Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Thời Gian Đúng Lại Yêu Em

Thời Gian Đúng Lại Yêu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324713

Bình chọn: 7.5.00/10/471 lượt.

thuê mãn nguyện về chuyện ngày hôm qua, nhất định phải trả thù anh, trong nháy mắt nhìn thấy anh như vậy,
hận trong đáy lòng vẫn là bị tan rã không còn bao nhiêu. Có thể thấy
rằng, phụ nữ so với đàn ông mềm lòng hơn, cho nên phụ nữ dễ dàng tha
thứ, dây dưa kéo dài quan hệ.

Nhưng khi nhớ đến những lúc con trông chờ điện thoại của chú Lam, sau đó một lần lại một lần thất vọng, tim cô như bị dao cắt, chưa từng đau
như vậy. Ngay tại sáng hôm nay, cô còn lo lắng có nên hay không nói dối
trấn an con, con lại cố tình không hỏi gì cả, tựa như ngày thường ngay
cả một chữ chú Lam cũng đều không có nhắc lại. Chỉ dùng đầu nhỏ chạm
trán của cô, nói: “Mẹ, chân của con không đau, một chút cũng không đau.” Đứa nhỏ chắc cũng sợ thất vọng, con cũng sẽ tận lực tránh đi một ít
chuyện làm con khổ sở. Nhưng vô luận con kiên cường như thế nào đi nữa
cũng chỉ là một đứa nhỏ, y tá đến nhà thay băng cho con, con vẫn khóc.
Đó không chỉ có đau, hẳn còn có ủy khuất nữa, còn có nhớ đến chú Lam của con chăng? Nhưng chắc con trai đã muốn chính mình học cách thừa nhận,
không muốn làm mẹ khó xử…

Đây cũng chính là chuyện làm cho Đông Hiểu Hi tự trách nhất, cũng là
nguyên nhân làm cô hận Lam Thành nhất. Chẳng lẽ đứa nhỏ trải qua cuộc
sống năm năm không có ba còn chưa đủ sao? Còn muốn làm cho con được biết đến tình thương của ba sau lại bị vứt bỏ sao? Cô biết sinh nhật ngày
hôm qua nhất định đã xảy ra hiểu lầm, hiểu lầm là có thể giải quyết,
nhưng bản tính con người cũng là chấp nhất, thậm chí là khó có thể bỏ.
Tuy rằng Lam Thành ngày thường tính tình ôn nhu đa tình, nhưng một khi
bùng nổ lên là muốn mạng người, chính cô thật ra thấy không sao cả,
nhưng tâm hồn đứa nhỏ rất mảnh mai, cho dù lần này hiểu lầm giải thích
rõ ràng, cô cũng không dám cam đoan sau này Lam Thành cũng không vô lí
nỗi bão, cô đối với anh không chút nắm chắc, cũng không muốn cho con quá sớm thừa nhận rồi mất đi sẽ rất đau xót, chuyện này thật tàn nhẫn.

“Hiện tại anh hiểu được vì sao vợ trước của anh mang con sang Úc. Cha mẹ nếu đã muốn chia tay, không bằng cho đứa nhỏ một hoàn cảnh sống mới, cho con nhận ba mới, như vậy đối với con mới tốt.” Hạng Hàn nói xong
lại thản nhiên cười: “Đương nhiên, anh không phải nói em, em cùng Lam
Thành vẫn tồn tại khúc mắc không rõ, thật đúng là không nhất định phải
chia tay. Phụ nữ các người……Có đôi khi chính là khẩu thị tâm phi…’

“…”

Đông Hiểu Hi không nói gì, nhưng trong đầu cô đang nghĩ, có phải hay
không cũng nên cho con tiếp xúc với người mới, cho con biết có lẽ chú
Lam cũng không nhất định là người duy nhất.

Đi vào bệnh viện, Đông Hiểu Hi không nghĩ tới xe của Lam Thành cũng
theo ở phía sau, lúc cô vừa mới xuống xe, Lam Thành liền tiến lên từng
bước: “Chân em làm sao vậy? Tại sao lại bị vậy? Có nghiêm trọng không?”
Vẻ mặt anh thân thiết nhưng cũng không dám dễ dàng đụng vào cô, sợ cô
phản kháng lại làm vết thương nặng thêm.

Hạng Hàn khóa xe, trực tiếp đi qua ôm lấy Đông Hiểu Hi hướng cửa lớn
của bệnh viện đi đến, đối với Lam Thành, anh ngay cả nhìn cũng đều không có liếc mắt một cái.

Tòan bộ quá trình xem bệnh và chụp hình, vẫn đều là Hạng Hàn ôm Đông
Hiểu Hi, Lam Thành còn lại là xếp hàng đăng kí trả tiền, sắm vai như một người hầu nhỏ bé, hai người đàn ông rất thong dong bình tĩnh, chịu khó
chăm sóc cho Đông Hiểu Hi. Cũng may cô bị thương không nghiêm trọng,
không đến hai giờ liền bị bác sĩ cho một đống thuốc rồi đuổi đi.

Đứng xa xa ở trên bãi cỏ phía sau, Lam Thành cầm thuốc không biết làm sao, anh thậm chí cũng chưa hỏi chân của cô vì sao lại bị như vậy, bởi
vì ánh mắt của cô lạnh băng và quá bén nhọn, nếu không phải da mặt chính mình quá dày thì cũng sợ sẽ bị lủng lỗ mất.

“Lam Thành, anh buông tay đi, chúng ta bây giờ tuyệt đối không có khả năng.” Đông Hiểu Hi giọng điệu thật đạm mạc, cũng rất tuyệt tình.
“Không cần phải tìm cách để ở bên bọn em, nếu anh lại xuất hiện trước
mặt em cùng Trạm Trạm, em liền lập tức đem bản thân mình gả đi.”

“Đừng…”

Làm Thành lắc đầu thật mạnh, ánh mắt cầu xin giống như đứa nhỏ, nhưng đối với Đông Hiểu Hi mà nói không hề có tác dụng. Cô tiếp nhận, xác
thật mà nói là đoạt lấy thuốc trong tay Lam Thành, xoay người hướng xe
của Hạng Hàn đi đến, còn không quên nặng giọng uy hiếp một câu: “Em nói
chuyện sẽ giữ lời.”

Kỳ thật phụ nữ hay không quả quyết cũng có lúc nắm bắt lấy thời điểm, tựa như tân nương xuất giá, phụ nữ không phải người nào cũng dùng hạnh
phúc cả đời đi làm tiền đặt cược sao? Cho dù không có lợi, các nàng cũng sẽ đi nếm thử một lần. Lam Thành biết rõ Đông Hiểu Hi so với phụ nữ
khác có phần quật cường hơn một chút, cho nên anh cái gì cũng không dám
nói, không dám làm, thân ảnh X5 màu trắng trước mắt anh trở nên mờ ảo
quá, hơn nữa càng chạy càng xa, cho đến lúc biến mất không thấy…



Một tuần trôi qua Lam Thành quả nhiên không có quấy rầy mẹ con cô
nữa. Mấy ngày nay, Đông Hiểu Hi cũng không có đi tòa sọan báo, công việc được giao đều hòan thành ở nhà. Hôm n