Pair of Vintage Old School Fru
Yêu Đến Chết Vẫn Còn Yêu!!!

Yêu Đến Chết Vẫn Còn Yêu!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326312

Bình chọn: 10.00/10/631 lượt.

mắt nhìn Túc Linh

-Có phải do chị?

-Chị không có…chắc là do em cầm nhằm đường thành muối thôi – Túc Linh bỏ vào trong bếp tiếp tục công việc gọt trái cây dang dỡ của mình, nó cũng theo vào trong

-Em không nhầm lẫn được, đây…đường em còn chưa cất vào trong nữa kia mà

-Thế à…thế thì đã sao? – Túc Linh nhếch môi nhìn nó rồi tiếp tục gọt trái cây

-Chị…chị thật quá đáng mà

-Haha…với loại người vô liêm sĩ như cô thì như thế vẫn còn nhẹ

-Chị…hoá ra đây là hành động một người có ăn học, nết na dịu dàng, một tiêu thư của gia đình có danh giá – Nó ức quá chẳng biết mình đang nói gì nữa

Túc Linh tức giận, một vết chém mạnh vào đĩa trái cây đang gọt dỡ, lần đầu tiên có người láo xược đến mức hạ nhục cô như thế, làm sao cô có thể để yên. Nó nhìn hành động có phần kỳ quái của cô có phần hoảng sợ, cô giương mắt nhìn nó

-Gia đình tao thế nào? Chỉ có cái loại người không biết liêm sĩ như mẹ mày mới sinh ra đứa con hạ tiện như mày

Giận, giận đến bím chặt môi, đôi môi nó rung rẩy, nó đã nói không cho phép bất kỳ ai sĩ nhục mẹ nó kia mà, nó bước thật nhanh đến gần đồng thời giơ tay lên cao muốn tặng cô một cái tát thật mạnh.

-Hừ…mày tưởng có thể tát tao lần thứ hai sao?

Cô giữ chặc lấy tay nó đồng thời đẩy mạnh nó một cái về phía sau. Chưa dừng lại ở đó cô tiếp tục bước đến nắm lấy tóc nó, do bị đẩy ngã nó chưa kịp phản ứng gì cả chỉ đưa tay quơ tứ hướng nhằm phòng thân, cô bước đến thật nhanh do vậy bị mất đà trược chân nhào thẳng vào chiếc tủ trước mặt…nó vẫn còn nhắm mắt quơ tay chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã nghe tiếng hét thất thanh của Thiên Kỳ

-Chị Túc Linh, chị sao vậy nè

Thiên Kỳ chạy vào la thất thanh, nó hoảng sợ…hình ảnh một Túc Linh trước mặt nó hiện giờ be bét máu ở đầu…cô nhanh chóng được chuyển đến bệnh viện

Trong căn phòng của nhà hàng PK, một không khí vui tươi tràn ngập tiếng cười không vướn chút mùi ghen hờn, đố kỵ của thương trường. Hai ông bạn già ngồi hàn huyên với nhau về cái thời xa xửa xa xưa đến khi gần ra về mới nói về chuyện công việc. Mọi việc diễn ra thật tốt đẹp. Chia tay nhau, trên đường về nhà thì hắn nhận được điện thoại của Thiên Kỳ

-Alo anh nghe

-Anh hai…chị Túc Linh…

Tại bệnh viện

-Túc Linh…cô ấy sao rồi? – Hắn cùng ba và Quốc Lâm chạy thẳng đến bệnh viện khi hay tin

-Con bé không sao rồi…cũng còn may – Bà nhìn nó đang run run liếc xéo

-Đã xảy ra chuyện gì mà Túc Linh cô ấy lại…

-Con hỏi cô ta xem…lần nào cũng gây chuyện là thế nào? Thế này thì làm sao mẹ có thể ăn nói với ba Túc Linh đây? – Hắn nhìn nó với ánh mắt đầy ẩn ý khó hiểu, hai bàn tay nó đang bấu chặc vào nhau, nó chỉ biết cuối đầu đứng trong một góc

-Quốc Lâm nhờ cậu đưa Trúc Nhi về nhà giúp tớ

-Dạ không cần đâu, em tự đi về được – Nó bước đến gần mẹ hắn – Cháu xin lỗi, cháu không cố ý

Bà vẫn chả thèm nhìn nó, Thiên Kỳ thì chẳng biết thực hư chuyện là như thế nào nhưng khi bước vào nhìn thấy nó cũng đang bị rối loạn rồi chuyện cốc nước chanh….cô quyết lẳng lặng điều tra cho rõ ngọn ngành.

Nó chào mọi người xong, bước ra khỏi bệnh viện mà trong lòng có một cảm giác thật bất an, rút cuộc ánh mắt đó của hắn là như thế nào? Hắn có thật nghĩ nó làm Túc Linh ra nông nỗi như vậy không? Mọi chuyện đâu phải nó muốn….

Túc Linh nằm đó vẫn chưa tỉnh với phần đầu được quấn băng trắng. Mọi người cũng ra về nghỉ ngơi cả chỉ còn lại mình hắn trong bệnh viện chăm sóc cô, một phần vì muốn trả món nợ ân tình cho cô, một phần vì muốn chuộc lỗi giúp nó. 

@

Cô gái trong bar

Trong Bar “Moon”, tiếng nhạc xập xình cùng những ánh đèn xanh đỏ chớp nhoáng thiệt làm cho người ta muốn nghẹt thở. Đằng xa, Hoàng ngồi đó một mình đang nhăm nhi ly rượu trên tay…

-Hey!

-Chào, anh tới rồi à…hẹn em mấy giờ mà giờ mới đến?

-Hì sorry. Có chút việc bận – Chính An ngồi xuống, rồi gọi thêm 1 chai whisky

-Anh lúc nào chả bận. Gần hơn tháng nay có thấy mặt mũi anh đâu. Mà sao anh không về giúp công ty ba em thế?

Chính An cầm ly rượu trên tay cười

-Thật có lỗi nhưng mà…có lẽ anh không rời Hoàng Vũ được

-Sao vậy? Hừ...bên đó trả anh lương cao lắm à. Bao nhiêu?

-Hì…đó không phải là vấn đề

-Vậy chứ vấn đề nằm ở đâu? – Hoàng lại tiếp tục tra khảo

-Vì anh nợ giám đốc một mạng sống

-??? – Hoàng nhìn Chính An muốn Chính An giải thích

-Thôi…bỏ chuyện đó sang một bên đi. Cậu thế nào rồi? Khi nào cho anh uống rượu mừng đây

Hoàng nhếch mép, rồi tiếp tục thưởng thức cái vị vừa ngọt vừa đắng trên tay…Bỗng tiếng nhạc tắt hẳn mọi người không nhảy nữa mà trở về chỗ ngồi, một cô gái với thân hình hấp dẫn, khiêu gợi, nóng bỏng bước ra sân khấu, bên dưới tiếng hò hét vỗ tay của đám thanh niên làm cả hai phải chú ý hướng về phía trước.

Cô gái bước ra, c