
ó ý nghĩa hơn đó!- Tôi tất nhiên là muốn giúp nhưng khổ nỗi trường tôi tận 4 tầng, sân thượng thì có thể tính là tầng 5 đó, đi rất là mỏi. >.< Cô ấy mỉm cười:
- Tôi ngại lắm! Giúp tôi đi mà!
Tôi ngờ nghệch nhìn bức thư. Con Yến đẩy tay tôi:
- Nhận đi rồi còn về!
- Ờ.- Tôi cầm lấy lá thư từ tay Linh rồi lon ton đi lên sân thượng. Sân
thượng lúc 11 giờ trưa lộng gió, tuy nhiên, những cái cây thuộc dạng “cụ cố số tuổi tôi” vươn tán dài vẫn không che đủ những khoảng nắng gay
gắt. Hắn đứng dưới bóng dây khoanh tay lên lan can. Nghe tiếng động, hắn quay lại nhìn. Tôi chép miệng đi đến đưa bức thư cho hắn, hắn ta giở
bức thư ra đọc. Tôi đứng nhìn tò mò, không biết bên trong cô ta viết cái gì nhỉ? “I Love You hay Làm người yêu em nha! Em chúng ta tìm hiểu
sau?” Hắn đọc xong thì ngẩng đầu lên nhìn tôi.
- Sao còn ở đây?- Hắn nói thẳng thừng.
- Ờ… tôi về… Mà sao không biết cảm ơn à?- Tôi chống nạnh nhìn hắn.
- Không.
- Anh được hình thành từ 7 phần xấu xa 3 phần đê tiện hả?
- Không.
- Cô ấy viết gì thế?- Tôi cố kéo dài cuộc nói chuyện ra để hỏi cái mình đang tò mò.
- 2 giờ gặp nhau ở Ice Coffee.
- Hắc hắc, cô ta điên rồi. Anh làm gì mà đến chứ?- Tôi bật cười, đúng là củ chuối. Không biết tính tình hắn hay gì ấy!
- Sẽ đi.- Hắn đáp rồi đưa ánh mắt hướng về phía trước. Cơ mặt của tôi
thi nhau co giật, hắn nói là hắn sẽ đi sao? Sa lưới tình nhanh vậy ư?
Sao hôm đó còn nhờ vả tôi giả làm bạn gái kia mà. Thấy nhiệm vụ của mình không còn nữa, tôi đi xuống. Đáng lẽ tôi phải cảm thấy bình thường chứ, giờ tôi thấy hơi trống trải. Không biết lần đầu tiên hắn hẹn hò ra sao
nhỉ? Tôi nhảy xuống từng bậc thang sao nhảy hoài mà không đến vậy ta?
Con Yến đang đứng dưới tầng 1 chờ tôi. Tôi nhìn nó hí mắt:
- Trưa nay 2 giờ tao với mày đi uống Ice Coffee. Đột nhiên muốn đổi gió!
- Hả? Chẳng phải mày ghét cách phục vụ ở đó sao?
- Đã nói là đổi gió rồi.- Tôi chắc chắn, tôi tò mò muốn biết cái tủ lạnh như hắn thì sẽ như thế nào trong lần hẹn hò bạn gái.
******
Thanh Tuấn phì cười, thật ra hắn không có ý định sẽ đến nhưng nghe Minh
Minh chắc nịch khẳng định thì hắn lại muốn trêu chọc cô. Tuy nhiên,
khuôn mặt nhăn nhó khi nghe câu trả lời của nàng làm hắn thấy tức cười
lạ lùng. Hắn cố kiềm chế lắm mới không cười. Đúng lúc, vừa đặt chân
xuống cầu thang tầng 1 thì đã nghe Minh Minh hô hào đến Ice Coffee với ý định “đổi gió”. Hắn “cưỡi” con ngựa sắt của mình lao về nhà trong lòng
có cảm giác là lạ.
2 giờ. . .
Gia Linh mặc chiếc váy trắng trang điểm xinh xắn ngồi vào chiếc bàn
cạnh cửa số của quán. Minh Minh lấm lét kéo Hải Yến theo ngồi ở bàn phía trước, quay lưng lại với Gia Linh. Hải Yến là người khổ sở nhất khi bị
con bạn cuốn theo cái gì đó mà chẳng cho 1 lí do. Lát sau, Thanh Tuấn
vào, vẫn là cái mặt không có biểu cảm đó. Vừa ngồi xuống đã bắt gặp Hải
Yến đang ngồi đối diện “Lợn Lười”. Minh Minh cầm tấm menu che mặt lại để không ai thấy. Hắn không nghĩ là nàng ta lại theo đến tận nơi hẹn hò
của người khác thế này. Hắn giơ tay chào Hải Yến:
- Đi cùng ai thế?
- À… Là M…- Minh Minh ra hiệu không được tiết lộ. Cái Yến cứng đờ người rồi cười hề hề.- muội muội của tớ đấy mà!
- Chào nha!- Hắn cố nói to để dằn mặt. Minh Minh vẫn ngây thơ không biết hắn đang ám chỉ mình. Gia Linh xoay lưng lại nhìn, Yến cười giã
lã:”Trùng hợp quá đi mất!”
Nhìn điệu bộ của 2 cô, hắn cố kiềm chế để không cười nãy giờ thì bây
giờ lại phô nụ cười mê hoặc ra. Gia Linh, Hải Yến rất ngạc nhiên vì sự
kiện trăm năm có 1 này.(Tiếc là Minh tỉ không thể thấy!) Phải nói là hắn cười rất đẹp. 2 người ngắm đến ngẩn người ra. Minh Minh giơ tay qua lại trước mặt Yến, cô đẩy ra. Minh Minh tất nhiên là không hài lòng vì thái độ đó đập bàn:
- Chuyện gì thế?
- Thanh Tuấn đang cười đó!
Nàng cũng tò mò lấy menu che phần mặt bên dưới chỉ để lộ mắt quay
xuống mình. Ngay lập tức khi cô quay lại, hắn nín cười, đưa ánh mắt dao
găm xoáy vào mắt cô. Minh Minh hoảng hốt cụp mắt lại quay lên. Trong
lòng đột nhiên có chút bực bội, cô gái ấy đã làm cho hắn cười. Minh Minh im lặng không thèm gọi món cho đến khi Hải Yến gắt lên. Hắn nãy giờ
không thèm mói tiếng nào, chỉ lặng lẽ quan sát cái lưng của ai kia. Gia
Linh vẫn cố bắt chuyện vui vẻ nhưng căn bản, hắn chẳng nghe thấy gì. Cô
có chút buồn buồn, cô dư sức hiểu hắn đang quan tâm đến cô gái che mặt
kia. Hắn nhếch mép rồi đứng dậy thanh tóan, kéo Gia Linh đi đâu đó. Cái
đuôi nhỏ lập tức cũng thanh toán rồi tò mò theo sau. Vừa ra cổng đã bị
mất dấu, Minh Minh dậm chân tức tối. Hải Yến nãy giờ bị xoay như chong
chóng thì gắt lên:
- Mày điên à? Người ta đi hẹn hò mà cứ đi theo là thế nào?
- Tao chỉ muốn biết hắn hẹn hò như thế nào thôi mà!- Nàng ta xịu mặt bực bội.
- Nói thật đi, mày có ý với người ta rồi à?
- Éo. Tao cắt lưỡi mày bây giờ, đi về!
Minh Minh kéo Hải Yến v