
hứ"
Đoàng!
Đầu tôi bốc khói đen xì...
Liz vẫn kiên quyết, ánh mắt nhìn tôi đầy thành khẩn"Chị ấy không còn bình thường nữa rồi"
Không còn bình thường???
Một dấu hỏi lớn đặt ra trong đầu tôi cũng như mọi người xung quanh...
_Hết Chương_
Chương 06: Ngày cuối cùng
~~~~~~
Chiều hôm sau...
Tại ngôi biệt thự lộng lẫy của nhà họ Mạc ở rìa phía Tây khu biệt thự Noble...
Tám bóng người đứng trước cánh cổng sắt lớn, vẻ mặt khá nghiêm trọng.
Tôi có thể cảm nhận được luồng sát khí cựa mạnh đang xâm nhập vào cơ thể mình một cách chớp nhoáng.
Khâu Á Đông tỏ vẻ khó chịu, nắm
chặt lấy vạt áo"Nếu không phải muốn xem cô ta không bình thường tới mức
nào, tôi cũng chẳng tới đây làm gì"
Khác với nhỏ, tuy là người bị hại nhưng...tôi lại muốn tới thăm Mạc Y. Có lẽ Lâm Tử Hy đã trở thành tân Bồ Tát???
Nghĩ đoạn, tôi len lén nhìn sang hai người bên cạnh. Lúc nào cũng vậy,
bên phải là Âu Thần còn bên trái là Vương Thế Khải. Thiên thần luôn đứng bên phải còn Ác ma thì ngược lại.
Mỗi người bọn họ có một nét biểu cảm riêng...
Âu Thần đứng im như tượng, vẻ mặt cậu có chút do dự, nửa muốn đi, nửa không...!!!
Có thể, cậu vẫn còn cảm thấy có lỗi với Mạc Y vì chuyện từ chối lời tỏ
tình như nhỏ đã nói vào cái đêm Tử Thần suýt cướp đi sinh mạng của
tôi...
Còn Vương Thế Khải...
Hắn căng thẳng tới mức mặt ửng đỏ như quả gấc chín. Chắc đang nhớ tới khuôn mặt tà ác của Mạc Y tối hôm đó...
Nghĩ tới chuyện Khải sắp đi Mĩ, lòng tôi lại dấy lên cảm giác hụt hẫng, như có bàn tay ai đó bóp chặt trái tim đến khó thở.
Phát hiện ra bị nhìn lén, cả hai người họ đều đưa ánh mắt ngạc nhiên về phía tôi - kẻ dám ngang nhiên ngắm trộm hai chàng Hot boy Minh Khánh.
Tôi ngại ngùng, cúi gằm mặt nhìn xuống đất. Ngại quá, ngại chết đi được!
Cạch!
Cánh cửa sắt từ từ mở ra cứu nguy cho tôi.
Bóng dáng yêu kiều của Liz Mạc đập vào mắt tôi, phía sau là người quản gia khoảng tầm năm mươi tuổi, dáng vẻ kính cẩn.
"Các cậu vào đi" Liz nở nụ cười đầy cảm kích.
Cả đám người di chuyển vào ngôi biệt thự...
Đi qua đài phun nước, những thảm cỏ phủ đầy tuyết, vườn hoa như chết
chìm trong cái lạnh của mùa đông khắc nghiệt. Cuối cùng cũng tới được
đích.
Hai vệ sĩ cao to, diện bộ đồ đen đứng lù lù canh cửa.
Thấy có khách, họ cúi gập người vẻ cung kính. Ông quản gia vội chạy đến
đẩy cánh cửa...
Trong ngôi biệt thự màu hồng trải thảm đỏ lộng
lẫy, xuất hiện vô số người hầu mặc trang phục trắng đen được may rất
công phu, đứng thành hai hàng thẳng tắp. Trông như những con ma-nơ-canh
di động.
Quả không hổ danh là biệt thự của chủ tịch trường Minh Khánh. Mọi thứ đều được chuẩn bị kĩ càng từ đầu đến cuối.
Men theo hành lang lát gỗ, Liz Mạc và quản gia bỗng dừng chân lại trước cửa phòng màu hồng phấn.
Cánh cửa hé mở...
Không nằm ngoài dự đoán của tôi, đập vào mắt mọi người ở đây là tiểu thư Mạc Y...
Chúng tôi đều trố mắt ra nhìn người đang ngồi trên chiếc giường ấm áp kia.
Sao...Mạc Y lại...???
Người đó có
phải là tiểu thư xinh đẹp Mạc Y không???
Trong đầu
tôi đặt ra dấu hỏi lớn khi nhìn thấy cô gái mặc bộ đồ ngủ màu hồng phấn đang ngồi
trên chiếc giường công chúa được đặt gần cửa sổ.
Mái tóc
vàng rũ rượi che đi khuôn mặt xanh xao, đôi môi tái nhợt vì mệt mỏi. Đôi mắt
nâu thất thần nhìn xuống con gấu đặt trên giường. Trông dáng vẻ gầy gò, yếu đuối
ấy thật tội nghiệp. Khóe mắt tôi bỗng thấy ran rát, sống mũi trở nên cay cay.
"Chị ấy
đã trải qua cơn sốc nặng" Liz Mạc cố nén cơn nấc, từ từ bước đến bên giường
bệnh"Chị...hôm nay có nhiều người đến thăm lắm đấy"
Mạc Y sợ
hãi nắm chặt lấy chiếc chăn, run rẩy"Mấy người...mấy người đừng hại
tôi...Tôi sợ..."
"Họ là
những người bạn tốt của chúng ta, chị nhìn xem" Liz có chấn an tinh thần của
chị họ, vẻ mặt cũng chẳng khá hơn là mấy.
Nghe vậy, Mạc
Y ngẩng khuôn mặt hốc hác lên. Đột nhiên, nhỏ nở nụ cười tươi rói, liếc nhìn
các vị khách đứng bên ngoài cửa, mồm lẩm bẩm"Bạn tốt...bạn tốt"
Cuối cùng
cũng có một người bước vào phòng khiến cả tôi chuyển từ ngạc nhiên đến kinh ngạc.
Đó là Khâu Á Đông!!!
"Nói
thật tôi cũng không ưa gì cô nhưng...tận mắt chứng kiến bộ dạng thê thảm của cô
lúc này, sự tức giận của tôi cũng nguôi ngoan đi phần nào" Đúng là bà bạn
thân từ nhỏ có khác, ăn nói ngay thẳng mọi lúc mọi nơi.
Thấy vậy,
các học sinh lớp đặc biệt đều bước vào, sắc mặt ai nấy đều ủ rũ như tàu lá chuối.
Đại Nhất Nhất
mếu máo, chìa giỏ bánh thơm nức mũi ra trước mặt Mạc Y - có thể gọi là bệnh
nhân tâm thần.
"Công
chúa Y Y xinh đẹp ơi, mau khỏe lại nhé! Nhìn cậu, mình không kiểm soát được nước
mắt nè. Hức Hức"
"Đúng
đó, tôi sắp sưng vù cả mắt lên này" Hạ Gia Anh đứng ngay bên cạnh, nhẹ
nhàng đưa ch