The Soda Pop
Thử Yêu Côn Đồ

Thử Yêu Côn Đồ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325974

Bình chọn: 9.5.00/10/597 lượt.

n, sơ mi, blah blah… Tên này bị khùng tiền đến mức không mặc
thử mà chỉ tống vào cho nặng giỏ. Đối phó với 1 con mèo hiền lành có cần vung tiền thẳng tay vậy không? Hắn cầm chiếc váy màu trắng chiết eo rất xinh xắn, hắn cũng có hứng thú với mấy loại quần áo này sao??? Hắn nhìn tôi từ trên xuống dưới. Tôi liếc hắn:

- Soi cái chi?

- Định giảm bao nhiêu?

- 5 ký.

- Hiện tại?

- 50 ký.

- Lợn thật!- Sau cuộc tranh luận ngắn ngủn thì tôi lại ức thêm 1 cục chà bá. Hắn soi soi chiếc váy 1 lúc rồi quăng thêm vào giỏ. Không ngờ nha,
ngoài biến thái, hắn còn rất rất thích mặc váy nữ. Nhưng hắn to con thế
thì sao mặc vừa? Tên khùng tiền. Sau 1 vòng tầng 1, tôi đang xách 2 túi
ni lông đầy ắp hàng hóa. Hắn cứ việc quẹt quẹt thẻ nhàn rỗi mà không nói tiếng nào. Hắn bị câm, hắn bị câm. Tôi hiểu rồi, hắn muốn tôi cùng hắn
đi hết 4 tầng siêu thị bằng tay xách theo hàng hóa để tuột mồ hôi mà
giảm cân. Còn nhiều cách khác mà!!! Tôi mím môi mệt nhọc đi theo mà
chẳng dám than vãn. Híc híc, tôi đói quá. Hắn nhìn biểu hiện của tôi vừa đi vừa xoa xoa bụng thì nhận ra. Nhanh chóng ghé vào 1 quầy thức ăn
nhanh.

- Đói?

- Ừ.

Hắn im lặng mua cá chả viên, hoành thánh tôm, thanh cua, đùi cà, chả
thập cẩm, tôm chiên xù, xúc xích Đức… tôi muốn hoa mắt luôn á à. Nhưng
tôi lập tức trấn tĩnh:” Giảm cân, giảm cân!” Tôi lắc đầu:

- Không ăn, đang giảm mà!

- Ai bảo mua cho cô?- Hắn nhìn tôi, mặt không có chút cảm xúc. Hắn không có cảm xúc chứ tôi và mọi người xung quanh có cảm xúc mà. Tôi bị rơi
vào tình trạng dở khóc dở cười. Mấy nhân viên ở quầy thức ăn nhanh che
miệng cười khúc khích. Vui lắm sao? Hắn nhận lấy 1 hộp thức ăn to ụ từ
họ vừa đi vừa ăn. Có cần chọc tôi tức điên hay không vậy? Tôi biết body
anh chuẩn, mình dây, anh đừng có chấp nhất tôi 1 cách đáng ghét vậy chứ
tên côn đồ? Hắn giơ giơ miếng chả cá trước mặt tôi rồi cho vào miệng.
Khuôn mặt hắn không cười, không biểu hiện cảm xúc gì ngoài “I’m a
champion”. Xuống con, xuống con, tôi đang cố làm cho cảm xúc lắng xuống
không chạy đến đánh hắn nhừ tử tại chỗ. À há, tôi có thể chơi lại hắn
rồi.

Hắn và tôi đi qua khu underwear dành cho cả nam lẫn nữ. Hình như hắn
muốn đi qua luôn chứ chẳng ghé lại tống vào cho tôi xách. Tôi chạy đến
cầm 1 chiếc quần lót màu đỏ cười ha hả:

- Anh à, em thấy quần này hợp với anh lắm đó nha!

Hắn quay đầu lại nhìn tôi, mọi người xung quanh đi ngang cũng dừng lại chú ý. Tôi nhìn họ:

- Tôi đang chọn quần áo lót cho người bạn thôi mà!

Mọi người bắt đầu xì xầm bàn tán, bàn thì mặc mấy người, tôi không nhục
là được rồi. Có 1 số bà còn đi ngang nói nhỏ:” Mới bé tí mà đã yêu đương đi chọn quần áo lót.”Nè mấy bà cô, tôi nói là bạn cơ mà. Tôi nhìn nét
mặt khó coi của hắn mà thầm đắc ý. Tôi tiếp tục chọn những loại quần lót của nữ đủ màu sắc sặc sỡ: đỏ, đen,xanh neon, vàng, cam,… Có 1 số đứa
trong trường đi ngang nhìn tôi, tôi vẫy vẫy tay:

- Là mua cho Thanh Tuấn đó!

Hắc hắc, nét mặt của hắn càng ngày càng khó coi. Mấy đứa đó nhìn hắn
bằng ánh mắt kì lạ nhưng không mấy ngạc nhiên bởi, hắn là tên thích con
trai mà, nếu thích con trai thì cũng có thể mặc quần áo của con gái lắm
nha.

Cô bạn trông coi quầy nhìn hắn không chớp mắt. Cũng phải, 1 tên men
lì, nam tính, đẹp trai mà lại thích mặc quần áo lót con gái. Lúc này hắn mới định thần lại, gằng giọng trong cổ họng:

- Đi.chỗ.khác.nhanh!

- Sao? Lấy tất cả à?- Tôi giả vờ không nghe thấy câu nói của hắn mà
nhanh chóng thu gom tất cả quần áo lót tôi đã chạm vào mà thanh toán.
Tôi đi tiếp qua quầy khác, lúc này, trán của hắn rịn ra rất nhiều mồ
hôi. Hắn nói nhỏ:

- Đi.về!

Xấu hổ hóa thẹn. Cho chừa AHAHAHAHA.

(Lề: Rất rất lâu sau đó khi 2 người đã đám cưới, 1 hôm, Minh Minh rủ
hắn đi siêu thị. Hôm đó là chủ nhật cũng rãnh, không suy nghĩ nhiều mà
chấp nhận. Nàng ta hết lạng quầy này đến quầy khác, tất nhiên là đến cả
quầy “nêu trên”. Hắn đột nhiên nhớ đến chuyện lúc trước mà cũng thấy
ngượng ngùng. Nàng vẫn hồn nhiên lựa chọn, chọn được 1 bộ ren màu đen
thì quay sang hắn:

- Đen được không?

- Tùy.- Hắn đáp và hoàn toàn không chú tâm đến việc ưng ý hay không. Dù
sao thì lên giường cũng chẳng cần mấy thứ này. *Điêu phu, điêu phu*.
Nàng vui vẻ thanh toán rồi đi tiếp. Cả 2 vừa đi, cô nhân viên bán hàng
năm nào chép miệng:

- Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, sao cứ thích mặc của nữ chứ!)



- Đi mà!!!! Ahhhhhhh… Không đi tôi sẽ về đó!- Tôi ra sức năn nỉ chỉ để được gặp anh lần nữa.

- Còn khỏe.- Hắn chưng hửng, khỏe? Không có tôi còn khỏe sao? Vô tình thế em chồng?

………………………………………………………………………………………………….

Hắn lôi tôi đi như bay ra khỏi đó. Hắc hắc, tức cười quá. Tôi vừa chạy
theo hắn vừa cười như điên. Ra khỏi siêu thị, hắn hầm hầm nhìn tôi.
Chậc, chậc, quên nữa, hắn là côn đồ thì muốn xử trí tôi sao cũng được.
Tôi chép miệng thờ ơ. Hắn nóng nảy quát:

- C