XtGem Forum catalog
Thanh Mai Của Chàng Trúc Mã Của Nàng

Thanh Mai Của Chàng Trúc Mã Của Nàng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325225

Bình chọn: 8.5.00/10/522 lượt.

” La Âm càng nản hơn: “Đã có bạn gái rồi, sao lại còn cùng Thẩm Tiểu Na đi uống rượu?”

Đới Duy Phàm kêu oan: “Thẩm Tiểu Na luôn là khách hàng của công ty
anh đã được chưa? Không tin em đi hỏi Trương Tân. Bây giờ công ty cô ấy
đang làm một nhãn hiệu thời trang mới, ủy thác cho công ty bọn anh sách
tranh. Anh mời đến một nhiếp ảnh gia từ Thượng Hải.” Duy Phàm chỉ vào
một người đàn ông ăn mặc sành điệu đứng bên kia, “Ban ngày cùng bàn bạc
về kế hoạch thiết kế. Buổi tối tôi mời riêng nhiếp ảnh gia đến đây uống
rượu. Cô ấy nhất định đòi đi cùng, vừa đến là uống điên cuồng, uống xong còn chạy lên sân khấu nhảy múa, không thể ngăn cản được. Có một thằng
Tây lợi dụng cô ấy, trông vô cùng khó nhìn. Dù sao thì cô ấy cũng là em
học khóa dưới của anh, lại là khách hàng của công ty anh, không thể bỏ
mặc. Anh lên kéo cô ấy xuống, đánh cho thằng Tây kia vài cái. Cũng may
anh là khách quen nên chỉ bị bảo vệ đuổi ra thôi.”

Trần Hướng Viễn không đợi Đới Duy Phàm nói hết đã đi thẳng vào quán bar. Vương Xán và La Âm đi theo sau.

Vừa bước vào cửa, tiếng nhạc inh tai nhức óc dội đến. Tối cuối tuần,
đúng vào lúc đông người nhưng cũng may Thẩm Tiểu Na dễ tìm. Cô đang nhảy nhót trên sân khấu cạnh vài nguời, phía dưới khán giả đứng bao quanh,
hò reo ầm ĩ.

Cho dù trong quán toàn những cô gái trang điểm đậm, nóng bỏng thì
Thẩm Tiểu Na trên sân khấu vẫn vô cùng nổi bật. Vào thời điểm mùa thu
mát mẻ, cô mặc chiếc áo cúp ngực màu trắng, hơn nữa màu da khỏe mạnh
dưới ánh đèn khiến cô càng cuốn hút. Phía dưới cô mặc một chiếc váy ngắn diêm dúa tầng tầng lớp lớp, để lộ ra cặp chân thon dài. Một người đàn
ông nước ngoài dính sát vào người cô, hai người kết hợp rất ăn ý, nhảy
nhót theo điệu nhạc nhìn mà hoa cả mắt.

Vương Xán và La Âm cùng nhìn nhau. Trang phục mà họ mặc luôn rất kín
đáo. La Âm thậm chí còn có kiểu ăn mặc thoải mái hơn Vương Xán. Nhiều
năm mặc quần bò, hai người chưa bao giờ thử kiểu cách như vậy, nhất thời hâm mộ, chỉ thấy Thẩm Tiểu Na vào giây phút này vô cùng gợi cảm.

Nhưng rõ ràng Trần Hướng Viễn không nghĩ như vậy. Anh rẽ đám đông
bước lên sân khấu, dùng một tay kéo Thẩm Tiểu Na đi xuống, phía dưới sân khấu có tiếng huýt xua đuổi, người đàn ông nước ngoài hét lên giữ Tiểu
Na lại. Trần Hướng Viễn coi như không hiểu, giật tay anh ta ra, hai nhân viên bảo vệ dưới sân khấu chạy lại cản đường.

Vương Xán thấy tình hình không hay, chỉ đành cố gắng chen lên đám
đông, nói lớn với nhân viên bảo vệ: “Đây là em gái anh ấy, bây giờ anh
ấy phải đưa cô ấy về.”

Hai nhân viên bảo vệ nghi ngờ dừng tay. Vương Xán tranh thủ cơ hội
nói: “Anh cũng không muốn để chúng tôi báo cảnh sát đến kiểm tra, phá
nát việc kinh doanh của các anh tối nay chứ?”

Một nhân viên bảo vệ xua tay ra hiệu những người còn lại dừng tay, “Các người mau đi đi.”

Họ chen ra khỏi quán bar, gặp Đới Duy Phàm đang đợi ở ngoài. Thẩm
Tiểu Na mơ hồ nhìn xung quanh, rồi lại nhìn Trần Hướng Viễn, một tay đẩy anh: “Không phải anh không thèm quan tâm đến em sao? Lại đến quản em
làm gì?” Cô tiếp tục nhìn sang Đới Duy Phàm, duỗi tay kéo lấy cánh tay
anh, “Đi thôi, chúng ta tiếp tục uống rượu.”

Đới Duy Phàm nhếch mép cười: “Được rồi Tiểu Na, về nhà đi. Nếu anh tiếp tục uống rượu với em, bạn gái anh sẽ tức giận đấy.”

Thẩm Tiểu Na không nghe, cười nũng nịu: “Đới Phàm, từ bao giờ anh lại sợ bạn gái giận thế? Nếu chuyện gì cô ta cũng quản thì còn có ý nghĩa
gì nữa, chi bằng chia tay sớm đi.”

Đới Duy Phàm nghiêm mặt nói: “Anh cam tâm tình nguyện cho cô ấy quản, khó khăn lắm mới có cơ hội để cô ấy chấp nhận anh. Cô ấy mà không quản
anh thì anh mới thấy lo lắng. Em mau về nhà đi, sau này chúng ta chỉ gặp mặt bàn chuyện ở công ty. Lần sau nếu gặp chuyện như thế này, anh thật
sự không tham gia vào nữa đâu.”

Thế nhưng Thẩm Tiểu Na cứ nắm chặt cánh tay Đới Duy Phàm không chịu
buông: “Thôi đi, em không tin. Anh là một người thích tự do như vậy,
chắc chắn sẽ không tự cho mình một cái xích đâu.”

Đới Duy Phàm bất lực, quay đầu nhìn La Âm vẻ mặt như đang xem kịch
hay, nhếch miệng nói: “Em bớt chút nghĩa khí đi có được không? Trương
Tân là anh em tốt, anh lại vì công ty mà chịu mất mặt, thì em cũng nghĩ
đến chuyện anh luôn làm em cười trong một khoảng thời gian dài mà giúp
anh một chút chứ?”

La Âm cười lớn, căn bản không bị lay động: “Lão Đới, cảm giác được một cô gái xinh đẹp yêu rất thú vị phải không?”

Trần Hướng Viễn không thể đứng nhìn được nữa, liền kéo Thẩm Tiểu Na lên xe. “Đừng làm ồn nữa, anh đưa em về.”

Thẩm Tiểu Na nép vào lòng Trần Hướng Viễn không chịu đi: “Anh Hướng
Viễn, anh không giận em nữa chứ? Em biết mà, từ nhỏ đến lớn, anh là
người tốt nhất với em. Anh sẽ không mặc kệ em đâu.”

“Ừ, về nhà thôi. Tiểu Na, con gái không nên uống rượu lung tung như vậy.” Anh ôm Tiểu Na, nghiêm túc nói.

Thẩm Tiểu Na cười nũng nịu, tay chỉ Vương Xán, “Anh không sợ cô ta giận à?”

Vương Xán có chút dở khóc dở cười, lần đầu