Teya Salat
Tiếng Gọi Trong Mơ

Tiếng Gọi Trong Mơ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323425

Bình chọn: 10.00/10/342 lượt.

nghiêm.

Thằng Toàn nghe nói tự ái đầy mình:

– Nếu anh nói thế thì lát nữa em sẽ về. Nhưng em sẽ nói cho má bíêt là anh ở trên này bê bối lắm!

Trường quắc mắt:

– Tao làm gì mà bê bối?

– Tự anh biết, hỏi kẻ khác làm chi. Suốt đêm qua em phải ngủ ngoài bộ anh chưa rõ hả?

Trường nạt nhỏ:

– Ai biểu mày không vô phòng mà ngủ, tao đã phải để cửa chờ chứ đâu có đóng lại.

Thằng Toàn nghênh chiếc cổ:

– Anh đâu đóng là đâu phải để chờ em.

– Vậy mày bảo tao chờ ai ngoài mày?

Bờ môi thằng Toàn nở nụ cười chế giễu:

– Trong nhà này chỉ có một cô con gái, nếu không chờ cô ta thì chẳng lẽ chờ ma ...

Vừa nghe thấy vậy Trường đã tỏ ra hốt hoảng trước mặt em trai. Anh ngồi xuống bên cạnh nó, giọng dịu lại:

– Toàn à ... mày vừa nói cái gì vậy?

Thái độ của thằng Toàn có vẻ hờn:

– Em chỉ nói những gì em nhìn thấy.

– Mày đã thấy gì ở tao chứ?

– Anh và cô ấy đã hôn nhau.

Giống như bị vất vào trong chảo dầu sôi, Trường giãy giụa:

– Trời ơi ... Toàn ... đời nào có chuyện đó!

Thằng Toàn tỉnh bơ nhìn ra cửa:

– Chính mắt em thấy, không trật chỗ nào. Nhưng anh và Thiên Băng có tình ý gì thì cũng phải đàng hoàng, đừng lén lút trong phòng riêng như vậy lỡ
bác Nhàn bắt gặp khó lòng mà ăn nói. Anh còn nhớ tuồng cải lương “Lan và Điệp”.

mình thường coi hồi nhỏ không? Đừng để mình bị đẩy vào tình huống tội nghiệp của chàng Điệp lãnh oan gia giùm cho người khác.

Tự nhiên bị thằng em dạy khôn đủ thứ nhưng Trường lại thấy không giận nó
mà ngồi thừ ra. Anh thật sự không hiểu những điều thằng Toàn nói với
mình nhằm ngụ ý thế nào, song chắc chắn nó đang đối xử tốt với anh.
Trường cố nhớ lại giấc mơ đêm hôm qua. Chẳng lẽ hồn ma cô gái ấy đã cho
thằng Toàn thấy và làm cho nó ngộ nhận ... Còn chuyện hôn nữa, đâu có
trong giấc mơ mà nó cứ khẳng định khiến Trường phải ngượng nghịu thế
này. Quả là tình thế không ổn rồi. Ma nữ ơi ... cô đã làm khổ tôi rồi.
Trường ôm lấy đầu mình vò mái tóc rối tung. Nếu lúc này mà nhìn thấy ma
nữ chắc chắn anh sẽ mắng một trận, khi không lại làm cho cuộc sống của
anh bị đảo lộn hết cả lên.

– Toàn ơi đừng có giận nữa nghen. Chẳng lẽ mày nghĩ tao dám bậy bạ như vậy sao?

Thằng Toàn lại tiếp tục ngả người xuống giường, mặt nệm êm ả làm nó nghe khoan khoái cả tấm lưng:

– Em không suy nghĩ hay suy đoán mà đã nhìn thấy tận mắt Thiên Băng cúi
xuống hôn anh. Nếu anh không thừa nhận có điều ấy xảy ra thì chẳng lẽ
anh đã ngủ say không biết gì ... mà cũng có thể như thế lắm, bởi em thấy anh không hề có phản ứng!

– Mày thấy rõ Thiên Băng à?

Thằng Toàn vuốt lại chiếc mũi mình:

– Không cần anh phải tra hỏi thêm. Thiên Băng đã nhận tội với em hồi nãy, mà không nhận sao được khi suốt đêm cô ấy ở trong phòng anh.

Trường gãi đầu, gãi tai:

– Trời ơi ... lại thêm điều gì xảy ra với tôi nữa đây?

Thằng Toàn đế thêm vào:

– Có lẽ là em phải về sớm thôi kẻo ở đây làm kỳ đà bị ghét chết.

Trường bỗng giữ chặt lấy chân nó:

– Đừng về vội Toàn ạ. Mày ở đây với tao thêm vài ngày nữa đi.

Nhưng nó lắc đầu từ chối:

– Không tiện đâu. Em phải về ngay trong ngày hôm nay thôi.

– Mày làm khó tao chi vậy Toàn. Tao muốn mày ở lại để giúp tao một việc.

– Em thì làm được gì?

– Chỉ cần mày luôn ở bên tao, đừng có bỏ đi đâu.

– Như vậy có khác gì em tình nguyện lên đây làm thằng tù. Ở Sài Gòn mà cứ ru rú trong nhà thì có gì hấp dẫn.

Trường cố lấy lòng nó:

– Tao sẽ chở mày đi chơi một vài nơi như Thảo Cầm Viên, Đầm Sen . .....

Đến giai đọan này thì thằng Toàn có vẻ hài lòng. Nó vui vẻ gật đầu:

– Ít ra thì anh cũng phải linh động như thế chứ.

– Vậy mày nhất trí ở lại rồi phải không?

Thằng Toàn choăn mũi lại với anh:

– Biết rồi . .... còn hỏi nữa.

Tạm yên tâm vì không phải ở một mình trong căn phòng luôn gây ra những ấn
tượng hãi hùng. Trường có cảm tưởng nếu không thoát ra được thì anh đến
phải điên mất thôi.

Suốt một ngày chở thằng Toàn rong ruổi khắp mọi nơi, Trường đưa nó về nhà bà Nhàn trong trạng thái mệt lử. Anh hỏi nó:

– Đã thỏa thích chưa hả nhóc?

Thằng Toàn trông phấn chấn chứ không mệt mỏi như anh:

– Mới đi được có vài nơi, đã nhằm nhò gì với Sài Gòn rộng lớn này. Nếu
còn rảnh, ngày mai anh phải chở em đi tham quan thành phố thêm ngày nữa.

Trường muốn thốt nên lời than van với nó nhưng nghĩ sao anh lại thôi. Đành
chiều chuộng nó thêm một ngày nữa vậy. Đẩy chiếc Citi vào hẳn bên trong
cánh cửa sắt, Trường dựng nó sát với chiếc Dream của Thiên Băng rồi cùng thằng Toàn đi vào nhà. Vì khát nước nên thằng Toàn chạy lại chỗ tủ lạnh tìm thứ gì đó để giải khát. Nó táy máy bật nắp một lon bia nên liền bị
Trường la:

– Cái thằng ... mới lên thành phố vài bữa đã hư. Ai cho phép mày