Yêu Nhầm Người Gỗ Đá

Yêu Nhầm Người Gỗ Đá

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322583

Bình chọn: 8.5.00/10/258 lượt.

ái
thường rủ nhau sang quán nước của em gái anh Moto, vừa ngồi tám chuyện
cho qua thời gian, vừa tranh thủ hỏi han mấy bài tập không hiểu.

“Sao Minako lâu quá vậy. Làm gì cũng lề mề hết sức.” – Rei tỏ ra khó chịu.
Với cá tính nóng như lửa, cô thực sự không phải là người có tính kiên
nhẫn cao.

“Giấc trưa tớ có thấy cậu ấy bị phạt quét dọn vườn hoa, giờ này không biết đã xong chưa nhỉ?” – Ami lo lắng cho cô bạn, biết
tỏng tính lười của nàng nên cũng không trông mong là đã xong.

Makoto thở dài nhìn những chiếc bánh sắp bị không khí làm khô cứng hết cả.
Chiếc bánh ngọt này thực sự không thể để bên ngoài quá lâu, nếu không
khi ăn vào chẳng còn mùi vị mềm mại gì cả. Mà những cái bánh này cô đã
rất tốn công sức làm trong giờ gia chánh, với mong muốn mọi người thưởng thức và cho ý kiến loại bánh cô mới sáng tạo này.

“Thật khổ cho cậu ấy. Cũng đi học muộn như Usagi, nhưng lại xui hơn…” - Makoto lầm bầm.

“Này này Makoto! Tớ cũng khổ lắm đấy!!” – Usagi đập bàn, hét to đến mọi
người xung quanh hẳn là đều nghe rõ. – “Cũng tại sáng nay anh Mamo có
việc phải đi trước, nếu không tớ chắc chắn sẽ không trễ, báo hại phải
xách xô nước đến hết tiết!!”

Usagi hãy còn nhỏ lắm. Tuy cô nàng
cùng tuổi với cả bọn, nhưng lại trông như em út, lúc nào cũng cần được
cưng chiều và chăm sóc. Hóa thân thành nữ chiến binh dũng mãnh là thế,
về lại thế giới hiện thực lại hệt như cô gái không chịu lớn, cứ mãi quen thói được nuông chiều. Tuy thế may mắn thay cô lại có chàng người yêu
tuyệt vời bên cạnh săn sóc, thế nên dù cái gì có thể tệ, riêng chuyện
tình cảm là hảo hảo tốt.

Không khí trong quán đang ồn ào rộn rã,
bỗng từ xa nhìn thấy một cô gái tóc vàng dài buông xõa, trên đỉnh đầu
kẹp một chiếc nơ đỏ bản to, chạy vội vã gấp gáp đến bên này. Minako hớt
ha hớt hải, gương mặt còn thoáng chút hoảng hốt, chạy đến vội bên mọi
người:

“Này này, có biết tớ vừa nhìn thấy cái gì không?” – Minako la toáng lên.

“Làm sao chúng tớ biết được. Ngồi ở đây nãy giờ, họa may phải có thiên lý
nhãn mới thấy được cậu vừa gặp cái gì.” – cả bọn đồng thanh nói.

Chỉnh trang lại chút đầu tóc và y phục, trên gương mặt vẫn còn chút mồ hôi, Minako nói chậm rãi hơn, bình tĩnh hơn:

“Tớ vừa nhìn thấy bốn người họ. Bốn hộ vệ của anh Mamo, kiếp trước là hoàng tử Endymion đấy.”

“Hả? Cái gì cơ?!” – Makoto bất ngờ.

“Không phải họ đã chết trong trận chiến với Dark Kingdom ngay từ đầu rồi sao?” – Rei tiếp lời.

“Và còn biến thành bốn viên đá hộ thân cho anh Mamo nữa.” – Ami tiếp lời – “Hay là cậu đi vội quá nên nhìn nhầm?”

“Mắt quáng gà của Minako chắc cần chữa trị thật rồi, bình thường không lo học sao mắt lại yếu được hay thế.” – Rei cười khẩy.

“Cậu thôi đi nhé!! Tớ không nhìn lầm thật mà!” – Minako cố cãi, cô chắc chắn mình không thể nhìn lầm.

Ban nãy lúc vừa dọn dẹp vườn hoa xong, cả người ê ẩm. Minako định bụng sẽ
không ghé quán nước cùng mọi người mà về thẳng nhà, lăn ra ngủ một giấc
thật đã. Lúc này học sinh đã gần về hết, chắc chỉ còn mỗi cô với vài chú bảo vệ. Cô thầm trách chủ nhiệm mình đúng thật rất độc ác, nhất định là ngay từ đầu đã không hảo cảm với cô, nên mới bày ra hình phạt khủng
khiếp này. Nhưng cũng may, thà thế còn hơn bị đình chỉ học. Nếu bị đình
chỉ thật, nhất định cô sẽ bị mẫu hậu nương nương ở nhà đuổi ra đường ba
ngày không cho về mất. Vừa đi lững thững trên đoạn đường về nhà, cô nghe tiếng xầm xì của một số nữ sinh đang đi ở phía trước. “Nhìn kìa! Bảnh
thật đấy! Không chỉ một mà là đến bốn người.” “Chắc họ là người mẫu,
dáng vẻ cao ráo còn rất ngầu nữa.” “Ôi trời, để tóc dài mà trông cũng
menly nữa, nhìn thôi cũng thấy kích thích rồi!!”. Vốn bản tính thích
người đẹp, Minako vội vã chạy lên để xem xem ai mà lại được trầm trồ đến thế. Ôi trời đất! Chẳng lẽ nằm mơ giữa ban ngày?! Chưa kịp định thần để nhìn thật kỹ thì họ đã biến đi đâu mất rồi. Nhưng theo trực giác của
bản thân, cộng thêm đã từng quen biết ở tiền kiếp, cô không nghĩ rằng
mình đã nhầm. Nghĩ thế nên chân vội chạy nhanh đến quán nước đã hẹn
trước, cô muốn báo cho mọi người, đồng thời chắc chắn lại mình có nhìn
sai người hay không.

Ồn ào tranh cãi một lúc, điều kì lạ là người bình thường ồn ào nhất lại nãy giờ không lên tiếng gì. Cả bọn quay sang nhìn Usagi, không biết cô nàng lại đang mơ cái gì trong đầu rồi, nên
mới không tham gia chuyện ầm ĩ này.

“À, thì tớ đang nghĩ là… chắc Minako không nhìn lầm đâu.” – Usagi cười cười, gãi đầu và nói.

“Sao cậu lại chắc như vậy được, còn bốn viên đá ở nhà anh Mamo thì sao?”

“Chuyện là thế này, anh Mamo đã nói với tớ hồi lâu nhưng tớ nghĩ cũng không có
gì quan trọng, lại bận nhiều thứ quá nên tớ quên mất haha.” – cô gãi đầu cười trừ.

Chuyện kể, sau trận chiến cuối cùng ở thiên hà Galaxy, khi tất cả các nữ chiến binh cùng với hoàng tử địa cầu - Mamoru bước chân
đến vùng đất “nơi các vì sao được sinh ra”, ở nơi đó họ được tái sinh
lại một lần nữa, cùng với linh hồn ti


Lamborghini Huracán LP 610-4 t