Polaroid
Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Tác giả: Lạc Khuynh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324171

Bình chọn: 9.5.00/10/417 lượt.

thỉnh các ngươi mau rời đi, nếu còn quấy rầy nữa, ta liền báo quan”.Kim mụ mụ cười đến rung rinh thịt mỡ, nói:”Xem ngươi nói kìa, giống như ta đang ép bức cô nương nhà lành làm kỹ nữ, được được được, ta đi trước, ngươi a, lúc nào rảnh nhớ về Thiên Hương lâu thăm tỷ muội ngày xưa, các nàng đều nhớ thương ngươi a”.Phùng di nương “Hừ” một tiếng, xoay lưng lại.Đợi cho bọn Kim mụ mụ về chỗ ngồi, Chung Minh cũng không còn tâm trí ăn cơm, mắt thấy bàn của Kim mụ mụ thanh toán bạc, liền nói với Tô Tử Mặc:”Ta có chút không thoải mái, muốn đi về trước”.Tô Tử Mặc nói:”Ta đi cùng muội”.Chung Minh vội nói:”Không cần, khó có khi ra ngoài ăn bữa cơm, còn gọi một bàn nhiều như vậy, đừng lãng phí, Tri Thư, Tri Hoạ giúp ta trở về là được rồi”.Tô Tử Mặc biết chắc có ẩn tình gì khác, nhưng không vạch trần, chỉ dặn dò:”Vậy muội đi đường cẩn thận”.Chung Minh gật gật đầu, ra cửa kêu Tri Thư, Tri Họa, hỏi các nàng có thấy một nữ hai nam vừa đi qua không, còn miêu tả ba người kia một phen, Tri Hoạ chỉ phía tay trái nói:”Đi hướng bên kia”. Chung Minh gật đầu, nàng thấy có gã ăn mày ngồi ven đường, đi qua đó, xuất ra mấy lượng bạc vụn, kêu hắn đi truyền lời giúp nàng.Tự nhiên có chuyện tốt trên trời rơi xuống, tên ăn xin làm sao không chịu, cầm bạc chạy vội đi.Tri Thư, Tri Họa không rõ chuyện, Chung Minh cũng không giải thích, chỉ kêu Tri Họa hồi phủ dẫn vài tên gia đinh đến đây, dặn dò nhất định phải là gia đinh Chung gia mang tới mới đáng tin cậy, còn nàng thì tự mình đi trước theo hướng Tri Thư chỉ.Màn đêm buông xuống, mấy chiếc thuyền trên sông Hoài đã lên đèn, xa xa truyền đến thanh âm nói cười, Chung Minh một mình ngồi giữa thuyền, Tri Thư, Tri Hoạ mang theo gia đinh mai phục trên một chiếc thuyền khác.Trần lão bản đúng hẹn mà đến, nhìn thấy Chung Minh, đúng là mỹ nhân mà hắn nhìn thấy ban ngày, trong lòng mặc dù có vài phần nghi ngờ nhưng bị sắc đẹp che mờ hai mắt, ngồi xuống đối diện Chung Minh, đôi mắt gian xảo thuỷ chung dính sát trên người Chung Minh.Dù Chung Minh rất tức giận trong lòng, nhưng mặt vẫn lộ ra ý cười,”Trần lão bản, có mang theo ngân lượng không?”Trần lão bản cười nói:”Ta không biết rõ về tiểu thư, sao dám tùy tiện mang bạc đến”.Chung Minh nói:”Hiện tại nhìn thấy người rồi, yên tâm chưa?”Trần lão bản nói:”Yên tâm, yên tâm”.“Nếu yên tâm, vậy phiền toái Trần lão bản lại đi một chuyến nữa”.Trần lão bản thấy nàng nữ tử một thân một mình bên ngoài, trong lòng không thể không nghi, nhìn diện mạo xinh đẹp của nàng cũng biết rất có giá trị, nhưng năm ngàn lượng dù sao cũng không phải số lượng nhỏ, huống chi có người nào lại tự bán thân đâu chứ, không lẽ đây là cái bẫy sao?!Chung Minh biết mình chưa dập tắt được sự nghi ngờ của hắn thì chuyện đêm nay khó thành, nói:”Không lẽ Trần lão bản sợ mắc mưu? Trái phải cũng có mình ta thôi, nếu Trần lão bản không tin thì có thể lục soát xung quanh, ta chỉ cần nhìn thấy bạc, khi đó lập tức ký khế ước bán thân cho ngươi”.Trần lão bản ngoài miệng nói:”Ta làm sao không tin tiểu thư được”, nhưng lại đứng dậy rà soát khắp thuyền, sau đó ra dấu cho người trên bờ, tìm quanh gần đó một lần nữa, không thấy người khả nghi mới chịu buông tâm, chỉ cần nàng ký xong khế ước bán thân, thì cho dù hoàng đế có đến đây cũng không làm gì được, liền cười nói:”Tiểu thư, thỉnh chờ một lát, ta đi lấy đến đây”.Trần lão bản lên bờ, vỗ vỗ tay, một tên gia nô đi tới, đưa bạc đã sớm chuẩn bị cho Trần lão bản đem trở vào khoang thuyền.Chung Minh đếm đếm ngân phiếu, cười nói:”Trần lão bản quả thật không gạt ta”.Trần lão bản xuất ra khế ước bán thân, còn lấy ra cây bút, chấm mực, nói,”Cô nương, thỉnh”.Chung Minh lại nói:”Không vội.” Thu ngân phiếu, sau đó nói,”Bên ngoài ánh trăng thật đẹp, không bằng chèo thuyền hoa đến giữa hồ, ta cùng với Trần lão bản uống mấy chén rượu, thấy thế nào?”Trần lão bản nhìn nàng nãy giờ đã sớm thèm nhỏ dãi, phàm là cô nương nào bán được chỉ cần có vài phần tư sắc, hắn đều phải thưởng thức trước tiên, huống chi là cực phẩm mỹ mạo thiên tiên như Chung Minh. Chung Minh đưa đề nghị này, hắn dĩ nhiên vỗ tay tán thưởng, bởi vì trên thuyền không có người ngoài, Trần lão bản chỉ có thể tự mình chèo thuyền, Chung Minh xốc bức rèm lên, Tri Họa thấy ám hiệu, sai người chậm rãi chèo thuyền tiến đến gần.Thuyền dừng lại, Trần lão bản liền khẩn cấp động tay đông chân với nàng, Chung Minh mặc dù ghê tởm nhưng cực lực nhẫn nại, còn miễn cưỡng cười vui mời rượu, Trần lão bản là loại khôn khéo, chỉ uống ba phần rượu rồi ôm Chung Minh muốn làm chuyện tốt. Đầu tiên Chung Minh giả vờ e thẹn chối từ, sau đó vịn trán nói:”Có lẽ là do uống nhiều rượu, đầu có chút choáng váng, ngươi có thể cuốn rèm lại không, để ta đừng bị trúng gió”.Trần lão bản nghĩ nàng đã nằm chắc trong tay mình, không thể làm ra chuyện gì được, liền nghe lời cuốn rèm lại.Chung Minh ho khan một tiếng, vài tên gia đinh im hơi lặng tiếng đi vào, Chung Minh gật gật đầu với bọn họ, gia đinh hiểu ý tiến về phía Trần lão bản. Trần lão bản mới cuốn được một nửa rèm, cảm giác không ổn, quay đầu, phía sau đột nhiên có rất nhiều người, hắn thấ