Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Tôi Thề Tôi Mà Không Làm Cho Cô Yêu Tôi Thì Tôi Không Mang Họ Trần Nữa

Tôi Thề Tôi Mà Không Làm Cho Cô Yêu Tôi Thì Tôi Không Mang Họ Trần Nữa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323313

Bình chọn: 9.5.00/10/331 lượt.

i có phải là cái
loại khá giả gì đâu, một mình tự sống, mỗi tháng còn phải nuôi bốn cái dạ dày của
gia đình bà dì, bây giờ còn mắc nợ cái tên này nữa, trời ạ. Từ từ, bình tĩnh,
bình tĩnh, thở đều, đúng rồi, hít vào, thở ra, hít vào, thở ra, rồi rồi.

- Cậu đưa cho bà ta bao nhiêu tiền?

- À, à, 10 triệu thì phải.

“Đùng đùng đùng, đoàng đoàng đoàng” sét đánh xuyên não. 10
triệu? Tiền ơi, sao em nỡ bỏ chị mà đi? Ôi thôi, chóng mặt quá, buồn nôn quá,
hoa mắt quá.

- Tôi xin phép!

- Này này, cô đi đâu đấy?

Tôi không còn sức mà trả lời hắn nữa rồi, quá mệt rồi. Cái
bà dì đấy, cái đồ, cái đồ… aaaaaaaaaaaaa, và em muốn hét lên cho thỏa nỗi tức.
Tức quá, tức quá đi mất, tức chết mất thôi, tức chết mất. 3 tháng sau tôi sẽ
không gửi tiền về cho cái gia đình đấy nữa, không gửi nữa, tức chết mất thôi,
chết mất.

- Này, cô ổn đấy chứ, cô vừa đi vừa lẩm bẩm cái gì đấy, phía
trước là tường kìa!

“Cộp” cậu nhắc quá muộn, nhắc quá muộn rồi, hu hu hu. Hình
như tâm trạng không ổn định hay sao mà ngay sau khi trán kề trán thân mật với
cái tường, tôi ngồi bệt xuống sàn mà bật khóc ngon lành.

- Này này, cô làm gì mà dễ khóc vậy? Hồi gãy tay cô còn
không khóc nữa mà. Này nín đi, trời ơi, sao lại khóc, a, đừng khóc nữa mà. Sao
cô vẫn cứ khóc hả…

Tên kia im miệng đi, hu hu, tôi đang đau về cả thể xác lẫn
tinh thần đây. Ông trời, sao ông nỡ đối xử với con tàn nhẫn như vậy chứ, hu hu
hu. Đồ ông trời mắt mù, đồ mắt mù!

- Sao cô vẫn chưa chịu nín nữa? Bỏ tay ra tôi xem nào.

Không bỏ đâu, đau lắm, lòng dạ ruột gan tôi đau lắm, à, hình
như hắn quan tâm đến cái đầu của tôi chứ không phải lòng dạ ruột gan.

- Sao còn không chịu bỏ tay ra nữa. Cô không bỏ làm sao tôi
biết cô bị làm sao?

Tôi chỉ bị u đầu thôi chứ có chấn thương sọ não đâu mà phải
xem.

- Tôi có phương thức này khiến cô hết đau luôn này, bỏ tay
ra.

Bỏ thì bỏ, sao phải dụ dỗ người ta như thế, hu hu.

- Phù phù, cái đau bay đi bay đi. Mỗi lúc tôi bị đau mấy cô
giúp việc ở nhà tôi lại làm thế đấy.

Hắn là trẻ lên ba à? Công nhận rằng hành động của hắn có phần
ngây ngô và khá đáng yêu. Vâng, đúng rồi đấy, tôi giơ cờ trắng đầu hàng vì đúng
là hắn đáng yêu, làm tôi không nhịn được mà bật cười.

- Phì, ha ha ha…

- Này, cô cười cái gì chứ hả?

Không thể ngừng được, buồn cười quá đi mất, cái mặt của hắn
bây giờ chỉ có đúng một từ để miêu tả, và từ đó chính là từ “ngu”. Trông mặt hắn
bây giờ ngu hết sức, như là đứa trẻ ngây thơ không biết gì về sự đời ý. À, đối
với tôi “ngây thơ” đồng nghĩa với “ngu”.

- Đừng có cười nữa, đứng dậy lau mặt đi!

Há há, hắn đỏ mặt nữa kìa, trông ngộ ngộ. Tự nhiên trong
lòng tôi chẳng hiểu sao lại trào dâng một niềm ham muốn… véo má hắn. Mà nghĩ là
phải thực hiện thôi, may mà ở đây chẳng có ai cả. Nhưng trước hết thì phải lau
lau cái mặt đi đã, nghĩ thế, tôi rút từ trong túi quần một ít giấy mà tôi nhét
vào để đề phòng, ai biết là nó sẽ có tác dụng đâu.

- Này, cậu quay lại tôi bảo đã!

- Sao?

Ngay khi hắn vừa quay cái mặt vẫn còn hơi hồng hồng lại, hai
tay tôi lập tức nhắm trúng mục tiêu là đôi má mà nhéo nhéo, day day, kéo kéo,
lôi lôi, làm đủ mọi trò.

- Aaaaaa, cô bị điên à?

Hình như ngay khi hồn hắn nhập lại vào xác thì hắn mới phát
hiện ra má mình đang bị hành hạ mà gào ầm lên, may mà chỗ này cách âm tốt chứ
không bị phát hiện là cái chắc.

- Rồi rồi tôi xin lỗi, xin lỗi, cậu hét nhỏ lại đi, điếc tai
quá!

- Sao cô lại làm thế chứ?

Cái mặt hắn đã đỏ nay còn đỏ hơn, hai mắt lại còn rơm rớm nước
mắt nhìn đáng yêu kinh khủng, tự nhiên tôi lại liên tưởng ra hình ảnh con
hamster với hai con mắt to, tròn, long lanh, ướt át mới chết chứ.

- Tôi xin lỗi mà, tâm tình tôi hơi khủng hoảng nên mới làm
thế!

Ai, phải công nhận một điều má hắn véo thích thật, nếu được
tôi véo cả ngày cũng không chán mất. Má mềm mềm mà da lại mịn mịn, như là hắn
nhồi bông bên trong má ý. Ngay sau câu nói đầy vẻ hối lỗi đấy của tôi, hắn ôm
ôm hai má ra đi trong vinh quang. Thôi, chấm dứt mộng tưởng về con hamster mà
tôi phải quay nhanh về hiện thực tàn khốc là tôi-mang-nợ-hắn-10-triệu!




Sáng nay tôi đến trường và vác theo cái bộ mặt tệ đến không
thể tệ hơn, nhìn như tôi vừa đi dự đám tang về vậy. Bởi vì sau khi tối qua lên
cơn điên vì tiền, thì nguyên cả buổi tối hôm đó tôi dùng để tụng kinh gõ mõ
mong cho gia đình kia gặp tai họa. Nhưng tôi cũng dùng chiêu “vừa đấm vừa xoa”
nên là tôi tốt bụng cầu trời lạy phật cho hai con hủi ở nhà đấy nhanh chóng tìm
được công ăn việc làm. Nói dài dòng thế chứ nói tuột ra là đêm qua tôi mất ngủ.
Lí do á? Nói ngắn gọn thì là vì tiếc tiền đấy, còn thích dài dòng thì nghe cái
phần phía trên.

- Này, sao mặt cô như xác chết thế?

Lại nữa, nhìn thấy cái mặt tên này là tôi đã muốn độn thổ rồi,
lại nhớ đến cái vụ tiền nong mà lòng tôi đau như cắt, cái