Yêu Đến Chết Vẫn Còn Yêu!!!

Yêu Đến Chết Vẫn Còn Yêu!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325715

Bình chọn: 10.00/10/571 lượt.

-Dạ, không!!

-Hai anh đến đây nếu là khách thì chúng tôi hoan nghênh còn muốn gây
chuyện gì xin mời đi chỗ khác – Quốc Lâm bước về phía bọn chúng

-Các người còn đứng đó? – Người đàn ông với thân hình vạn vỡ, rắn chắc ở
bàn bên cạnh đứng lên, hai tên lúc nãy vội chạy về phía sau – Ngu xuẩn –
Đan Mã đánh vào đầu hai tên kia

Ring…ring….chuông điện thoại của tên Sang – tên lúc nãy bị hắn đánh cho ngã nhào

-Anh Thành gọi – Tên Sang nhìn sang lão đại Đan Mã nói – Dạ, em nghe
anh…dạ….dạ…. – Nghe xong cuộc gọi, tên đó nói nhỏ gì đó với Đan Mã

-Rất xin lỗi vì sự vô phép của bọn đàn em. Đây…coi như phần bồi thường – Đan Mã đưa một sấp tiền cho Quốc Lâm

-Không cần, mong rằng sau này sẽ không gặp lại các anh nữa

-Mày láo – Tên Sang bước đến xốc áo của Quốc Lâm

-Chúng ta về - Đan Mã gằng giọng bỏ đi, trước khi đi anh ta còn nhìn nó miễm cười làm nó thật khó hiểu

Tên Sang đá phăn cái ghế trước mặt rồi bỏ theo sau Đan Mã. Do cuộc ẩu
đã lúc nãy mà khách khứa hoản sợ bỏ chạy hết, nhân viên cũng nấp vào
trong, bây giờ mới đi ra

-Thôi hôm nay nghỉ sớm, mọi người về sớm đi – Quốc Lâm

Mọi người ra về giờ chỉ còn lại bốn người, lúc này Hoàng cũng vừa đến,
thấy mọi thứ sao cứ bề bộn, rối tung Hoàng lo lắng chạy vào tìm nó

-Trúc Nhi!

-Hoàng, cậu đến rồi à, hôm nay quán nghỉ sớm

-Vừa có chuyện gì thế?

-Không có gì đâu, chỉ là một số người đến gây rối thôi – Quốc Lâm cùng Thiên Kỳ bước ra

-Thế mọi người có sao không? Trúc Nhi, cậu có sao không?

-Không không…hihi…

-Hoàng mới đến à, cùng ăn với mọi người nha! – Hắn nhìn khuôn mặt lo
lắng của Hoàng, hắn có cảm giác gì đó…nhưng thôi hắn cứ là hắn thôi,
không nghĩ ngợi

-Dạ, à mà đây là….

-Đây là Thiên Kỳ, em của bạn anh, còn đây là Hoàng, hai người làm quen đi.



 Ông thầy…kinh dị

Một buổi sáng đẹp trời, nó vương mình thức giấc,
nhìn lại đồng hồ vẫn còn sớm nó nhanh xuống bếp nấu bữa sáng cho mẹ. Từ
lúc ở bệnh viện trở về nó không lúc nào không lo lắng, nó sợ nếu lỡ…thì
nó sẽ sống thế nào đây????

-Trúc Nhi! Con sao thế?

-Dạ, không sao đâu mẹ, tại bụi thôi à hihi – Nó nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt

-Nói mẹ nghe có chuyện gì thế con?

-Dạ, con nói thật mà, mẹ đói chưa con dọn bữa sáng cho mẹ nha!

-Uhm, con cũng ăn rồi đi học

-Dạ

Nó quay đi, bà thì thở dài, bà hiểu nó đang lo lắng điều gì, bà thương
con không muốn vì bà mà nó phải khổ sở, nhìn thấy con người ta được đầy
đủ về mọi thứ mà nhìn lại đứa con của mình cảm thấy thương, không làm
được điều gì cho nó mà còn là gánh nặng của nó…cũng có đôi lúc mà nghĩ
nếu bà đi rồi có lẽ nó sẽ sống tốt hơn.

-Mẹ xin lỗi! Mẹ không mang lại cuộc sống tốt cho con – Bà vén mái tóc của nó, thỏ thẻ, nó thì nhìn bà đôi mắt cũng đỏ hoe

-Kìa mẹ, sao mẹ lại nói như thế? Con không cần gì cả, con chỉ cần có mẹ thôi! – Nó ôm chầm lấy bà, khóc nức nỡ

-Mẹ biết, mẹ xin lỗi con gái, nín nào…đến giờ đi học rồi để mặt mũi tèm lem thế này sao hả?

-Dạ, con không khóc nữa nhưng mà mẹ hứa đừng nói như thế nữa nha mẹ!

-Uhm mẹ biết mà, thôi lao mặt rồi đi học đi con trễ rồi

-Dạ

Cùng lúc đó tại nhà của hắn

-Thiên Kỳ, em nhanh đi anh muộn gì rồi

-Dạ, em ra ngay…. – Hôm nay là ngày đầu tiên Thiên Kỳ nhập học vào Đại Học NTTP

-Mới ngày đầu tiên mà đi trễ vậy hả cô nương?

-Tới rồi…hừ…đợi có tí xíu mà cằn nhằn rồi…ý mà hôm nay anh hai đẹp trai quá à

-Thôi được rồi ha…vào nhanh đi anh cho đi bộ bây giờ

-Xí…

Chỉ trong chốc lát chiếc xe của hắn đã đến trước cổng trường, để cô em gái bên ngoài đứng đợi hắn cho xe vào gara

-Chị Trúc Nhi! Anh Hoàng!

-Ủa Thiên Kỳ, em cũng học trường này sao?

-Dạ, hôm nay là ngày đầu tiên em nhập học hihi

-Em biết phòng nào chưa? Để bọn anh đưa đi – Hoàng

-Dạ chưa nhưng thôi em đợi anh hai em, anh hai gửi xe ra ngay bây giờ á

-Uhm vậy bọn chị đi trước nha!

-Dạ

Ngày hôm qua nó lại không đến nhà hắn nhưng không thèm báo với hắn một
tiếng, phần vì nó muốn dành một ngày bên mẹ, phần vì ngày hôm trước nó
to gan trốn viện không thèm đợi hắn, nó sợ hắn sẽ không để nó yên. Ngày
hôm nay tuy là một ngày thật đẹp nhưng vào lớp đối với nó mà nói “thật
không đẹp tí nào”. Hôm nay, hắn đến trường với một chiếc áo sơ mi trắng,
caravac màu sọc xanh nhẹ, chiếc quần âu được ủi thẳng tắp, mái tóc được
chải kỹ lưỡng trông thật hấp dẫn. Hắn bước vào lớp với cái nhìn đầy
ngưỡng mộ của đám nữ sinh, ngay đến nó cũng bị một phút bất động, hắn
nhìn thấy nó, nó vội quay đi hướng khác…

Hắn trên bục giảng bài, nó bên dưới say sưa “ngắm nhìn”….bên ngoài cửa sổ.

-Các bạn có điều gì thắc mắc nữa không? – Hắn nhìn cả lớp, nhìn nó, sao trô


Old school Swatch Watches