Vợ Yêu, Đừng Chạy Trốn

Vợ Yêu, Đừng Chạy Trốn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325615

Bình chọn: 7.00/10/561 lượt.

socola! - Hắn ánh mắt chứa đầy dục vọng nhìn nàng. Nếu như hắn chỉ gọi cà phê
không, tất nhiên cô gái vừa rồi sẽ mang ra cho hắn mà không phải là
nàng. Hắn muốn cho nàng biết sự tồn tại của hắn. Ít nhất không phải bây
giờ.

- Vâng! Sẽ có ngay!

- Ding! - Tiểu Vy đi đến quầy, bấm chuông rồi lấy tờ giấy gọi món kẹp vào giá.

Hắn vắt chéo chân, ánh mắt chứa dục vọng ngày một mãnh liệt. Nhìn nàng ngồi ở quầy đọc báo, hận không thể đem nàng ôm vào lòng mang trở về.

Cửa
mở, một cậu nhóc ngoại quốc chạy vào, nhìn khuôn mặt có vẻ rất đẹp trai, nhưng vẫn mang một phong thái ngỗ nghịch, lạnh lùng. Cậu bé chạy vào
nói lớn:

- Dì Vy!

Tiểu Vy giật mình xoay ghế lại. Thấy Jimmy chạy vào liền cười:

- Có chuyện gì vậy Jimmy?

- Dì đồng ý chứ? - Jimmy hớt hải chạy vào hỏi nàng một câu.

Lãnh Phong nhíu mày. Đồng ý chuyện gì? Rốt cuộc thằng nhóc đó là ai?

Tiểu Vy như hiểu chuyện. Gật đầu cười.

- Đây nè! Dì đeo vào đi! - Thấy nhóc con đưa một chiếc nhẫn kim cương cho nàng, rồi bằng tốc độ thật nhanh chạy vào núp dưới quầy.

Nàng lắc đầu cười. Đưa tay đeo chiếc nhẫn kim cương vào tay, đứng dậy phủi một ít bụi ở

váy, nhìn nàng lúc này trông thật xinh đẹp.

Từ bên ngoài, một nam nhân ngoại quốc đi vào. Hắn khá bảnh trai, nhìn có
nét hơi giống với cậu nhóc kia, dang tay ôm nàng vào lòng nói:

- Vy, anh rất nhớ em!

Tiểu Vy đứng thẳng người, nhìn thấy Daniel tay cầm bó hoa đi vào, đôi
tay nhỏ bé khẽ đưa lên vén mái tóc dài qua tai, ánh mắt nghi hoặc như
nói với anh: \"Lần này là chuyện gì?\"

Daniel thấy nàng như vậy, khóe miệng bỗng giật giật hai cái. Nàng hiểu ý, nở một nụ cười ngọt ngào hiếm có:

- Daniel, anh đã đến?

Lãnh Phong ánh mắt băng lãnh nhìn nam nhân ngoại quốc kia. Hắn là ai? Sao lại tỏ vẻ thân mật với nàng như vậy?

- Quý khách, thật xin lỗi đã để quý khách đợi lâu. - Hoan Kiều đặt đĩa
bánh cùng cốc cà phê xuống trước mặt hắn, nở một nụ cười tuyệt đẹp.

- Xin hỏi, hai người kia rốt cuộc là gì của nhau?

Hoan Kiều theo hướng chỉ của hắn về phía Tiểu Vy và Daniel giải thích:

- À! Họ mới quen nhau gần được hai tháng, nghe nói người đàn ông kia rất
yêu cô ấy, anh ta cầu hôn mãi nhưng Tiểu Vy chúng tôi chưa có trả lời.

Sắc mặt hắn đen lại, bàn tay nắm chặt chiếc cốc cà phê. Hoan Kiều thấy rõ
sự tức giận của hắn, vội im bặt lui lại không nói gì thêm.

- Daniel, cô ấy là ai? - Nữ nhân vẻ mặt tức giận mở cửa, tay chỉ vào Tiểu Vy nói lớn.

- Vy, em đã đồng ý anh rồi sao? - Daniel không trả lời, ánh mắt rơi vào chiếc nhẫn trên tay nàng, giọng nói phấn khởi hỏi nàng.

Tiểu Vy giật mình, vẻ mặt có chút ngượng ngùng ghẽ gật đầu:

- Thật ra.. ưm.. - Nàng chưa nói hết câu, bàn tay anh đã kéo nàng lại gần, ôm hôn nàng thật nồng nhiệt.

Nữ nhân xinh đẹp đứng ở cửa vẻ mặt méo xệch nhìn Daniel hôn nàng. Vội quay đầu bỏ đi.

- Rầm! - Chiếc cửa đóng lại, nàng mới rời khỏi lòng ôm của Daniel.

Anh thấy nàng vùng ra, trong lòng có chút tiếc nuối.

- Em ổn chứ?

- Tất nhiên! Anh nên rành mạch với mấy nữ nhân của mình đi! - Nàng cười nhẹ, tháo chiếc nhẫn kim cương ra đưa cho anh.

- Thật ra, em giữ nó cũng được mà! - Daniel gãi đầu cười.

- Khỏi, anh mệt quá à! - Nàng chu môi, đấm vào cánh tay hắn.

- Hai người sao lâu quá đi, ngồi dưới quầy mỏi chân muốn chết! - Jimmy nhảy ra nói.

Tiểu Vy phì cười. Hai anh em nhà họ thật là giống nhau mà! Sinh ra đã có cái tiếng đào hoa, phá phách rồi.

- Thôi về đi! Em còn làm việc nữa! - Nàng cầm chiếc khăn màu hồng xua tay.

- Vậy! Khi nào rảnh anh mời em đi ăn nhé?

- Được mà! - Tiểu Vy trả lời bâng quơ, nghe tiếng đóng cửa mới tiếp tục làm việc của mình.

Nàng thấy người đàn ông ngồi cạnh cửa sổ kia đã xong, tay cầm quyển sổ ghi
chép ra đến trước mặt hắn, giọng nói trong trẻo vang lên:

- Quý khách, tổng cộng của anh là...

Tiểu Vy chưa dứt câu đã bị một bàn tay to lớn kéo xuống ngồi vào lòng nam nhân đó.

- Vy Vy... - Lãnh Phong giọng nói có chút khàn khàn.

- Là anh? - Nàng cả kinh. Sao hắn lại ở đây?

- Anh đến đây làm gì? - Nàng giọng nói lạnh lùng, nhưng sâu trong lòng
vẫn cảm thấy rất vui vẻ. Nhìn hắn có vẻ tiều tụy hơn trước, rốt cuộc hai tháng qua hắn đã làm gì?

Lãnh Phong trầm luân, bàn tay to lớn định chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng.

Tiểu Vy xoay mặt đi, khuôn mặt không chút biểu cảm tránh đi bàn tay hắn. Cùng hắn một lần nữa, chính là nàng lại thêm đau khổ.

Bàn tay hắn rơi giữa không trung, thậm chí hắn còn không cảm nhận được hơi
ấm từ cơ thể nàng, buông tay xuống, hẳn chỉ đơn thuần ôm nàng vào lòng.

- Anh biết không? - Nàng khẽ nói.

- Anh đã sai khi chấp thuận việc giải trừ hôn ước! - Giọng nói nàng lạnh
lùng, khuôn mặt không chút biểu cảm nhìn hắn, chỉ là ánh mắt đau thư


Old school Swatch Watches