
ng oán than các vị vì các
vị ghét tôi, mà ngược lại tôi cảm thấy vui vì các vị đã quan tâm đến
tôi. Tôi chỉ sợ các vị lờ tôi đi, còn nếu còn hỏi , còn để ý đến tôi là
các vị còn coi trọng tôi, các vị đã dần chấp nhận tôi là bạn gái của anh Hoàng…!!
_Tôi hy vọng câu trả lời của tôi đã làm các vị hài lòng…!!
Tất cả mọi người trong buổi họp báo đều im lặng nhìn Thanh, họ không thể
ngờ một cô gái học cấp ba, một cô gái mà theo đánh giá của họ quá tầm
thường lại có thể tự nhiên phát biểu và trả lời như thế. Tuy lời nói của cô ta còn khô khan, và hơi bị xốc nổi nhưng tất cả cũng đều xuất phát
từ tình cảm chân thành.
Mồ hôi trên trán Thanh chảy ròng ròng,
trái tim Thanh đập thật nhanh, tay chân Thanh run rẩy, thật ra Thanh đã
quá sợ hãi, Thanh phải cố cười, cố gắng điều hòa hơi thở, cố gắng không
để cho người khác biết là Thanh đang run.
Chỉ có một người biết,
một người để ý đến tình trạng bất ổn của Thanh là Long. Long biết là nếu còn kéo dài quá lâu, Thanh có thể bị ngất vì sợ, vì run.
Long bảo mọi người.
_Mọi thứ cần biết các vị đều đã hỏi rồi. Tôi hy vọng là các vị hài lòng với
câu trả lời của ba chúng tôi. Xin chào…!! Hẹn gặp lại ở buổi họp báo
sau…!!
Long đứng dậy, Thanh lảo đảo đứng lên theo. Thanh muốn rời khỏi đây càng nhanh càng tốt, Thanh không còn chịu đựng hơn được nữa
rồi.
Thanh vịn vào cầu thang, không chịu được không khí chật
chội, bức bối và oi bức xung quanh. Thanh bấm thang máy lên sân thượng,
Thanh muốn được hít thở không khí trong lành, Thanh muốn yên tĩnh một
mình, muốn lòng Thanh được lắng lại, muốn trái tim Thanh thôi đập nhanh. Thanh đã run quá rồi.
Long đi vào thang máy theo Thanh, hắn đưa cho Thanh một chai nước ngọt lạnh. Hắn lo lắng hỏi.
_Cô không sao chứ…??
Thanh gượng cười đáp.
_Tôi…tôi không sao….??
_Cô uống nước đi…!!
_Vâng…!! Cám ơn anh…!!
Thanh run đến nỗi không cầm nổi chai nước trên tay Long. Long cầm lấy tay
Thanh, hắn kéo Thanh ngã vào lòng hắn, bây giờ hắn đang lo cho Thanh nên hắn không biết hắn đang làm gì, hắn vừa gây ra chuyện gì. Hắn quên mất
bây giờ hắn là ca sĩ Long Nhật, không phải là Long mà Thanh biết.
Thanh giật mình, sợ hãi Thanh vội đẩy hắn ra. Thanh không muốn ôm một tên con trai Thanh mới gặp được có hai lần. Hắn cau mày hỏi.
_Không phải là cô đang sợ, đang cần ai đó động viên, và an ủi cô sao…??
Thanh gật đầu đáp.
_Vâng…!! Nhưng điều đó đâu có nghĩa là tôi cần anh ôm tôi…!!
Long nhếch mép lạnh lùng.
_Cô muốn tôi gọi bạn trai cô lên đây không…??
Thanh lắc đầu.
_Không cần…!! Tôi có thể tự giải quyết được chuyện của tôi…!!
_Giải quyết được…?? Cô không thấy bây giờ trông cô rất giống một con chuột bị ngã xuống cống hay sao…??
Thanh tức giận.
_Này anh…!! Dù lúc nãy tôi có hơi bị xúc phạm anh một chút nhưng anh cũng
nhỏ mọn quá đấy. Anh cần gì phải báo thù tôi như thế…??
Hắn nhíu mày.
_Ai bảo cô là tôi đang báo thù cô…??
_Chẳng lẽ lại không…??Thế vừa rồi ai vừa mới sỉ nhục tôi xong….?? Sao anh dám
bảo tôi là một con chuột vừa mới bị ngã xuống cống..?? Trông tôi giống
một con chuột, một kẻ sống chui rúc, một tên tội phạm lắm hả…??
Hắn lắc đầu chịu thua.
_Tôi xin cô đừng có gào lên như thế nếu người khác mà nghe được, họ lại
tưởng tôi bắt nạt bạn gái của Hoàng Quân thì tội cho tôi lắm….!!
Thanh cáu.
_Nếu thế thì có liên quan gì đến tôi. Anh nên nhớ người gây sự với tôi trước là anh không phải là tôi…!!
Hắn nắm chặt lấy hai bả vai của Thanh, hắn hỏi.
_Cô nghĩ rằng cô là người luôn luôn làm đúng ư..?? nghĩ rằng mọi chuyện mà cô gây ra không làm tổn thương một ai ư…??
_Cô hãy tự suy xét lại những việc mà cô làm đi…!! Tôi sợ cô đang hại chính cô đấy…!!
Thanh thách thức.
_Đó là việc của tôi. Việc đó không liên quan gì đến anh. Anh có là gì của
tôi đâu. Cứ cho anh là bạn của anh Hoàng đi, thì đã sao… ?? Tôi không
cần anh phải thích tôi, phải chấp nhận tôi là bạn của anh, tôi sống và
làm theo những gì mà tôi thích. Tôi hy vọng anh nhớ điều đó… !!
Lời thách thức của Thanh chẳng khác gì giọt nước làm tràn li, hắn kéo Thanh sát lại gần người hắn, bàn tay hắn bóp chặt lấy cằm Thanh, hắn bắt
Thanh phải nhìn thẳng vào mặt hắn. Thanh mở to mắt nhìn hắn, Thanh sợ
hãi hỏi.
_Anh…anh định…định làm gì.. ??
Hắn cười nhạt.
_Làm gì thì cô phải biết chứ… ??
Hắn hôn Thanh, đây là lần thứ hai Thanh bị người ta hôn một cách thô bạo
như thế này. Thanh đánh mạnh vào người hắn, Thanh cố đẩy hắn tránh xa
Thanh ra nhưng người hắn cứng như sắt thép, một cô gái yếu đuối như
Thanh thì làm gì được, nếu Thanh biết được hắn là ai thì có lẽ Thanh còn khiếp sợ nữa.
Lệ đầy mi, Thanh muốn gào lên nhưng miệng Thanh
đang bị miệng hắn bịt kín, nụ hôn của hắn khiến Thanh chao đảo, Thanh
không hiểu tại sao Thanh lại bị như