Pair of Vintage Old School Fru
Thu Phục Tiểu Dã Miêu Người Tình Khó Bảo

Thu Phục Tiểu Dã Miêu Người Tình Khó Bảo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325240

Bình chọn: 10.00/10/524 lượt.

???Không,không sao mà!!!Em...em còn đi được!-tôi vội rút chân mình lại ngượng chết mất

-Như vầy mà em bào là ổn sao?Xem nè,sưng đỏ hết rồi!-anh Dong Hwa càu nhàu

-Em,em còn đi được!Anh xem!Em đi cho anh coi!-tôi nói để chứng thực tôi đứng lên cho anh xem nhưng chưa kịp gì hết tôi đã té nhào về phía trước cũng may là anh đỡ lấy nếu không tiêu mất rồi

-Thấy chưa vầy mà bảo là không sao?Em ngoan ngoãn ngồi xuống giùm anh đi!-anh đỡ tôi ngồi xuống

-Em không sao thật mà!Yên tâm đi!

-Thui thui cô nương làm ơn ngồi yên giùm tôi!Vậy là tốt lắm rồi!

-Xì!Anh cứ như em là trẻ lên ba ấy!-tôi \"xì\" một tiếng ra vẻ không tán thành

-Đúng vậy mà!Em chỉ mới là 1 cô bé ba tuổi thôi!Vì vậy em cần có anh bên cạnh để bảo vệ che chở cho em những lúc như thế này!-anh trìu mến nhìn tôi

-Có ai cần anh bảo vệ đâu chứ!-tôi quay ngoắc đi

Nhưng mà khi nghe anh nói câu đó tim tôi như muốn chạy ra ngoài lồng ngực vậy,tim cứ đập liên hồi như muốn nổ tung ra,anh chính là như vậy rất biết cách làm tôi hạnh phúc rất biết làm tôi vui.

-Ngồi yên để anh xem!-anh khụy một chân xuống nâng chân tôi lên xem

-Á...nhẹ nhẹ thôi...-tôi la rít lên

-Em xem đỏ hết rồi,chắc bị bông gân rồi!Chị Rae Ah lại không có ở đây nữa?-anh lo lắng

-Không sao!Em vẫn còn đi được mà!-tôi cười trấn an

-Em đó lúc nào cũng không sao không sao mà em thật sự không sao không hả?

-Thật mà!Em ổn!-tôi cười

-Ừa!Em đợi anh nha!Anh đi tìm chị Rae Ah!

-Khỏi!-tôi nói nhưng anh đã chạy đi mất rồi

-Đúng là ngốc mà!-tôi lắc đầu cười

_Cạch

Cánh cửa phòng y tế mở ra,tôi cứ tưởng là anh Dong Hwa nên cũng không đứng lên làm gì chỉ ngồi đó,hỏi

-Anh về sớm vậy?Có chị Rae Ah không?

-.............

-Sao anh không nói?Có phải không có chị Rae Ah không?Không sao!Em ổn mà anh đừng lo!

-............

-Này!Anh đang định thử thách tính kiên nhẫn em à!Sao không trả lời em?-tôi bắt đầu nóng,anh đang định làm gì đây?Sao không đáp lại chứ?

-............

-Dong Hwa!Em bực rồi nha!Em không thích như vậy đâu!Sao không trả lời em?

-..................

Đúng là tức mà!Tôi bực bội đứng dậy cà nhắc đi ra nhưng khi nhìn người con trai trước mặt tôi khựng lại,ánh mắt anh lạnh lùng nhìn tôi y như muốn nuốt chửng tôi vậy,bộ tôi làm sai sao???Đâu có tôi nhớ mình đâu có chọc anh.



-Hyun Woo!Sao anh lại ở đây?-tôi hỏi

-Cô không cho tôi đến đây à!-Hyun Woo hỏi ngược

-Không!Tôi đâu có ý đó!-tôi vội nói

-Ừm!Chân cô...không sao chứ?

-À không sao đâu!Chỉ là bị bông gân thôi mà!-tôi cười nói

-Ừm!

-Ừm!Mà anh bị đau ở đâu hả?Sao anh lại vào đây?-tôi thắc mắc hỏi

-Không có!

-Không có vậy anh vào đây chi vậy?

-Chơi thôi!

-Chơi sao?Anh cũng rãnh quá!

-Ừm!

_Cạch

Cánh cửa lại bật mở,anh Dong Hwa cùng chị Rae Ah bước vào,ánh mắt cả hai hơi dừng lại trên người Hyun Woo,ánh mắt khẽ dao động,bộ Hyun Woo là người ngoài hành tinh mới đáp xuống sao?

-Je Jae!Chị nghe Dong Hwa nói chân em bị bông gân,còn đau không?-chị Rae Ah bước lại hỏi tôi

-Dạ cũng đỡ rồi ạ!-tôi khẽ đáp

-Ừ để chị xem!Chắc không sao đâu!Chỉ cần băng lại là được rồi!

-Dạ cảm ơn chị!

-Còn Hyun Woo!Em bị gì à?-chi Rae Ah hỏi

-Không có!

-Vậy em vào làm gì?

-Chỉ là vào chơi thôi!-Hyun Woo nhún nhún vai

-Je Jae!Để anh băng cho em!Chị Rae Ah em băng được chứ?-anh Dong Hwa lên tiếng hỏi

-Được chứ!Băng ở trong tủ thuốc đó!-chị Rae Ah mỉm cười nói

Anh Dong Hwa lại tủ thuốc lấy \"đồ nghề\" ra,nào là băng quấn,thuốc,...tùm lum hết!

-Sẽ không đau đâu em đừng lo!-anh Dong Hwa cười trấn an

-Ừm em đâu có yếu đuối đến mức đó!-tôi chắc giọng nói

-Anh biết mà!Em là Je Jae người mạnh mẽ nhất mà anh biết!-anh nhẹ xoa đầu tôi

Nếu đối với mọi người khi nhìn thấy tôi và anh Dong Hwa âu yếm như thế sẽ ngưỡng mà mà ghen tị nhưng mà với "ai đó" sẽ là lòng ghanh ghét đến \"chướng cả mắt\"!Tại sao lại là người con trai khác mà không phải anh?Anh không xứng với cô hay do cô không yêu anh đây?Vì sao chứ?

Hyun Woo lặng người bước đi ra khỏi phòng y tế,nếu ở đây thêm chắc anh chịu không nổi mà xông đến đánh tên Kang Dong Hwa đó quá!



-Dong Hwa!Anh tốt với em quá à!-tôi mắt long lanh

-Ngốc!Em là bạn gái anh mà!-anh nhẹ xoa đầu tôi

-Hìhì em biết mà!Anh là số 1!-tôi đưa ngón trỏ lên

-Hai đứa làm chị sắp ói rồi nè!Muốn ân ái gì đó ra ngoài đi chị không muốn nhìn đâu mắc công lại tuổi thân!-chị Rae Ah lên tiếng

-Hì em quên mất là có chị!-tôi cười

-Hai người còn thấy tôi nữa đâu!Bay mất lên mây rồi!-chị khẽ trách

-Thui em xin lỗi mà!-anh Dong Hwa lên tiếng lấy lòng

-Hai đứa hợp lại sao chị thắng được!Thui tui nh