Tiểu Thư Thất Lạc

Tiểu Thư Thất Lạc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322721

Bình chọn: 10.00/10/272 lượt.

o ai cả. Gia đình
nó, ba mẹ và anh Phong của nó, chỗ dựa chắc chắn nhất của nó, hóa ra
không vững chắc như nó tưởng, bằng không bây giờ nó đã chẳng phải một
mình sống trong ngôi nhà này...... mà không.... nó không một mình... nó
còn 3 cô bạn thân nữa mà... nghĩ đến 3 nhỏ bạn... Ly mỉm cười dịu dàng,
nụ cười tràn đầy hạnh phúc.
Sau khi đã chụp lén Ly xong, Thiên vẫn đứng ngắm nhìn Ly. Cảm giác Ly
lúc này chỉ là ảo ảnh của Thiên, chỉ cần Thiên lên tiếng ảo ảnh sẽ biến
mất, nếu vậy, Thiên sẽ nuối tiếc....
Một lúc lâu bất động, bất chợt thấy Ly mỉm cười, nụ cười tràn ngập hạnh
phúc, nụ cười đó khiến Thiên càng thêm ngơ ngẩn, trong đầu vội nghĩ tới
"Thiên thần". Trong khung cảnh mà theo ngôn ngữ tuổi xì tin là ảo tung
chảo nì, có lẽ dễ xuất hiện ảo giác, chính vì vậy mà giây phút Ly cười
Thiên như thấy có một đôi cánh trắng muốt đằng sau lưng của Ly.
Thế nhưng Thiên rất nhanh nghĩ đến một vấn đề: "Nghĩ đến cái gì mà nhỏ
cười hạnh phúc vậy? Chẳng lẽ nghĩ đến hắn?" Nghĩ đến đây, Thiên bỗng
thấy giận vô cớ, nghĩ đến Ly mỉm cười hạnh phúc khi nghĩ đến một người
con trai khác, Thiên cảm thấy rất tức giận, thậm chí muốn giết chết tên
mà Ly nhớ đến...!!!???
"- Đang nghĩ gì mà cười ngớ ngẩn thế?" Thiên lên tiếng, cố nói một cách
hoàn toàn bình thường tự nhiên.
Ly giật mình xoay đầu, thấy là Thiên, Ly không ngạc nhiên ngược lại tỏ
ra rất tự nhiên. Mấy ngày nay bọn Thiên hay ghé qua chơi, nên việc Thiên đột ngột xuất hiện trong phòng khách nhà mình cũng không khiến Ly ngạc
nhiên:
"- Không có gì! Nghĩ lung tung thôi!" Ly lại thay đổi một bộ dáng lạnh
nhạt hờ hững.
"- Phải không? Tôi trông cậu cười ngớ ngẩn như thế.... giống như đang
nghĩ đến người yêu.... chứ không phải nghĩ lung tung!" Thiên thấy thái
độ "không thành thật" của Ly, lửa giận được đổ thêm dầu, nhưng lại không thể bộc phát, cậu vẫn nói từ tốn bâng qươ.
Ly nhìn Thiên khó hiểu, trong lòng thì nghĩ: "Người yêu? Mấy nhỏ kia?
Tâm đang có gì đó với Minh, nếu Thiên nói gì đó với Minh chắc Tâm treo
cổ xử bắn nó quá, còn nhỏ Linh? Khỏi cần nói, dám đảm bảo con nhỏ lấy
cái chết để chứng tỏ bản thân không hứng thú với con gái. Yến hả, thân
thiết thì được, có hành vi nào thân mật sàm sỡ nhỏ lại chẳng quật ngã,
bẻ tay bẻ chân mình ý chứ" Nghĩ đến hình ảnh nó bị Yến xử vì tội quấy
rối sàm sỡ, Ly rùng mình nhăn mặt. Còn lúc này đây, 3 nàng kia cùng lúc
hắt xì hơi, rồi cùng nhìn nhau khó hiểu.
Ly im lặng lười giải thích, nói nó suy nghĩ là mấy con bạn, lúc đó gây
hiểu lầm lớn hơn nữa kìa, hiểu lầm là có người yêu thì chẳng sao, vì sự
thật nó không có. Bọn kia có muốn tra xét tìm tòi đến mùa hoa mía cũng
chẳng tìm được người yêu nó là ai. Thiên lại coi sự im lặng của Ly như
hành động thừa nhận. Lúc này đây, bên trong lòng Thiên núi lửa đang phun trào, nhưng vẻ mặt lại là băng tuyết vĩnh cửu, hai tay nắm chặt thành
nắm đấm, móng tay bấm sâu vào da thịt, gằn từng tiếng:
"- Anh ta không hợp với cậu, anh ta cũng không hợp với tiêu chuẩn của
cậu!"
"Anh ta?" Ly khó hiểu nhìn Thiên, hỏi: "Anh ta là ai?"
"- Người cậu yêu chứ ai nữa!" Thiên giễu cợt, cho là Ly đang giả vờ ngây ngô. Ly thì ngược lại, lại càng nghi hoặc hơn nữa, nghĩ thầm "Người nó
yêu? Nó có yêu ai sao? Sao chính nó còn không biết zậy kìa? Rốt cuộc là
cậu ta muốn nói tới ai?" Ly dùng ánh mắt hỏi Thiên, Thiên bực mình vì
nghĩ rằng Ly đang cố tình lẳng tránh, nói thẳng:
"- Thủy Tịch Doanh" 3 chữ rõ ràng rành mạch lọt vào tai Ly. Ly tỉnh ngộ, chợt hiểu mọi chuyện:
"- Cậu xem lén chúng tôi nói chuyện?" Ly nhìn chằm chằm Thiên, vẻ mặt
không chút thay đổi nhưng đôi mắt không giấu được vẻ giận dữ. Đôi mắt
của Ly làm Thiên bối rối ngượng ngùng:
"- Gì... gì mà.... xem lén chứ? Bọn tôi đến đúng lúc bạn cô đang túm tụm đứng rình ở cửa... bọn tôi cũng đành đứng đấy..." Thiên càng nói về sau càng nhỏ dần, trong lòng thì đang tự mắng mình thông minh liên tục ngu
đột xuất: "Cái gì mà đành đứng đấy chứ? Nói vậy chẳng phải thừa nhận xem lén người ta rồi sao? Trời ơi, Hạo Thiên ơi là Hạo Thiên, sao mày cũng
có lúc ngu ngốc thế này hả?"
"- Ồ! Đành đứng đấy và xem hết, nghe hết những gì chúng tôi nói chúng
tôi làm, phải không?" Ly châm chọc, bây giờ nó không thấy giận Thiên nữa mà thấy giận mấy nhỏ bạn, chủ mưu của cái việc coi lén này ( Lúc này 3
chị lại hắt xì lần nữa)
Nghe từ "chúng tôi", Thiên vừa thấy giận, vừa thấy mất mát, nghĩ: "Chúng tôi? Thân thiết thế rồi sao?" Thiên thực sự như mau phát điên, không
khống chế nổi cảm xúc:
"- Thấy hết rồi! Thì sao nào? Cũng đâu có gì cấm trẻ em dưới 18" Thiên
châm chọc. Nghe Thiên nói, Ly lại ngượng đỏ mặt, Thiên nghĩ là Ly đỏ mặt vì nhớ tới cái hôn má vừa nãy, lúc này thì Thiên như thật phát điên:
"- Chỉ một cái hôn má mà khiến cô ngượng ngùng đến vậy, sung sướng đến
vậy sao? Vậy tôi giúp cô vui sướng hơn nữa nhé"
Nói xong Thiên chồm tới gần Ly, hai tay cầm chặt tay Ly vòng ra sau, đầu cúi xuống, đôi môi tìm đến môi Ly.
Ly còn ngơ ngác chưa hiểu hôm nay Thiên bị chập mạch nào, Thiên đã đè
sát đến, đôi môi Ly tiếp xúc với gì đó mềm mại ấp áp, Ly lặng đi vì ngỡ
ngàng quên cả phản ứng.
Lần đầu tiê


XtGem Forum catalog