Pair of Vintage Old School Fru
Tiểu Thư Thất Lạc

Tiểu Thư Thất Lạc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322762

Bình chọn: 10.00/10/276 lượt.

và Thiên
như vậy.
Mấy cái lọ được Minh nhờ ông cậu làm bên phòng thí nghiệm hóa học kiểm
tra thành phần hộ, hôm nay Minh đưa kết quả đến cho bọn nó. Ngay cả 3
chàng kia cũng chưa được biết, mà phải đợi đầy đủ cả lũ Minh mới nói:
"- Haizz! Thật là may!" Minh thở dài, ngắm nghía mấy cái lọ, ánh mắt suy tư. Cả lũ chỉ ngồi yên lặng vểnh tai sẵn sàng chờ Minh nói, Minh lại cứ nhìn- suy nghĩ- thở dài, khiến bọn nó càng thêm sốt ruột. Ngay lúc
Thiên nhịn hết nổi chuẩn bị xông lên bụp cho Minh một trận thì Minh lại
lên tiếng:
"- Không hiểu cái đám người không muốn nam nữ học chung kia nghĩ cái gì? Vì mục đích gì mà làm như vậy? Đáng giận!" Minh gằn từng tiếng, ánh mắt hừng hực lửa giận.
"- Rốt cuộc mấy cái lọ này là cái gì? Mau nói đi! Không phải... thuốc
độc chứ?" Huy nhảy dựng lên, rồi lại dè dặt hỏi.
"- Cho các ông nghĩ mệt nghỉ cũng đoán không ra! Không phải thuốc độc,
không gây chết người, nói về một khía cạnh khác, loại thuốc này còn giúp con người ta tìm đến miền cực lạc kìa" Minh lại vân vê cái lọ trong
tay, nhìn ngắm, ánh mắt đầy nguy hiểm, chưa khi nào thấy Minh biểu hiện
lạ lùng như vậy khiến cả bọn dù rất muốn bor nhào đến cạy miệng Minh để
biết đáp án, cũng hết dũng khí. Lại sau một lúc, Minh lên tiếng:
"- trong mấy lọ này, là THUỐC KÍCH DỤC!" 3 chữ cuối, Minh gằn mạnh từng
tiếng chậm rãi. Linh và Huy vừa nhấp cốc nước uống một ngụm, phụt ra
khỏi miệng. Cả lũ quay lại nhìn hai đứa tỏ vẻ bất mãn.
"- Chắc chứ?" Ly hỏi.
"- Cậu mình tự tay làm thí nghiệm, rồi còn nhờ người tìm hiểu. Loại
thuốc này nhập từ Tây Ban Nha, không màu không mùi không vị, nhưng tác
dụng... miễn bàn!" Minh tìm mãi mới ra từ để biểu đạt, nghĩ đến công
dụng của thuốc, Minh đỏ mặt.
Thấy Minh đỏ mặt, biết Minh nghĩ đến cái gì, 4 nàng không hẹn cùng đỏ
mặt, mặt cúi gằm suy nghĩ, cũng bắt đầu thở phào may mắn.
"- Thật là biến thái! Thả đống thuốc đó vào đồ ăn nước uống để toàn học
sinh cùng nhiễm thuốc, chẳng phải là muốn toàn học sinh...." Nói đến
đây, Thiên đỏ mặt.
"- Nếu vậy thì sẽ tạo nên một cuộc thác loạn quy mô cực lớn, scandal của giới thượng lưu, có khi còn làm ô danh rất nhiều danh gia vọng tộc, họ
lại cho giải tán trường chúng ta không biết chừng!" Huy bâng qươ nói, cả bọn lại bắt đầu suy nghĩ.
"- Rốt cuộc là đám người biến thái nào? Nam nữ học chung có gì không tốt mà phải phản đối? Mà dù có muốn phá phách cũng đừng có lôi học sinh ra
làm bia ngắm chứ? Nam sinh thì không vấn đề, chứ chuyện đó mà xảy ra là
hỏng cả một đời nữ sinh chứ đùa?" Linh bức xúc, hai tay nắm chặt, nghĩ
đến cảnh tượng điên loạn nếu bọn nó không ngăn cản, Linh tức ứa máu.
"- Nè! Cô nói vậy là sao? Cái gì mà nam sinh không vấn đề? Làm như nếu
chuyện đó xảy ra, chỉ mình nữ sinh thiệt hại vậy? Bọn tôi cũng tổn thất
lắm chứ bộ? Nói gì thì nói, bọn tôi cũng toàn trai zin cả!" Huy phản
bác. Huy nói xong mấy lời cuối, cả 7 người đồng loạt ngắm Huy từ trên
xuống dưới, đánh giá một vòng, đồng loạt nheo mắt nhún vai bĩu môi tỏ
vẻ: "Trai zin? Không có khả năng".



Phản ứng của cả bọn làm Huy muốn hộc máu, nhưng mà một play boy lại nói
mình vẫn còn zin, quả thật chẳng khác nào một tên đồ tể lại ăn chay niệm phật. Nhất là khi Yến còn chứng kiến Huy đang..... với một nữ sinh sau
trường, nói Huy là hàng nguyên đai nguyên kiện... có Chúa mới biết được.
Ngoài miệng thì không nói gì quá nghiêm trọng nhưng trong lòng đứa nào
cũng hãi hùng... Suýt nữa thì...!! Bọn nó cũng thầm may mắn là đã hành
độn và đã thành công. Đồng thời trong lòng sỉ vả kẻ nào đã nghĩ, đã mưu
đồ, đã thực hiện cái chuyện ghê tởm đó.
Trong thời gian nghỉ ở nhà, ngoài 4 chàng ra, nhà Ly còn tiếp đón một vị khách không mời nữa là Tịch Doanh. Số là nhỏ Linh lại khóc lóc thở than với anh trai, nghĩ đến Tịch Kiên và Tịch Nhân còn đang vui duyên mới
nên đối tượng xấu số được nó chọn than thở là Tịch Doanh. Nghe tin bọn
nó ẩu đả bị thương, Tịch Doanh cúp máy. Chưa đầy một tiếng sau đã có mặt ở nhà Ly. Linh nhìn thấy Doanh mừng quýnh, chạy lên chuẩn bị sà vào
lòng Doanh nũng nịu:
"- Anh ba!!!!!!" Linh vẻ mặt đáng thương, mắt rơm rớm. Tịch Doanh ánh
mắt thể hiện sự đau xót, chạy tới, Linh giang tay ra, chuẩn bị ôm Doanh. Doanh tiến đến gần, và rồi........ lướt qua Linh....... đến trước mặt
Ly, kéo Ly dậy xoay một vòng xem xét, vội vã hỏi:
"- Em không sao chứ? Khám kĩ chưa? Rốt cuộc là bọn nào đánh em? Sao
không chạy đi lại hay gọi người tới giúp? Xem vết thương trên mặt nè, lỡ để lại sẹo thì sao? Sao em chẳng chịu nghĩ cho mình chút nào vậy?"
Doanh càng nói càng to tiếng, đến cuối cùng gần như thét lên khiến Ly
phải bịt lỗ tai. Yến và Tâm thấy Doanh như vậy biết điều lặng lẽ rút
lui, trước khi đi không quên kéo theo Linh đang đứng xụ mặt hờn dỗi.
Linh mặc dù vô cùng bất mãn khi biết Doanh không phải vội vã đến tìm
mình, nhưng cũng biết ý rút lui tạo không gian cho anh trai. Lúc này Ly
mới thoát khỏi vòng tay của Doanh, cười khổ nói:
"- Anh làm gì mà khẩn trương vậy? Không thấy em vẫn bình thường à? Chỉ
là thương ngoài da thôi mà!"
Doanh nhìn kĩ Ly một lần nữa, quả thật chỉ có mấy vết thương ngoài da