Yêu Nhầm Người Gỗ Đá

Yêu Nhầm Người Gỗ Đá

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322553

Bình chọn: 7.00/10/255 lượt.

nh tú trú ẩn trong cơ thể, họ quay
lại hình dáng như ban đầu trước khi xảy ra trận chiến này, tức là vẫn ở
tuổi mười lăm. Và họ vẫn sinh hoạt, vẫn học tập, vẫn có gia đình như
trước đây, mọi thứ không hề thay đổi. Chỉ duy nhất có một việc, sau lần
đó bốn viên đá Mamoru thường đem theo bên mình bỗng biến mất. Lúc đầu
anh đoán hẳn nó đã sót lại ở vùng đất ấy. Sau đó suy nghĩ kĩ lưỡng, anh
hiểu ra họ cũng giống những người còn lại, được tái sinh lại ban đầu và
trở thành những con người mới. Nhưng không biết tìm họ ở đâu, cũng chẳng có gì để khẳng định, anh đành xem đó như suy đoán cá nhân nên không
tiện cho mọi người cùng biết. Chuyện xảy ra đã hơn một năm, hoàn toàn
không có tin tức gì của họ, anh xem như họ đã sống một cuộc đời mới ở
một vùng đất mới, không còn quan hệ trước đây. Usagi đã được nghe chuyện đó từ lâu, nhưng vì mọi thứ đã trở lại yên bình, cô cảm thấy cũng không còn cần thiết để tìm hiểu.

Nghe xong câu chuyện, cả nhóm hiểu ra vấn đề. Điều đó có thể khẳng định Minako không nhìn lầm người, chính là bốn người đó đã được tái sinh lại từ đầu, làm một con người mới. Có lẽ
duyên phận giữa bốn shintenou và bốn senshi vẫn còn chưa dứt, nên ông
trời mới muốn một lần nữa đem họ về bên nhau. Và câu chuyện tình yêu đầu tiên, chính là câu chuyện về cô gái nhỏ luôn mơ mộng được trở thành
ngôi sao, và anh chàng thầy giáo có tính cách khô khan hoàn toàn không
hứng thú với con gái.

Cuộc nói chuyện cứ thế tiếp diễn, các cô
vừa tò mò muốn gặp lại họ, phần khác lại thấy e ngại vì chuyện kiếp
trước nhớ rõ mồn một, thật khó mà đối diện như không ở kiếp này. Mà cũng chẳng ai khẳng định được, tình yêu tiền kiếp với tình yêu hiện tại nhất định phải cùng một người. Mà có lẽ, người có nhiều cảm xúc xao xuyến
nhất là Minako. Với tính cách sống tình cảm và dễ bị tác động bởi cảm
xúc, cô rất dễ nhầm lẫn giữa yêu đương với những tình cảm say nắng, hâm
mộ. Điều đó thể hiện rõ ràng nhất ở chỗ, khi nãy cô đã không kể, rằng
lúc vừa gặp lại “tên đó”, ánh mắt hai người vô tình chạm nào nhau, và
sau đó mới khiến cô bối rối mà vội vã chạy đi.

Cùng lúc đấy, tại phòng hiệu trưởng của trường trung học Juban cũng diễn ra một cuộc nói chuyện:

“Vậy, từ hôm nay anh sẽ phụ trách lớp 2G với tư cách là chủ nhiệm.” – Thầy hiệu trưởng đầu đã gần bạc hết, mỉm cười ôn tồn nói.

“Tôi hiểu rồi. Từ nay xin nhờ thầy giúp đỡ cho.” – Chàng thanh niên mới độ
chừng hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi nhẹ cười. Sau đó nhẹ nhàng rời
khỏi.

Cảm xúc xao xuyến lúc đó vẫn còn đọng lại, kéo dài đến cả trong giấc mơ. Trong giấc mơ, cô
nhớ lại ngày trước khi cùng công chúa hạ giới, lấy lý do là đi theo quản chặt công chúa, thực sự là vì muốn gặp ai kia.

Nhưng tên đó
ngay cả nhìn cũng không nhìn một cái. Báo hại cô vừa buồn bã vừa cứ muốn gặp lại hắn, nhìn hắn mãi cho đến khi hắn quay lại nhìn cô mới thôi.
Giấc mơ đáng chết này làm cô thức dậy sớm, bây giờ mới chỉ là sáu giờ
kém. Dù muốn đắp chăn ấm để ngủ tiếp, nhưng thực sự nghĩ đến khi ngủ rồi lại gặp hắn trong mơ thì sao, chưa kể nếu ngủ muộn chắc chắn hình phạt
hôm nay còn thê thảm hơn quét dọn vườn hoa hôm trước.

Lần đầu
tiên cô vào trường lúc sáng sớm thế này. Chỉ mới khoảng bảy giờ, trong
khi tám giờ rưỡi mới bắt đầu vào học. Sáng sớm nay lúc xuống lầu ăn
sáng, mẹ cô đã phải đánh vào mặt mình mấy cái để chắc chắn rằng, cô con
gái siêu lười biếng của mình không lập thêm kỷ lục đi trễ ngày thứ 30,
vì trước giờ dù có dùng cách gì, kéo hết chăn bông hay lấy chiêng gõ vào tai, hay thậm chí dùng máy hút bụi để ủi thì cô vẫn quyết không bao giờ dậy sớm, họa chăng lắm là vừa kịp lúc đến trường…

Nhìn quang
cảnh xung quanh vắng vẻ, cô thầm nghĩ biết thế sang nhà Usagi hay Rei để cùng đi học chung, như vậy sẽ có người để trò chuyện rồi. Bây giờ lại
phải ngồi đây, vừa ngái ngủ vừa chẳng có gì chơi. Thế là cô quyết định
đi dạo quanh một lát.

Từ lúc nhập học đến nay, ngoại trừ mấy lần bị bắt phạt chạy vòng quanh trường, hầu như cô chưa bao giờ tham quan
nơi này. Trường Juban rộng lớn nằm ở gần đỉnh đồi, do diện tích khu đất
này còn rộng rãi nên chia làm nhiều khu. Khu lớp học, khu tập thể dục
thể thao bao gồm khu bơi lội, khu bóng đá và còn có cả một nhà thi đấu
lớn. Đi được một lúc, cô dừng chân tại khu thể dục thể thao. Nơi đây là
một sân rộng lớn, vừa có nhiều thanh xà để bật qua, vừa có nhiều rào
chắn để dựng lên cho cuộc thi chạy vượt rào. Nhớ hồi cấp 2 cô thường
chơi trò này rất nhiều, cô giáo cũng khen đây là ưu điểm duy nhất. Nghĩ
thế, cô liền bước vào trong, để cặp sang một góc khuất rồi nắm lấy thanh xà, lộn nhào qua thanh.

“A ha! Thật dễ chịu! Lâu rồi không được làm như vậy!”

Khoảnh khắc bật hết sức mình, lộn ngược qua thanh xà cao gần ngang đầu, nhìn
thấy bầu trời trong xanh đậm nét, Minako cảm thấy mùa xuân tuổi trẻ đang tràn về. Nhớ năm nhất còn thỉnh thoảng được học đu xà. Lên năm hai rồi, thầy cô giáo muốn các bạn nữ học những môn “trông có vẻ thiếu nữ hơn”,
thế là toàn bộ nữ sinh năm hai – ba đều chuyển san


XtGem Forum catalog