XtGem Forum catalog
U Minh Trinh Thám

U Minh Trinh Thám

Tác giả: Lão Thiên Thúc Thúc

Thể loại: Truyện trinh thám

Lượt xem: 3215691

Bình chọn: 10.00/10/1569 lượt.

g phải vì chuyện của Lý Tế Thâm, tôi muốn hiểu rõ cặn kẽ tình huống người sáng nay đếntìm ông ấy, mời miêu tả chi tiết!

- Là người tự xưng là anh trai vợ trước của Lý tổng sao?

Nữ thư ký hơi có chút suy nghĩ:

- Nhìn qua tuổi tác tương đương Lý tổng, mặc âu phục màu đen, còn mang kính mác, nhưng có chút…có chút…

Nữ thư ký cố gắng tìm một từ ngữ chính xác để hình dung.

- Có chút chí cao khí ngang không đem người khác thả vào trong mắt phải không?

Từ Mẫn nghe được một thân âu phục đen đeo kính đen liền nhớ tới mấy người áo đen từng gặp kia.

- Thế thì không phải, có chút…lôi thôi lếch thếch, vừa nhìn đã biết làngười không có văn hóa, hơn nữa vẻ mặt còn râu ria xồm xoàm.

Nữ thư ký phủ nhận câu nói của Từ Mẫn.

- Lôi thôi lếch thếch, còn râu ria xồm xoàm?

Minh Diệu sửng sốt:

- Có phải mặc vào âu phục cũng không hề có chút vẻ trí thức, hơn nữa có chút giống như lưu manh?

- Đúng đúng, đặc biệt thật giống như loại lưu manh xã hội đen trong phim, lúc hắn ngồi ở đây cũng không hề xin phép tôi đã lấy hết toàn bộchocolate trên bàn tôi ăn hết!

Nữ thư ký gật đầu, đối với việckia nàng thật có chút ít oán khí, chocolate kia là nàng phải bấm bụngmua về, bình thường cũng không nỡ ăn, mỗi ngày chỉ dám ăn một viên, lạikhông nghĩ rằng bị người kia ăn hết sạch sẽ mà cũng không thèm xin phép.

- Hắn có nói hắn tên gọi là gì không?

Minh Diệu hỏi tiếp, hắn đột nhiên nghĩ tới một người.

- Hắn nói hắn họ Phạm, gọi Phạm Đồng, đồng của vàng bạc đồng thiếc ấy!

Nữ thư ký nói thầm trong lòng – hẳn nên trực tiếp gọi là thùng cơm mới đúng.

Minh Diệu ra dấu bằng mắt với Từ Mẫn, liền lôi kéo Từ Mẫn rời khỏi phòng làm việc.

- Sao vậy? Cậu biết người này?

Từ Mẫn thấy Minh Diệu tựa hồ nghĩ ra điều gì, vừa đi ra thang máy liền mở miệng hỏi.

- Ân, đã gặp mặt vài lần!

Minh Diệu gật đầu:

- Người tên Phạm Đồng này cũng là người của hiệp hội.

- Đáng chết, lại bị giành trước một bước.

Từ Mẫn có chút ảo não, nếu là người của hiệp hội, như vậy chỉ cần tìm một lý do đến tìm Lý Tế Thâm cũng có thể nói qua được rồi.

- Nhưng có chút kỳ quái!

Minh Diệu cau mày lầm bầm:

- Phạm Đồng này hẳn chỉ là nhân viên ngoài biên chế, làm sao lại nhúngtay làm được việc của nhân viên nội bộ. Hơn nữa mấy lần trước đều là sau khi có người chết hiệp hội mới phái ra nhân viên đến tiến hành kết thúc công việc, nhưng lần này Lý Tế Thâm vẫn còn sống tốt, tại sao phải tiếp xúc với hắn?

- Trừ phi…Lý Tế Thâm là một nhân vật đặc thù, hoặc hắn biết chút gì đó!

Từ Mẫn cảm giác mình đang tiến đến gần chân tướng:

- Nhất định phải tìm được Lý Tế Thâm. Cậu không phải là gặp mặt Phạm Đồng kia mấy lần rồi sao? Có thể liên lạc được với hắn hay không, có lẽ từtrong miệng của hắn lấy được chút ít tình báo.

- Tôi thử một chút.

Minh Diệu có chút không chắc, chuyện này còn có rất nhiều địa phương kỳquái, hơn nữa hắn và Phạm Đồng cũng không có giao tình gì lớn lao. Có lẽ xem tại chút ít món xương hầm của Tiểu Manh cùng việc Minh Diệu giúphắn gọi xe cứu thương mà bán cho hắn chút mặt mũi. Minh Diệu lục lọiphương thức liên lạc mà Phạm Đồng lưu lại cho hắn trước đó.

- Gọi không thông!

Minh Diệu khép lại di động, lắc đầu:

- Hai người cùng đi ra, bây giờ điện thoại hai người đều gọi không được, không phải là có chuyện gì xảy ra đi!

- Chẳng lẽ quỷ hồn muốn lấy mạng của Lý Tế Thâm, nên Phạm Đồng cũng bịliên lụy vào sao? Nhất định phải tìm được hai người bọn họ!

Từ Mẫn có chút cảm giác vô lực, biển người mịt mờ, đi nơi nào tìm được hai người kia đây?

- Xem ra là phải đi tới một chuyến!

Minh Diệu thậm chí có thể tưởng tượng ra được vẻ mặt bất đắc dĩ của thư ký kia.

- Chỉ cần tìm được chút đồ vật mà Lý Tế Thâm đã dùng qua, chúng ta sẽ có biện pháp tìm được hắn!

- Lấy được không?

Nhìn thấy Minh Diệu đi ra thang máy, Từ Mẫn bước nhanh tới hỏi.

- Dĩ nhiên!

Minh Diệu giơ cao tờ giấy trong tay:

- Mặc dù nàng có chút không tình nguyện, nhưng vẫn cho tôi, thân phận cảnh sát của các vị quả nhiên dùng thật tốt.

- Đây là cái gì vậy?

Từ Mẫn túm lấy tờ giấy trong tay Minh Diệu, trên đó còn viết một dãy số điện thoại di động:

- Là điện thoại có thể liên lạc với Lý Tế Thâm sao?

- Dĩ nhiên là không phải!

Minh Diệu đoạt lại tờ giấy:

- Đây là số điện thoại của nữ thư ký mà tôi hỏi được, ngay cả số đo ba vòng của nữ thư ký kia đều nói cho tôi biết.

- Tiểu tử cậu…

Trên trán Từ Mẫn nổi gân xanh, nhảy dựng lên hung hăng gõ lên đầu Minh Diệu một quyền:

- Tôi không phải bảo cậu đi hỏi xin số điện thoại của nữ thư ký kia, tôi bảo cậu đi tìm đồ vật để tìm kiếm Lý Tế Thâm!

- Nga, chuyện kia sao!

Vẻ mặt Minh Diệu đau khổ, xoa xoa nơi bị Từ Mẫn đánh sưng:

- Ở trong túi áo, nữ thư ký cho tôi một cây bút máy, nói Lý Tế Thâm thường xuyên sử dụng.

Từ Mẫn lục lọi cây bút máy trong túi áo Minh Diệu, cẩn thận nhìn một chút, thở phào nhẹ nhõm. Cất giữ bút máy xong, Từ Mẫn đoạt lấy tờ giấy màMinh Diệu xem như trân bảo, trong nháy mắt xé thành một mảnh bông tuyết.

- Đi mau, đi tìm tiểu Ái!

Từ Mẫn níu lấy lỗ tai Minh Diệu kéo vào trong xe.

- A, mùa xuân của tôi, hi vọng của tôi!

Minh Di