
t cười, xem ra Dương Thiên Phong cũng đang dần mất đi kiên nhẫn rồi,
nếu đến lúc đó Kris không đi tìm hắn, dám hắn đến bắt nó đi thật.
Dựa nhẹ người vào ghế, Kris đáp lại Jack vấn đề lúc nãy,
nhưng nghe đâu đó ý nghĩa thật sâu xa
- Đừng lo, ta cũng không có ý định ngồi lâu hơn đâu
Kris nghiêng đầu cười. Nó không muốn quá lý trí nữa, nuông
chiều tình cảm một chút, sẽ thấy hạnh phúc hơn.
Vì thế
7 năm sau, bất kể như thế nào, Kris cũng nhất định sẽ tìm
Phong.
**
Nguyệt thực
chính là thời điểm Mặt trăng
… trùng phùng Mặt trời.
- Hôm nay ở công ty có chuyện gì à?
Lin ngồi xuống cạnh Khang, giật ly rượu trong tay cậu, uống
một ngụm. Khang khẽ mỉm cười lắc đầu
- Không có gì, uống cho dễ ngủ thôi
- Anh bị khó ngủ từ lúc nào?
Lin nhìn Khang hoài nghi, cậu cười cười, sà đến ôm lấy nhỏ
- Từ khi vợ yêu không làm gối ôm nữa
Lin đẩy mặt Khang ra, nhướng mày hỏi
- Hôm nay anh muốn ngủ ghế sopha phải không?
Cậu cười giả lả cầu hòa, rồi tựa lưng xuống ghế. Lin nhìn
dáng vẻ mệt mỏi của chồng mà xót xa, phải rồi, 2 người đã chính thức cưới nhau
5 năm trước, vào ngày 25 tháng 10 năm 2018 đúng như Khang đã nói, nhưng có điều,
cả Kris và Phong đều không đến dự
Sau khi cưới, Lin đăng ký học khóa đầu bếp, hiện giờ nhỏ đã
làm chủ một tiệm bánh rất có tiếng. Còn Khang thì đảm nhiệm chức giám đốc và một
năm trước đã chính thức thay cha làm chủ tịch
Tuy đã 5 năm nhưng 2 người vẫn trì hoãn việc có con. 1 phần
vì lúc đầu cả 2 còn chưa ổn định gì, còn sau này là do Khang đảm nhận chức chủ
tịch trở nên càng bận rộn, nên việc có con vẫn tạm hoãn. Vì yêu thương và cảm
thông với chồng nên Lin không trách gì, chỉ thỉnh thoảng trong ngôi nhà to lớn
quá yên tĩnh khiến nhỏ bất giác cảm thấy buồn tủi
Đã nhiều hơn 1 lần Lin gọi điện tìm Kris, nhưng chưa lần nào
gặp cả. Nhỏ cũng biết chủ tịch tập đoàn LKey rất bận rộn, nhưng vẫn hi vọng được
nói chuyện với Kris. Qua báo chí Lin cũng chỉ biết đại khái tình hình của Lkey
chứ những tin tức về người đứng đầu chưa bao giờ được nhắc tới, và mặc nhiên
bên Dkey cũng vậy
Lin thoát khỏi mớ suy nghĩ khi nghe tiếng thở dài rất khẽ của
Khang, nhỏ gấp gọn đồng giấy tờ lộn xộn sang một bên, tháo đôi kính xuống, và
kéo Khang dựa vào vai mình
- Có em ở đây mà. Cố lên anh
Khang mỉm cười, cậu đưa tay ôm ngang người Lin, các cơ mặt
được thả lỏng. Được một lúc, Lin mới khẽ hỏi
- Công ty xảy ra chuyện gì vậy anh?
Nếu không nói ra, Lin sẽ càng lo lắng, vả lại Khang cũng
không muốn giấu vợ điều gì, nên chầm chậm trả lời
- Dạo này trong thương trường có biến chuyển rất lớn, tất cả
các tập đoàn đều bị ảnh hưởng
- Biến chuyển lớn?
Lin nhíu mày, còn Khang thì trở nên nghiệm trọng hơn
- Ừm… Là cuộc chiến của các tập đoàn lớn
- ..lẽ nào??
- Ừ. Lkey và Dkey
“Cuộc giao tranh ác liệt giữa tập đoàn Dkey và tập đoàn Lkey
khiến cho cả giới thương trường chao đảo….cả Dkey và Lkey đều không có biểu hiện
nhường nhịn nhau….theo dự đoán, khi cuộc chiến kết thúc, 1 trong 2 tập đoàn lớn
nhất thế giới này sẽ hoàn toàn phá sản….ảnh hường nghiêm trọng đến kinh tế toàn
cầu…..hiện nay là giai đoạn căng thẳng nhất…..”
Nội dung tờ bào buổi sáng thu hút hàng triệu người xem,
nhanh chóng trở thành chủ đề nóng hổi bên cạnh hiện tượng nguyệt thực toàn phần
diễn ra lúc 9h cùng ngày
“Brừm brừm brừm”
Tiếng xe rú vang trời, theo sau đó là một bóng đen lướt
nhanh qua với tốc độ chóng mặt. Gập tờ báo buổi sáng lại, anh cảnh sát trẻ đội
sụp mũ xuống, nhanh chóng khởi động xe và rượt theo. Mặc dù đã hú còi phía sau
nhưng chiếc xe kia không hề có ý dừng hoặc thậm chí là đi chậm lại, điều này
càng khiến chàng cảnh sát quyết tâm rượt đến cùng. Thế là một màn truy đuổi tội
phạm ngoạn mục được diễn ra, xem ra anh cảnh sát này cũng là một tay lái xe
không tồi, liên tục bám sát chiếc xe kia, nhưng không may, đến một góc quẹo, một
chiếc xe hàng bỗng đâu trờ đến, chắn ngay giữa 2 chiếc xe đang rượt đuổi nhau.
Lầm bầm một tiếng, chàng cảnh sát quay đầu xe, chạy vòng đường khác, quyết tâm
bắt tên phạm luật đầu tiên trong ngày đầu đi làm của mình
auk hi gọi thêm đồng nghiệp, lần theo biển số xe và camera
giao thông, họ tìm được đến một bến tàu. Do sắp đến nguyệt thực toàn phần nên tất
cả mọi hoạt động đều ngừng hết, vì thế bến tàu vắng tanh. Những thùng công ten
nơ xếp thành từng dãy dài và cao tạo cảm giác nghẹt thở và tù túng. Chàng cảnh
sát bước đi phăng phăng, nhìn hết dãy này đến dãy khác nhưng đều không thấy người
cần tìm
Bỗng có một số tiếng người nói chuyện vang vọng đến, chỉ
ngay góc ngoặt phía trước thôi, linh cảm nghề nghiệp cho thấy có chuyện mờ ám,
nên chàng nhanh chóng nấp vào, chú ý lắng nghe
Họ gồm một nhóm khoảng 7, 8 người, tướng tá và cách ăn mặc
khá trịnh trọng, nhưng sắc mặt thì căng thẳng, có vẻ như