80s toys - Atari. I still have
Yêu Nhầm Người Gỗ Đá

Yêu Nhầm Người Gỗ Đá

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322812

Bình chọn: 8.00/10/281 lượt.

thể giấu mãi cảm xúc này.

Anh đưa tay lên gò
má cô. Lúc trưa anh đã hôn lên nó. Tư vị vẫn còn trong đầu anh, anh thật sự muốn nếm nó lại một lần nữa. Anh cúi xuống, khẽ nói vào tai cô.

“Cảm ơn, vì đã lo cho tôi”.

Minako mắt rưng rưng, sự dịu dàng này lâu rồi cô mới nhận được, cô nhắm mắt,
cảm thấy mãn nguyện. Lời cảm ơn nhỏ nhoi của anh mà lại làm cô xao động
đến thế. Cô choàng tay qua, ôm lưng anh, nhắm nghiền mắt lại... "May mà
tới kịp"

“Đợi đã, em không sợ có người đến nhìn thấy sao?”

Kunzite có chút ngượng, chưa bao giờ cô ôm anh theo kiểu thế này, lại không có
phòng bị trước, anh cảm thấy bối rối. Lý trí của anh đang kêu gào anh
dừng lại, không thể cứ mãi tiếp tục như vậy. Còn cảm xúc trong lòng anh
lại rối bời không yên.

Bây giờ nếu anh chấp nhận ôm cô, tức là
chấp nhận mình có tình cảm với cô, còn nếu anh đẩy cô ra, tức là anh gạt hết tình cảm của cô, trực tiếp làm tổn thương cô. Anh nên làm cách gì
đây?

Ngoài xa, có tiếng bước chân đang hướng tới. Anh giật mình
kéo cô cùng hướng về phía cửa, một tay vòng qua eo, một tay đóng và khóa chặt cánh cửa phòng thí nghiệm.

Thôi xong rồi, quyết định của anh đã rõ.

Minako mở mắt nhìn anh, tay hơi run rẩy, cô cũng lo sẽ có người phát hiện. Cô
nam quả nữ, dù không làm chuyện gì nhưng lại ở chung một chỗ vắng vẻ,
người nhìn thấy cũng sẽ nghĩ đến chuyện xấu. Tai tiếng giáo viên và học
sinh, cô thực sự không gánh vác nổi.

“Sao… anh lại…?”


muốn hỏi sao anh lại làm vậy, nhưng lời chưa hết khỏi môi, đã có một đôi môi mạnh mẽ áp chặt lấy cô, đè cô vào cánh cửa, một tay to lớn nắm chặt bắp tay gầy của cô, một tay sờ soạng quanh vòng eo thon gọn.

Hai tay của cô cũng không rảnh rỗi, cô nắm lấy lưng áo anh, vò nát nó, đánh mạnh vào nó như muốn nói cho anh biết “hãy dừng lại”. Nhưng một khi đàn ông đã không thể kiểm soát lý trí, dù phụ nữ có nói gì cũng trở nên vô
dụng. Huống hồ không phải cô không muốn.

Nụ hôn này so với lúc trưa có phần cuồng nhiệt hơn.

Cô vẫn thiếu kinh nghiệm, không biết cách làm hài lòng anh. Nhưng anh vẫn
nhẹ nhàng, tận tình chỉ bảo cô. “Mở miệng ra!”, giọng anh khàn khàn nói
như thôi miên vào cô.

Bất giác cô mở miệng theo ý anh, mặc anh
đưa lưỡi vào thăm dò khẩu huyệt, liếm láp làn môi cô, vòng qua từng
chiếc răng làm cô khẽ run lên vì nhạy cảm, rồi cuốn mút lấy chiếc lưỡi
thơm tho mềm mại, nhiều chất dịch.

Cả hai người cuồng dã cuốn
vào nhau, tay cô từ cào cấu sang ôm ấp, vuốt ve, tay anh từ nắm lấy bắt
đầu chuyển động, sờ soạng khắp tấm lưng cô, rồi nhẹ nhàng đi xuống phần
mông tròn mềm mại.

“Ưm…”

Cảm thấy phần mông nhạy cảm
đang bị đụng chạm, cô rên lên một tiếng. Tai anh nghe tiếng kích thích
ấy càng thêm mất khống chế, bàn tay còn lại vuốt lên mặt cô, vuốt xuống
cổ cô, xuống đến xương quai xanh, sờ soạng lấy nó, rồi dùng hai ngón tay bắt đầu sờ xuống.

Miệng vẫn cao trào hôn không dứt, có vài tia nước bọt chảy ra khỏi khóe môi.

Bàn tay đang tiến xuống phần ngựa bỗng dừng lại. Anh buông đôi môi cô ra.

Vì buông vội vàng nên lưỡi vẫn quyến luyến chưa rời, kéo ra vài tia dịch
trắng. Cô thở hổn hển, lúc nãy vì quá căng thẳng, cô không kịp thở nên
bây giờ toàn thân đều như thiếu không khí, tê dại và mệt mỏi. Khóe miệng cô còn ướt chút dịch, anh nhẹ nhàng dùng lưỡi của mình lau đi sạch sẽ.

Bàn tay đặt ở mông cũng chậm rãi buông ra. Hơi thở khẩn trương của anh cũng dần ổn định trở lại. Không ngờ chỉ mới hôn một chút mà tim anh đã đập
đến không thể chịu nổi. Nếu không dừng lại sớm, anh sợ chính mình sẽ vỡ
tung trước cô.

Còn cô đang trong cao trào lại đột ngột bị đứt
đoạn, có chút luyến tiếc, nhưng lại không thể tự mình nói muốn anh làm
nhiều hơn. Không khí im lặng lại bao trùm cả hai người.

Kunzite quay sang lấy chiếc cặp của mình, rồi quay qua nhìn Minako. “Nào, về thôi”, anh nhẹ
giọng nói. Chắc chỉ có những lúc thân mật thế này, anh mới nói chuyện
dịu dàng hơn với cô. Cô gật đầu rồi cùng anh bước ra khỏi phòng thí
nghiệm còn ám mùi quỷ dị.

“Em… đến quán nước cùng các bạn, chứ không về nhà.” – cô ngập ngừng nói cùng anh.

Kunzite quay sang nhìn cô, lại hỏi bằng một giọng tỉnh bơ “Ừ, thì em đi đâu chẳng được. Tôi đi hướng ngược lại mà.”

Trời đất thánh thần ơi, còn ai vô duyên hơn tên này cơ chứ! Lúc nãy hôn ôm
thân mật trông hắn rất đàn ông, rất… chuyên nghiệp, làm cô cứ nghĩ hắn
hẳn đã học được chút kinh nghiệm galant với phái nữ. Thì ra vẫn chỉ là
một tên đần cù lần lại đầu gỗ, không có chút ý nhị nào. Vậy mà cô còn
nghĩ hắn sẽ đưa cô về tận nhà.

“Vậy, tui đi trước!” – Minako gằn giọng nói, một mạch chạy về hướng ngược lại, không thèm chào tạm biệt hắn một câu.

Hắn thầm nghĩ, lúc nãy còn xưng “em” còn ngọt ngào thế, bây giờ lại đổi
thành “tui” rồi, không biết lại giận chuyện gì đây. Anh vừa về vừa thầm
nghĩ, không biết ngày mai nên dùng thái độ như bây giờ, hay lại giả vờ
không que