà Tiết Phương Minh đã trả lời con gái bằng một câu nói đậm chất văn: “Bởi vì con là viên mỹ ngọc minh châu mà ông trời ban tặng bố mẹ.”

Cách giải thích này của mẹ ít nhiều đã an ủi Vương Xán. Cô dương
dương tự đắc và nghĩ may mà mẹ không thích đơn giản rồi gọi luôn là
Vương Minh Châu, để rồi sẽ gọi cô bằng cái tên ở nhà là Châu Châu. Không cần nói cũng biết, bọn con trai nghịch ngợm trong lớp sẽ gọi cô là Tiểu Chư Chư[1'>. Nếu thế thì cô sống làm sao nổi.

[1'> Trong tiếng Trung, “chư chư” và “châu châu” có phát âm giống nhau, “chư” có nghĩa là con lợn.

Biết thêm vài chữ, cô tự viết tên mình bằng một chữ đồng âm nhưng có
cách viết đơn giản hơn là Vương Xán (có nghĩa là xán lạn). Khi bố mẹ vặn hỏi, Vương Xán nói bằng giọng hùng hồn đầy lí lẽ: “Con là ánh mặt trời
rực rỡ trong cuộc đời của bố mẹ, như vậy cũng tốt chứ sao?”

Trong mắt bố mẹ cô lúc này, câu trả lời lưu loát của con gái rõ ràng
đậm chất thơ văn về hình ảnh thiên nhiên. Họ nhìn nhau, vẻ mặt rạng ngời như hoa nở. Bà Tiết Phượng Minh thích thú đến nỗi phải lập tức tìm ngay một quyển sổ ghi chép lại.

Như những người phụ nữ cùng thời, bà Tiết Phượng Minh cũng từng có
giấc mộng văn chương, yêu thơ ca và từng đọc thuộc nhiều câu thơ nổi
tiếng của Thư Đình, Cố Thành. Lúc thi đại học, bà vốn không nghĩ đến
viễn cảnh nghề nghiệp về sau mà cứ đăng kí thi khoa tiếng Trung, những
lúc rảnh rỗi thường ngồi viết nhật kí, tản văn. Sau khi tốt nghiệp, bà
trở thành giáo viên ngữ văn, tình yêu đối với văn học, chữ viết càng
thâm căn cố đế.

Bà Tiết Phượng Minh luôn có thói quen viết nhật kí. Trước khi sinh
Vương Xán, bà dùng hẳn một cuốn sổ dày với hình bìa được trang trí đẹp
mắt để ghi chép. Đầu tiên, bà viết về cảm giác khi mang thai, sau đó là
tiếng khóc chào đời của con gái. Những âm thanh vô thức của con, con
biết cười, biết cách lật người, rồi khi chiếc răng đầu tiên của con mọc, con chập chững bước đi cho đến lúc bi bô tập nói, bà Tiết Phượng Minh
đều ghi chép tỉ mỉ.

Mặc dù biết con gái viện cớ cho hành động lười viết chữ nhưng bố mẹ
cô cũng đành chấp nhận. Đến khi Vương Xán lên tiểu học, họ đã chính thức đổi tên cho cô.

Trước khi vào đại học, Vương Xán chưa từng yêu đương. Bời vì ngoài
nhân tố gia giáo nghiêm khắc ra thì khi học tiểu học, bố của cô – ông
Vương Thao là Phó hiệu trưởng trường, không có tên con trai nghịch ngợm
nào dám đến trêu chọc cô. Khi lên Trung học, Vương Xán lại trực tiếp bị
mẹ – cô giáo Tiết Phượng Minh tiếp quản. Bà Tiết Phượng Minh là giáo
viên dạy giỏi của trường trung học đó, bà nổi tiếng nghiêm khắc với học
sinh. Thế nên càng không có cậu nam sinh nào mạo hiểm bắt chuyện với cô, vì sợ bị gọi đi nghe giáo huấn.

Nhìn kĩ lại thì đám con trai trong lớp Vương Xán, mặt cũng không
nhiều mụn trứng cá, chỉ là đeo một cặp kính cận dày cộp, cũng không có
nhiều tên cá biệt, nhưng những người để cô gọi là anh tuấn thì vô cùng
hiếm hoi. Hơn nữa, từ trước đến giờ Vương Xán luôn chịu ảnh hưởng văn
học của mẹ, từ lâu đã thích xem phim Hollywood. Sau khi xem những nhân
vật đẹp trai, anh tuấn, khí chất trên màn bạc, cô thật sự không thích
một ai trong đám bạn cùng trang lứa.

Về phương diện học hành, Vương Xán chưa bao giờ cần mẫn, lúc nào cũng thấp hơn yêu cầu của bố mẹ và của cả chính cô nữa. Thế nhưng, Vương Xán lại rất thông minh, thành tích ở lớp luôn xếp vị trí top đầu. Đến khi
thi đại học, cô thuận lợi thi đỗ vào chuyên ngành kinh tế học của một
trường tài chính trong vùng. Mặc dù không phải là trường nổi tiếng hàng
đầu, nhưng cũng được coi là có tiếng trong khu vực.

Khi học năm thứ nhất, Vương Xán thầm yêu một nam sinh khóa trên có
ngoại hình anh tuấn học cùng trường. Đối với những thiếu nữ lần đầu nảy
sinh tình cảm mà nói thì kiểu trúng tiếng sét ái tình này có ảnh hưởng
rất sâu sắc. Thế nhưng, khi Vương Xán chưa quen với cuộc sống của sinh
viên, chưa kịp lấy hết dũng khí biến tình yêu đơn phương thành tình yêu
công khai thì phát hiện ra, người ta đã có bạn gái. Thậm chí, họ còn
thân mật nắm tay nhau và dùng chung một chiếc thìa trong nhà ăn.

Nhìn cách ăn cơm của hai người họ, anh bón cho em một thìa, em lại
bón cho anh một thìa, Vương Xán chịu một cú sốc không nhỏ. Sau khi định
thần lại, cô vuốt ngực thầm nghĩ: “Nguy hiểm thật! May mà mình vẫn chưa
tỏ tình với anh ta.” Hơn nữa giữa nơi công cộng, Vương Xán không ủng hộ
những hành động kiểu này. Trong mắt cô, khuôn mặt vốn đẹp trai không thể lí giải này bỗng chốc tan thành mây khói.

Khi Vương Xán học năm nhất, năm hai đại học, có khá nhiều nam sinh
theo đuổi cô. Cho dù viết thư tay, chat qua QQ hay hẹn đi xem phim,
dường như chẳng ai khiến cô động lòng dù chỉ chút ít, vì vậy mọi chuyện
cứ lặng thầm trôi qua.

Khi năm học thứ ba sắp kết thúc, Vương Xán thực sự bước vào con đường tình yêu. Nam sinh theo đuổi cô lần


The Soda Pop