
Thục hừ nói:”Con thật là mặt mũi đủ dày đi”.Thiệu Thi Dung nhìn thấy Chung Minh, nãy giờ vẫn nín thở một hơi, nhiều ngày không gặp, Chung Minh cơ hồ không thay đổi gì nhiều, có điều trên người thêm vài phần ý vị, cũng càng phát ra mê người, Thiệu Thi Dung cố gắng giữ bình tĩnh, rồi mới nói:”Nếu không thuận tiện, ta ở khách điếm cũng được”.Tống Văn Thục vội nói:”Không được, trước khi đi, nương con đã giao phó con cho ta, nếu con xảy ra chuyện gì, ta trở về làm sao giải thích cùng nàng được, cứ ở đây, đừng để ý Minh nhi, nơi này còn chưa tới phiên nó nói chuyện đâu, con cứ theo ta đi vào.” Nói xong liền dắt tay Thiệu Thi Dung đi vào trong.Chung Minh không thể ngăn cản, chỉ lo lắng Tô Tử Mặc nhìn thấy Thiệu Thi Dung sẽ hiểu lầm, vội vàng trở về báo trước một tiếng.Tô Tử Mặc đang ở nhà kho kiểm kê, nhìn thấy Chung Minh, ngạc nhiên hỏi:”Mẫu thân muội đến sao không lo thăm hỏi, lại chạy đến nơi này, ta xử lý xong chuyện ở đây liền đi qua đó”.Chung Minh tiến lên muốn hỗ trợ, Tô Tử Mặc sợ nàng càng giúp càng loạn, không cho nàng nhúng tay, giao danh sách trong tay cho Thanh Nhi, để Thanh Nhi ở trong này quan sát, còn nàng cùng Chung Minh đến trong viện, chọn băng ghế đá dài ngồi xuống, lúc này mới hỏi:”Nói đi, có chuyện gì?”Chung Minh bội phục nói:”Thật sự là cái gì cũng không thể gạt được ngươi”.Tô Tử Mặc liếc nàng một cái,”Chứ muội cũng có lúc vô sự hiến ân cần sao”.Chung Minh cười nói:”Ta nói nhưng không cho phép ngươi giận nha”.“Nếu muội sợ ta giận thì đừng nói là được”.Chung Minh nói thầm:”Không nói không được, dù sao chút nữa ngươi cũng sẽ nhìn thấy”.Tô Tử Mặc nhíu mày,”Chẳng lẽ có người mà ta không muốn gặp tới đây?”Chung Minh chép miệng,”Nếu ngươi đoán được là ai, về sau cái gì ta cũng đều nghe lời ngươi”.Tô Tử Mặc cười nói:”Thật vậy sao, thế thì ta liền đoán một lần”. Đơn giản suy luận:”Người này nhất định là đi cùng đường với mẫu thân muội đến đây, mà muội lại sợ để cho ta biết, có phải là Thiệu cô nương hay không?”Chung Minh lập tức bội phục sát đất, thở dài:”Cho dù đời này toàn bại dưới tay ngươi, ta đều chấp nhận!”Tô Tử Mặc biết mình suy đoán không sai, Thiệu Thi Dung này khẳng định là vì Chung Minh mà đến, trong lòng nhất thời hiện lên một tia không thoải mái, nhưng không biểu hiện ra ngoài, mà là nói:”Không ngờ Thiệu cô nương lại chung tình với muội như thế, đuổi tới tận nơi này”.Chung Minh vội nói:”Mặc kệ chuyện thế nào, trong thư ta chỉ kêu mỗi nương ta đến đây mà thôi”. Nói như thế rõ là giấu đầu lòi đuôi.Tô Tử Mặc cười,”Đến thì đến, ta cũng không trách cứ gì muội, muội khẩn trương cái gì?”Chung Minh thấy nàng tỏ ra chẳng hề để ý thì ngược lại mất hứng, bất mãn nói:”Không ăn giấm thì thôi đi, đàng này lại còn như là vui sướng khi người gặp hoạ!”Tô Tử Mặc thản nhiên nói:”Nếu muội không chịu được dụ hoặc như thế thì không cần cũng được”.Chung Minh hoàn toàn bại trận rồi, cùng Tô Tử Mặc tranh luận thì cho tới bây giờ nàng cũng chưa từng chiếm được thế thượng phong, cũng được, nói không lại thì ngày nào đó để cho nàng nếm thử thủ đoạn của cô nãi nãi ta!Tô Tử Mặc nhíu mày:”Lại đang nghĩ chuyện hư hỏng gì đây?”Chung Minh ngược lại không che giấu, thì thầm bên tai nàng:”Công phu ngoài miệng của ngươi thật là rất cao, không biết công phu trên giường thì như thế nào?”Gò má Tô Tử Mặc nhất thời đỏ lên.Chung Minh cười ha ha, nhanh như chớp chạy đi.“Minh nhi, muội trở lại đây.” Tô Tử Mặc gọi lại nàng.Chung Minh lại chạy trở về, chắp tay thi lễ cười nói:”Đại thiếu nãi nãi còn có gì căn dặn?”Tô Tử Mặc không để ý tới nàng trêu ghẹo, chỉ nói:”Đến nhà là khách, đừng thất lễ với Thiệu cô nương”.Chung Minh tỏ vẻ bất đắc dĩ nói:”Ta không muốn tiếp đón nàng ấy”.Tô Tử Mặc muốn nói cái gì, rốt cuộc lại thôi, Chung Minh hẳn là biết chừng mực, nàng không nhất thiết phải đảm đương lo lắng chuyện này, khoát tay,”Muội đi trước đi, ta lập tức đến”.**************“Nếu thiếu cái gì hay có gì không thuận tiện cứ việc nói với ta”. Mặc dù thái độ Chung Minh không tốt nhưng trong lời nói vẫn lộ ra ý quan tâm.Thiệu Thi Dung đang sửa sang lại y phục, đầu cũng không nâng lên, nói:”Như thế nào, dám lưu ta ở đây, không sợ chính thất tỷ tỷ của ngươi nổi giận à? Hay là đã được nàng cho phép?”Chung Minh thầm nghĩ, ngươi đúng là hiểu biết ta, ngoài miệng lại không muốn thừa nhận, nói:”Ngươi ngàn dặm xa xôi đến đây, sao ta có thể thấy mà không chào hỏi, ta chỉ là trách ngươi, trước khi đến cũng không thèm nói một tiếng, để ta chuẩn bị cho tốt”.Thiệu Thi Dung cười lạnh nói:”Ở trước mặt ta, cần gì phải trợn mắt nói dối, ngươi mà có thể hy vọng ta đến đây sao, trừ phi mặt trời mọc ở đằng tây, ta cũng không ngại nói thật với ngươi, lần này ta đến, chính là muốn nhìn ngươi để chê cười, muốn nhìn coi ngươi làm thiếp nhà người ta trải qua cuộc sống thế nào”.Cũng thực kì quái, khi Tô Tử Mặc châm chọc khiêu khích nàng thì nàng thật sự hưởng thụ mà khi đến miệng Thiệu Thi Dung liền cảm thấy vô cùng chói tai, không hài lòng chút nào, Chung Minh nói:”Lặn lội đường xa ngươi cũng mệt mỏi rồi, trước nghỉ ngơi đi, cơm chiều ta sẽ sai người đưa đến phòng ngươi