XtGem Forum catalog
Thiên Thần Hai Mặt

Thiên Thần Hai Mặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3212763

Bình chọn: 8.5.00/10/1276 lượt.

c mắt.

Trong khoảnh khắc, bốn bề xung quanh, mọi người đều đứng lại, hướng mắt nhìn về nơi phát ra tiếng hét đầy đau đớn kia. Quốc Thịnh sững người,
trợn trừng nhìn về phía trước, mái tóc uốn cong bồng bềnh trong gió, tà
váy trắng khẽ đung đưa như trêu ngươi, Quốc Thịnh nghẹn ngào, anh thấy
rồi! Anh thấy cô rồi ...

Từ phía xa, Phương Nhã xoay đầu lại,
hai hàng nước mắt chảy dài chưa kịp khô nay lại một phen chết đứng khi
một lực mạnh từ đâu lao tới, ôm chầm lấy mình, cả người run rẩy, môi
nghẹn ngào:

" Phương Nhã, tìm được rồi! Anh tìm thấy em rồi!"

Lồng ngực anh như nổ tung, siết chặt lấy thân hình mảnh mai, cố ép chặt người con gái đó vào lòng mình, giọng nghẹn ngào, đứt quãng, tay càng
ôm chặt lấy cô hơn.

Phương Nhã đờ cả người, vòng tay rắn chắc
đầy mạnh mẽ của người con trai lạ mặt ghì siết lấy mình đến nỗi cô cảm
thấy nhói đau. Hiện thực trước mắt khiến cô không khỏi bàng hoàng, mắt
trợn trừng hoảng hốt:

" Anh ... anh làm gì vậy? Buông ... buông ra!"

Cô vùng vẫy, dùng hết sức lực đưa hai tay đẩy bờ ngực anh ra khỏi mình, cảm thấy dường như sắp nghẹt thở đến nơi, không chịu nổi liền hét lên
đầy hoảng loạn. Thế nhưng vòng tay cường bạo ấy quyết không buông cô ra, cứ thế mà siết càng lúc càng chặt.

Mãi một lúc sau trấn tĩnh
lại, Quốc Thịnh mới nhận ra thân hình mảnh mai kia đang run rẩy, anh mới hoảng loạng buông cô ra, nhưng đáy mắt vẫn tràn đầy sự kích động, hai
tay nắm chặt lấy vai cô như sợ rằng chỉ cần sơ suất một chút thôi, người con gái kia sẽ bỏ anh mà đi mất.

" Xin lỗi ... xin lỗi em, anh kích động quá , cho nên ..."

Chát!

Sắc mặt Quốc Thịnh tái xanh, một bên má trái lặng lẽ nhận lấy cái tát
như trời giáng từ Phương Nhã. Anh ngây dại nhìn vào đôi mắt đỏ hoe của
cô mà không khỏi bàng hoàng. Cô ... tát anh?

" Đồ xấu xa, ai cho phép anh ôm tôi. Tôi là Jessica, không phải là Phương Nhã gì cả? Anh có bị điên không vậy??"

Cô rơm rớm nước mắt, trừng mắt nhìn người con trai trước mặt mà không
tránh khỏi ghê tởm. Vài giây trước, tâm trạng cô vô cùng nặng nề khi
nghĩ đến chuyện của cô và Kevin, thì bây giờ lại gặp phải một tên tâm
thần, tự động ôm chầm lấy cô như thế. Hôm nay là cái ngày gì vậy???

Cô uất ức nhìn chằm chằm vào anh thật lâu, đến lúc sau mới phát hiện,
anh ta chính là người con trai hôm qua cô gặp ở thang máy:

" Anh ... anh là ..."

" Phương Nhã!!!"

Nhìn vào đôi mắt to tròn quen thuộc ấy, tim anh nhói lên, tận sâu trong lòng anh đang gào thét, cảm giác đang mách bảo người con gái trước mặt
chính là Phương Nhã của anh, là người con gái bấy lâu anh tìm kiếm!!!

Thế nhưng, sao cô vẫn không nhận ra anh..?

Chúng ta, đã từng yêu nhau như thế!!!

Cố kiềm chế cơn phẫn nộ sắp trào ra, Quốc Thịnh chầm chầm ... chầm chậm tiến đến gần, khẽ đưa tay, sờ vào mái tóc lòa xòa trước mặt của cô, vén qua một bên ... tim phút chốc cũng nhảy dựng, đợi chờ một cơ hội duy
nhất chứng minh được cô chính là Phương Nhã...

Vết thương do
phỏng nặng, từ bên má trái xuống phía cổ dưới, và một bên vai trái cũng
bị phỏng nặng. Đó chính là vết tích để lại sau vụ tạt axit mà Cẩm Tú đã
gây ra hai năm về trước. Những ký ức đó, những mảnh vỡ vụn vặt, những
vết tích còn sót lại, tất cả đều như tái hiện lại trước mắt.

Tách!

Một giọt nước mắt khẽ rơi trên gương mặt Quốc Thịnh, anh run rẩy, nhìn
chằm chằm vào vành cổ phía dưới của Phương Nhã. Vết sẹo lồi lõm in hằn
trên cổ, chính là chứng minh duy nhất cô chính là Mai Phương Nhã!!!!

" Phương Nhã, em đúng là Phương Nhã rồi!"

Đôi mắt Quốc Thịnh
đỏ ngầu, long lanh tia nhìn đầy vui sướng, mừng rỡ. Cuối cùng qua bao
nhiêu thời gian, dù phẫu thuật gương mặt, cô vẫn còn lưu lại những vết
tích bị phỏng năm đó trên người không xóa bỏ. Cũng chính vì vậy mà anh
càng chắc chắn rằng cô chính là Phương Nhã. Nhìn vết sẹo bị che đi bởi
chiếc áo kín cổ, lồng ngực anh như nổ tung, nghẹt thở.

Đứng
dưới biển người rộng lớn, Phương Nhã kinh hãi hất tay người con trai
trước mặt ra, cố vùng vẫy mãi mà vẫn không thoát khỏi, liền bực bội
trừng mắt nhìn anh:

" Anh làm cái gì vậy? Tôi không ngờ anh lại là ..."

Câu cuối cùng cô chưa kịp thốt ra khỏi miệng thì đã bị anh nuốt mất
trong nụ hôn cường bạo, anh siết chặt lấy cô, áp sát cả người cô ghì vào trong lồng ngực rắn chắc của mình, tham lam quấn lưỡi lấy môi cô, cố
tách bờ môi ngọt lịm kia để tiến sâu vào bên trong. Nhưng chưa kịp đưa
lưỡi vào thì anh chợt nhói lên ở vành môi, thoắt chốc mùi tanh của máu
đã thoang thoảng nơi khóe miệng.

Tim anh nhói đau, nhưng vẫn cố gắng hôn lấy cô điên cuồng, kìm chặt cô đến không còn kẽ hở, mặc cho
móng tay thon dài kia ghim chặt vào da thịt anh, bấu chặt đến hiện lên
những vết hằn, vết sẹo... mà cứ cố chấp không chịu rời.

Cô đấm
thùm thụp lên người anh, lại cắn thêm một phát lên môi anh, khiến máu rỉ ra, tràn vào trong khoang miện