XtGem Forum catalog
Bóng Đêm

Bóng Đêm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322583

Bình chọn: 8.5.00/10/258 lượt.

..…….…..…….-ÁNó đập đầu mình vào trán anh, rồi lên gối vào chỗ ấy, đau quá đành phải thả cô ra rồi đứng dậy, nhảy tưng tưng như con khỉ ý, nó thì vẫn nằm trên giừơng, ngồi dậy nhìn cảnh anh ta nhảy mà cười tít mắt. Nhưng chỉ giám cười mỉn thôi, sợ anh ta quê nhưng anh ta vẫn nhìn thấy cô cười.-Cô cười cái gì thế, vui lắm hay sao mà lại cười.-Vui thì cười thôi, chẵng lẽ lại khóc. Đáng đời, ai bảo ko thả tôi ra làm gì.– Cô hôm nay tiêu rồi.– Tiêu gì chứ, có muốn tôi cho anh thêm một cú nửa ko?– Cô giám.- thế là anh đuổi cô trong phòng, được một lúc thì mở cửa chạy ra, nhưng đúng lúc đó.– A…….a.- tiếng đồng thanh của nó và Phong, hai người đụng phải trán nhau và:– Chị/ Cậu đi ko nhìn đường à.Nam đứng nhìn cười thì:– Anh cười cái gì.- Hai người đồng thanh tập 3.Thật ra Phong chứng kiến mọi việc từ khi cô mở cửa, lúc đó lòng cậu giống như là có một quả tạ đè nặng, khó chịu đến mức muốn điên luôn, cậu cũng ko hiểu tại sao mình lại có cảm giác ấy nữa, chỉ khi lấy lại bình tỉnh cậu mới mở cửa đi vào ai dè lại đụng phải bà chị già này chứ. Đúng là đen mà.Hai người đứng dậy, lườm nhau một cái rồi cô và cậu cùng nói:-Chị / Cậu đến đây làm gì?-Tôi đến làm gì kệ tôi. Chị quan tâm nhiều làm gì, đúng là già rồi nên đi ko thấy đường là phải rồi.– Cậu nói ai già đấy, nói lại xem!– Ko phải chị chẳng lẽ tôi lại nói mình.– Hôm nay câu ăn gan cọp à, muốn chết sao?-Hai người thôi đi cho tôi nhờ?-Nam thấy mình bị cho ra rìa nên chen vào.-Anh là người im đi mới đúng. -nó nói.– Đúng đấy, chị làm gì được tôi nào?-Nam đồng ý vô điều kiện nhưng vẫn tức.– Ranh con muốn trêu ngươi chị à.- nó tiến Phong thì Nam ra can.– Hai người thôi đi cho tôi nhờ, tôi là bệnh nhân đấy!– Bệnh nhân cái con khỉ. Anh khỏe từ đời nào rồi.-nó cáu-Đúng đấy! Giờ chị muốn gì?– Mẹ ơi có người bắt nạt con!- Nam dậm chân.– Anh ta bị sao thế, chưa lớn nổi à?– Mỗi lần bí từ anh ta toàn vậy?– Hai người làm tôi tức muốn xì khói ra luôn đây này– Thế khói của anh đâu?-Cô….Ko cải nhau nữa, hnay tôi xuất viện đấy, ra ngoài mà cải nhau, mệt hai người quá đi.– Thôi ko cải nhau nữa. Anh xong chưa, bố về nước rồi, đang đợi anh ở nhà đấy.-Phong chỉnh lại giọng.– Biết rồi.Sau khi thu dọn xong đồ đạc, ba người ra về, nó đứng trước cổng bệnh viện tiễn hai người. Chiếc xe đi khuất thì nó mới nhớ ra mình chưa hỏi Phong chuyện hồi sáng nhưng giờ thì ko biết liên lạc với họ ntnào. Đang mãi suy nghĩ thì nó bị ai đó bịt miệng. Và……” Chương này vui chứ, hihix, chương sau có đánh nhau á, chắc hai, ba ngày là có thôi.”Đọc tiếp Bóng đêm – Chương 5 Chương 5: Gặp nạnKhi tỉnh lại nó phát hiện ra mình đang bị trói ở một căn phòng khá tối, ko mất bình tĩnh nó bắt đầu nhớ lại: lúc đó nó đang đi thì bị ai đó bịt miệng lại, nó biết mình đang ở trong hoàn cảnh nào nên cố gắng nín thở nhưng do thứ thuốc mê ấy wá mạnh nên chỉ cần một ít cũng làm cho nó ngất đi, và khi tỉnh lại thì đang ở trong căn phòng này. Nó bị trói khá kỹ, hai tay và chân đều bị trói lại vào một cái ghế. Nó cố gắng tự cởi trói cho mình nhưng sợi dây cột khá chặt. Nó đã nhiều lần tưởng tượng ra cảnh mình bị trói như thế này, nhưng một điều dĩ nhiên là hiện thực khó hơn mơ. Nó biết việc đầu tiên lúc này là phải thật bình tỉnh. Nó cần phải xác định ở chổ này là đâu và tìm cách thoát thân, mấy cái trong phim ko thể áp dụng vào thực tế. Khó chịu thật. Nó cần tìm một vật sắc nhưng khá khó với bộ dạng như thế này.………………………..Tại khu biệt thự nhà họ NguyễnNam đang đứng trước một người đàn ông trung niên còn Phong thì ngồi đối diện với ông đọc báo.-Ta đã biết hết mọi chuyện và đã bảo Phong xử lý nhanh gọn đám đó, hơn hết, ta ko muốn sự việc lần này xảy ra một lần nào nữa.-Con xin lỗi, con đã sai và sẽ ko có lần thứ hai đâu ạ.-Ta hy vọng là thế, qua chuyến đi về lần này ta cần phải chỉnh sữa đôi chút các công việc của các con. Chỉ là trước giờ Phong đang học bên Mĩ nên mọi việc bên này ta giao hết cho Nam. Bây giờ khóa huấn luyện đã kết thúc nên ta muốn Phong lo toàn quyền vụ BMA bên này, còn Nam, ta nghỉ con nên lo cho xong vụ của MN rồi sang Mĩ làm việc cùng ta.– Ba! Ko được, vụ BMA con đã theo đuổi mấy năm trời, con ko muốn bao nhiêu công sức của mình giờ lại giao cho thằng Phong, ko phải giờ nó còn đang học hay sao.– Cái gì ta đã nói ra con thấy ta sữa lại bao giờ ko? Sống trong thế giới này việc quan trọng để làm người đứng đầu là gì con biết rồi chứ. Nếu con cải thì biết hậu quả thế nào rồi đấy. Đừng bao giờ thắc mắc những thứ ko đâu vì ta biết mình làm gì là đúng.- nói xong, ông đi lên phòng, để lại nổi bực tức trong Nam.– Có lẽ mày thích tranh giành với tao nhỉ.– …..– Ở bên đó mấy năm mà khinh người kinh thế, anh trai nói mà cũng ko chịu đáp.– Anh muốn nghĩ gì thì tùy. Tôi ko có hứng, chỉ là ko muốn cải lời ba thôi.- cậu vứt tờ báo xuống ghế rồi đi lên phòng. Nam nói với theo:– Chắc mày muốn làm đứa con ngoan của ba chứ gì. Thằng khốn.– ……Tại phòng Phong.Cậu đang ngắm nhìn bức ảnh của mẹ mình, một người phụ nữ xinh đẹp, nhưng lại bị chính cái xã hội thối nát này giết chết. Một giọt nước mắt nơi khóe mi rơi xuống. Cậu khóc vì ko th