
h nhật tuyệt vời nhất từ trước tới nay.
Giáng sinh vui vẻ!
Sinh nhật vui vẻ!
Tình yêu là mãi mãi…
______________________________
Hai người chỉ nhẹ nhàng hôn nhau như thế.
Giữa đường phố đêm giáng sinh hạnh phúc, họ trao tình yêu cho nhau êm đềm và vô tư như thế.
Họ không hề biết rằng đó lại chính là nụ hôn cuối cùng của nhau, không hề biết rằng đó là sự gần gũi thân mật cuối cùng họ dành cho nhau.
Sóng gió và trắc trở phía trước đã dần lộ ra mà vì quá say trong tình yêu mà cả hai đã đều không nhận ra để cứ vô tình bước vào không lui bước.
Đó là khó khăn lớn nhất trong cuộc đời và tình yêu của họ mà nếu họ không đủ mạnh mẽ để vượt qua, mãi mãi họ sẽ không bao giờ đến được với nhau.
Có những chuyện tình buồn khi cả hai yêu nhau rất nhiều, thật nhiều nhưng cuối cùng vẫn phải lìa xa chỉ vì sự yếu đuối không thể bước qua khó khăn cách trở. Tình yêu của họ thì sao?
Khó khăn đã thực sự bắt đầu.
Năm mới cho cái chapter gây ức chế một tí cho các mế sướng. :v
CHAP 74.
Hết Tết rồi! :)))
Chap 74.
-Tôi đã nói chúng ta không có gì để nói với nhau hết, tôi phải về, tiểu Linh đang đợi tôi.
-Hắn là gay mà.
Anh ta như đã đánh trúng vào khe hở yếu đuối của tôi. Tôi đang làm gì thế này? Ngồi đây và nghe tên kh.ốn này mài mòn rồi phơi trần sự yếu đuối của mình sao? Điên rồi! Thế nhưng tôi lại không đủ sức để đứng dậy và bỏ đi.
-Những lời em nhắc nhở anh lúc đó không có ý nghĩa gì sao?
-Chẳng có ý nghĩa gì cả. Nó chỉ là động lực giúp tôi thêm tin vào việc mình đang làm thôi.
-Việc anh đang làm? Việc anh đang làm là bán rẻ giới tính của mình vì một thằng gay sao?
-Đừng có xúc phạm anh ấy như thế. Anh ấy là gay nhưng anh ấy có một trái tim chân thành biết yêu thương con người của tôi dù tôi có là ai và như thế nào.
Trong một phút nóng giận tôi đã tự biện minh và bào chữa cho mình bằng cách nói những điều về tiểu Linh mà thậm chí tôi còn chẳng dám tin tưởng là như thế. Thực chất nói ra những điều đó trong lòng tôi cũng rất lo sợ. Tôi sợ lỡ tôi chỉ ngộ nhân về tiểu Linh mà thôi thì sao, lỡ anh ấy không giống như những gì tôi hi vọng, anh ấy chỉ yêu con người bị les của tôi thì sao, lỡ anh ấy sẽ không chấp nhận mà rời bỏ nếu biết tôi là con gái và lừa dối anh ấy thì sao. Tôi rất lo sợ, và phần nào hi vọng những gì tôi nói ra là sự thật và anh ấy yêu tôi nhiều như thế.
-Anh yêu anh ta hay chỉ yêu hình ảnh của em qua anh ta?
Tôi bật cười. Thật không ngờ anh ta dám trơ trẽn nói ra những lời đó.
-Cậu có quá tự tin về mình không thế? Yêu cậu à? Đó là sai lầm lớn nhất của tôi và đó đã là chuyện của quá khứ. Với tôi quá khứ mãi mãi không liên quan đến tương lai, ngày mai khác hôm nay.
Không thể nói gì hơn, anh ta đành im lặng. Tôi không nhìn anh ta lấy một cái suốt từ lúc bị lôi kéo đi.
-Và nói cho cậu biết…tình yêu của tôi không phải là một cuộc mua bán, vì thế đừng có dùng cái từ “bán rẻ” hay “mua đắt” ra đây với tôi. Chỉ có những thằng chó như cậu mới coi tình yêu là thứ trò đùa hay mua bán mà thôi.
-Anh hận em đến thế sao? Căm ghét em đến thế à?
-Đúng thế, tôi hận cậu đến tận xương tủy, căm ghét cậu đến thấu tâm can, mãi mãi không bao giờ có thể tha thứ cho cậu.
-Đừng có như thế.
Tôi thoáng đưa mắt nhìn anh ta, một nụ cười làm tôi thấy rất ớn lạnh, nụ cười như thể muốn nói “tôi đã chiến thắng, game over!”. Không, chiến thắng cái nỗi gì chứ, tôi có chơi với anh ta hồi nào.
-Anh càng hận em, anh càng căm ghét em, anh chỉ càng thêm yêu em.
What the fu.ck??? Mày đang nói cái phặc gì vậy? [****************'>!!! >”<
Tôi biến hận thù thành động lực để cố gắng mỉm cười lấy một cái.
-Tôi ước gì mình có thể làm vậy.
Đúng rồi, chính là nó, chính là biểu hiện kinh ngạc đó, nó sẽ là bằng chứng cho sự chiến thắng tiếp đây của tôi. Thử coi ai mới là phải nói “game over!”.
-Tôi ước gì mình có thể vẫn còn yêu cậu, vì nếu như thế tôi sẽ làm theo trái tim mách bảo mà quay lại với cậu dẫu cậu có đồng ý hay không. Nhưng hiện thực nó lại không đẹp đẽ như một lời nói của cậu. Nếu yêu cậu đến cái độ phải lấy gay ra mà làm lá chắn hứng chịu những nỗi đau thì tôi đã chẳng phải cắn răng chịu đựng việc từ bỏ giới tính thực sự của mình, giả làm les để yêu một người như thế. Nếu tôi yêu cậu thì có khổ như vậy không nhỉ?
Tôi mỉm cười sắc nhọn, nụ cười như con dao thẳng tiến cào xé trái tim con người đang trước mặt. Điều tôi cảm thấy căm giận nhất lúc này chính là tôi đã bị anh ta nói trúng, tôi vẫn còn tình cảm với anh ta, không nhiều nhưng cũng là vẫn còn và đó là một vết nhơ không thể chấp nhận được trong cuộc sống mới của tôi.
Giành được chiến thắng, tôi đứng dậy bỏ đi để không bị lôi kéo nữa và sẽ bị anh ta công kích ngược trở lại. Người chiến thắng cuối cùng là người biết đâu mới là lúc để kết thúc tất cả.
Nhưng rồi chợt nhớ ra một chuyện tôi liền quay lại và nói luôn, giọng nói gay gắt như đang ép buộc và đe dọa.
-Tránh xa tiểu Linh của tôi ra, nếu tình yêu của chúng tôi gặp phải bất kì trắc trở nào tôi sẽ không ngại ngần mà quy ngay tội lỗi cho cậu, và cậu sẽ không yên với tôi đâu.
-Anh cảm thấy mình hi sinh như vậ