Viên Mãn

Viên Mãn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326193

Bình chọn: 7.00/10/619 lượt.

đùng qua, nghe nói qua chưa được dùng qua, đều phải lấy ra để thử một lượt trong lòng mọi người mới thoải mái mới vui vẻ, oán giận bị bức ép trong những năm qua mới có thể giải được!

Trong lòng Lục Hạo hiểu rất rõ, tôi không làm đó, các người muốn thế nào, cùng lắm là tôi với các người ở đây giết thời gian, cuối cùng vẫn là các người giết thời gian không nổi trước, đến khi đó tôi đây đóng cửa lại cần làm gì thì làm đó tôi không sợ các người nghe lén, để các người ngưỡng mộ đố kị tôi!

Nhưng mà, sự việc luôn luôn biến hóa khôn lường không theo kế hoạch, khi ở hiện trường đều là người cùng một thế hệ, Lục Hạo chẳng hề lo lắng chút nào, khi giọng nói oang oang của Lâm Tịch từ gần đó truyền đến, Lục Hạo cảm thấy trước mắt hơi tối lại, lập tức quay đầu ngườm Lục Ninh: “Em gọi điện thoại?”

Lục Ninh nịnh bợ cất điện thoại đi thè lưỡi, “Điện thoại của em vẫn chưa gọi đi người đã đến rồi, anh trai, lần này anh nhất định phải tin tưởng em!”

Đương nhiên, Lục Ninh biết, lúc này dù nói gì cũng đã muộn rồi, Lục Hạo đã có một cái cớ để sau này có thể giày vò cô tử tế rồi.

Lâm Tịch lật đật lật đật bay vào, “Nào nào nào, lão nương đến rồi, cho lão nương chơi cùng!”

******************************************

Lương Ngữ Hinh căng thẳng túm lấy tay áo của Lục Hạo, làm thế nào đây, mẹ đến rồi làm thế nào đây?

Đối với tác phong mạnh bạo không có giới hạn của Lâm Tịch, Lương Ngữ Hinh trong khoảng thời gian ngắn ngủi đã có trình độ lí giải nhất định rồi, vị trưởng bối còn ham chơi hơn cả thanh niên này, Lục Hạo anh nói xem nên làm thế nào?

Xét thấy băng ghi âm đêm động phòng của Tông Chính Hạo Thần và Quản Tử mấy năm trước, sự việc thì rất dễ giải quyết, để Chiêm Nghiêm Minh tinh thông tất cả các thủ đoạn văn minh phát ở trên chiếc tivi treo tường rất lớn trong phòng ngủ của nhà Lục Hạo, mở máy, quan sát.

Đây là một thời đại không dùng miệng tẻ nhạt để nói rõ các loại chiêu thức bước đi, bạn chỉ cần có mắt, là có thể rõ rõ ràng ràng biết được các vị khán giả muốn nhìn thấy cái gì.

Lâm Tịch rất hài lòng, vỗ vỗ vào tay của con rể ngẩng đầu nói chuyện với Chiêm Nghiêm Minh cao lớn, Chiêm Nghiêm Minh khom eo để tiểu lão thái thái không cần vất vả như vậy.

“Minh Minh à, con thật là lợi hại đó!”

Chiêm Nghiêm Minh gật đầu, “Mẹ, đây là việc con nên làm, mẹ và Ninh Tử chơi vui vẻ một chút.”

Lục Hạo thân làm đương sự, hơn nữa là đương sự trước nay tung hoành trong đại viện 35 năm, lúc này lại không có biện pháp nào, làm thế nào? Có thể làm thế nào? Đại thần ngồi bên này là mẫu hậu bệ hạ của anh!

Vẫn là Lương Ngữ Hinh nghĩ ra, kề sát nói với Lục Hạo: “Gọi điện thoại cho bố được không?”

Lục Hạo cười, nắm nắm lấy lòng bàn tay của cô.

Lâm Tịch đang xem chiêu thức đêm tân hôn của Tông Chính Hạo Thần, cười chỉ chỉ vào Tông Chính Hạo Thần nói: “Hạo Hạo à, khi đó cháu rất thú vị đó, sớm biết ta cũng đã đến góp vui rồi!”

Góc trán Tông Chính Hạo Thần lặng lẽ toát mồ hôi, may quá… may quá…

Lâm Tịch lại quay đầu, nói với Lục Hạo đang gọi điện thoại: “Lục Tiểu Hạo, con gọi cho ai vậy? Nhanh chóng học một chút đi lát nữa con cũng phải thử một lượt cho lão nương xem, ờ, con gọi điện thoại cho bố con à? Ông ấy đưa Hạo Tử đi ngủ rồi, là ông ấy thả mẹ… để mẹ ra ngoài chơi, con gọi cũng vô dụng!”

Lục Hạo không bỏ cuộc tiếp tục gọi, nghe thấy tiếng nhắc nhở đã tắt máy, trước mặt tối đen một mảng.

******************************************

Lương Ngữ Hinh nhỏ tiếng nói với Lục Hạo: “Lúc đó bọn anh đã chơi như thế này?”

Lục Hạo vừa nhìn, được rồi, trong đoạn băng quay ở chỗ tiểu nhị nhà họ Quản người cười nguy hiểm nhất là mình.

“Em không dám, xấu hổ lắm!” Lương Ngữ Hinh nhỏ tiếng oán thán, nắm đấm lén lút gõ lên vai Lục Hạo.

Vào lúc này, Lục Hạo chỉ có thể nói: “Em đi làm nũng với mẹ.”

Con trai từ trước đến này đều không có tác dụng, ở trước mặt Lâm Tịch, vẫn là con dâu có hiệu quả hơn.

Lương Ngữ Hinh đi lên, ngồi xuống bên cạnh Lâm Tịch, nói: “Mẹ ơi ~”

Nhưng mà, cũng chỉ là gọi một tiếng, bởi vì Lâm Tịch phản ứng rất nhanh, bà nói: “Gọi mẹ là đúng rồi, mẹ đây sinh ra Lục Tiểu Hạo, nuôi dưỡng Lục Tiểu Hạo lớn lên đẹp trai phong độ như thế này, bây giờ mẹ chỉ có một tâm nguyện này Hinh Hinh con không nguyện ý?”

Được rồi, đêm nay chạy không thoát rồi!

Lâm Tịch vỗ tay nói với đám cầm thú của đại viện: “Đều làm đi, làm không được lão nương ở đây thúc trận!”

Vào lúc này, Đồng Tiểu Điệp cảm thấy may mắn vô cùng mẹ chồng của mình là người mẹ Trung Quốc dịu dàng tiêu chuẩn, còn Liên Dịch, cảm thấy may mắn vô cùng mình không có mẹ chồng.

Còn cả Lục Ninh, cảm thấy may mắn đến cực độ tiểu lão thái thái trước mặt này là mẹ ruột của cô mẹ ruột của cô đó!



Có sự hỗ trợ to lớn của đồng chí Lâm Tịch, đám cầm thú tinh thần sung mãn, bọn họ từ nhỏ đã vừa thích vừa sợ tiểu lão thái thá


The Soda Pop