Ring ring
Thanh Mai Của Chàng Trúc Mã Của Nàng

Thanh Mai Của Chàng Trúc Mã Của Nàng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324830

Bình chọn: 7.00/10/483 lượt.

ần đầu tiên cô thất tình. Nhưng lần
trước, cho dù cô có buồn đến mức nào thì rốt cuộc vẫn nhắc nhở chính
mình giữ được lí trí, lấy lại tinh thần, quên đi tất cả những chuyện
không vui, không để bị giày vò bởi lý do tại sao, để cuộc sống đi đúng
theo quỹ đạo của nó.

Bây giờ, Vương Xán vẫn đi làm và về nhà như bình thường, làm việc như một cái máy. Sau đó trở về nhà, dường như đã hoàn toàn mất đi động lực
bước ra từ tình trạng thất bại.



Buổi tối Vương Xán ở lại tòa soạn, chần chừ không muốn về nhà.

Tòa soạn giờ này đã đồng loạt sáng đèn. Ngoài những người chưa viết
bài xong đang tiếp tục viết bài thì biên tập cũng đang bận rộn, không ai chú ý đến việc Vương Xán nán lại tòa soạn. Cô có thể danh chính ngôn
thuận ngồi ngẩn ngơ trước máy tính.

Lý Tiến Hiên gõ gõ tấm chắn trên bàn Vương Xán, cô mới ngơ ngác nhìn
anh. Anh bị ánh mắt không tập trung của cô làm cho giật mình, đưa ngón
tay trước mắt cô, “Dạo này hồn cô lại dạo chơi đâu rồi, có nhìn thấy tôi không đấy?”

Vương Xán cố gắng nặn ra một nụ cười, nhưng tự cô cũng cảm thấy nụ
cười của mình rất gượng gạo. Cô đành lảng sang vấn đề khác: “Anh vẫn
chưa về à?”

“Câu này phải là tôi hỏi cô mới phải, cô muốn cuối năm được bình chọn là phóng viên gương mẫu à? Vài ngày gần đây ngày nào cũng ở lại rất
muộn không về.”

“Tôi đang nghĩ một số chuyện.”

Lý Tiến Hiên không cho là đúng, “Cô cảm thấy công ty Tín Hòa tố cáo
công ty sắt thép Húc Thăng bán nguyên liệu kém chất lượng có hơi kì lạ
không?”

Nghe đến bất động sản Tín Hòa, Vương Xán mới tập trung được sự chú ý. Tất nhiên, cô cũng đọc một loạt bài báo Lý Tiến Hiên viết gần đây, có
vài công ty đại diện bị phát hiện xuất hàng vật liệu xây dựng không đủ
tiêu chuẩn, các cơ quan hữu quan trong thành phố đang chỉnh đốn lại thị
trường vật liệu xây dựng.

“Kì lạ ở chỗ nào?”

“Công ty Húc Thăng là một trong những doanh nghiệp lớn ở tỉnh bên
cạnh, chiếm hơn nửa thị trường vật liệu xây dựng của hai tỉnh, nguồn vốn rất dồi dào. Cho dù thế nào thì Tín Hòa cũng chỉ là một doanh nghiệp
bất động sản nhỏ, thực lực hoàn toàn không cùng một đẳng cấp với Húc
Thăng mà lại chủ động đứng ra tố cáo Húc Thăng.”

“Có lẽ chủ tịch Thẩm là người chính nghĩa công bằng.”

Lý Tiến Hiên cười nhạt, “Trong ngành nghe nói ông ta cũng bình
thường, không giống người có khả năng đảm đương trách nhiệm lắm. Tôi
cũng đã điều tra ra, trước đây Tín Hòa luôn mua vật liệu xây dựng của
công ty Húc Thăng thông qua một đại lý có tên là An Đạt. Hai bên hợp tác bình thường, không hề buôn bán trực tiếp với Húc Thăng, càng không thấy có mâu thuẫn lợi ích gì. Những người làm kinh doanh nếu không ảnh hưởng đến lợi ích của mình thì họ phớt lờ. Theo phân tích của tôi, ông ta làm như vậy nhất định có mưu đồ gì đó.”

Vương Xán thực sự không có tâm trạng phân tích tỉ mỉ như Lý Tiến
Hiên, cô không tỏ ra ý kiến, “Anh định tiếp tục điều tra chuyện này
sao?”

“Trước mắt thì vẫn chưa thấy giá trị tin tức nên cứ để đấy đã. Nếu cô có nguồn tin về chuyện này thì nhớ nói với tôi đấy nhé.”

Vương Xán lơ mơ gật đầu rồi hỏi anh: “Sao hôm nay trang phục anh mặc cứ như chủ doanh nghiệp ở quê thế này?”

Lý Tiến Hiên cười, “Bị cô nói trúng rồi. Tôi đang bí mật phỏng vấn,
đóng giả làm một ông chủ nhỏ đến từ một thành phố khác. Mấy ngày nay chủ nhiệm Dương giao cho tôi theo dõi một nơi chuyên làm rượu giả. Bọn họ
đều làm việc, xuất hàng vào buổi tối. Tôi định đi cùng anh Lương một
chuyến chụp ít ảnh. Bây giờ đang đợi tin nhắn của người cung cấp nguồn
tin.”

Lúc này điện thoại Lý Tiến Hiên đổ chuông. Anh lấy điện thoại ra xem, cũng không thèm chào Vương Xán, quay người toan bước đi. Vương Xán
không suy nghĩ gì cũng đứng dậy, “Tôi đi cùng anh nhé.”

Lý Tiến Hiên thấy lạ: “Hầm rượu đó ở khu ngoại ô, an ninh không tốt lắm, cô đừng xem nơi đó là nơi thú vị và li kì.”

“Tôi biết rồi.” Vương Xán nhấc balo đeo lệch sang một bên rồi đi theo Lý Tiến Hiên, “Tôi đảm bảo sẽ không làm vướng chân anh đâu.”

Phóng viên ảnh của tòa soạn – lão Lương đứng trong sân, cạnh một
chiếc xe Honda kiểm tra máy ảnh. Anh ta khoảng hơn ba mươi tuổi, thân
hình cao to vạm vỡ, xuất thân là bộ đội giải ngũ, nghe nói anh ta từng
đoạt giải quán quân về võ thuật trong quân đội.

Nhìn thấy Vương Xán, lão Lương có chút bất ngờ. Lý Tiến Hiên ra hiệu
cho Vương Xán lên xe. Sau khi ngồi lên ghế lái, khởi động xe, anh ta mới giải thích: “Vương Xán đòi đi theo, muốn trải nghiệm cuộc sống ở trình
độ cao của chúng ta.”

Trước đây Vương Xán từng viết bài về các tòa nhà trong thành phố cùng lão Lương, ấn tượng của anh về cô rất tốt. Anh chỉ cười nói: “Cảnh báo
với cô trước, kiểu âm thầm điều tra này không dễ chơi đâu, không cẩn
thận còn nguy hiểm đấy nhé.”

“Tôi biết.”

“Không đi giày cao gót đấy chứ?”

“Sáng nay tôi vừa đến công trường xây dựng, cũng may là đi giày thể thao.”

“Vậy thì tốt, như thế sẽ linh hoạt hơn.”