Bóng Đêm

Bóng Đêm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323054

Bình chọn: 7.5.00/10/305 lượt.

ức lực của mình,Phong và Nam có thể kéo dài cuộc đấu nhưng Băng và Liễu thì nó hơi lo và vì một chút bất cẩn hai chiếc mặt nạ bị rơi ra. Hai người họ khá ngạc nhiên khi Nam và Phong lại giỏi võ như vậy trong khi đó nó ngồi trong xe tức ói máu. Ko chịu nổi. Nó kéo cửa xe. Bốn người cùng nhìn một phía, Trang vừa hạ được một tên cũng nhìn theo. Cả đám đông cũng vậy. Nó vừa bước xuống xe Trang, Băng và Liễu đều chạy tới. Vừa nhìn ánh mắt của nó cả ba đều cúi đầu, những người khác thấy vậy cũng cúi theo.– Chị Hai!-….– Bọn em xin lỗi– Ko phải lỗi của mấy người.Nó bước tới chỗ Phong và Nam đang đứng.– Hai người cũng ko tệ nhỉ? – nhếch môi.– Hóa ra đây mới là thủ lĩnh thật sự của bang Trăng Tròn. Sao lại rúm ró như chó con mà trốn trong xe vậy?– Chó con ư? Um. Cũng có thể.Nó vừa dứt câu cả đám đã cười lên. Phong ra hiệu cho tiếng ồn ngưng.– Giọng cô tôi nghe rất quen.– Ah…quen ư. Chắc nhà anh nuôi nhiều chó lắm nên nghe quen thôi.Thêm một trận cười từ mọi người nữa. Phong ko thể kiềm chế hơn, cậu quát.– Mọi người im lặng hết cho tôi! Cô đang sỉ nhục chúng tôi sao?– Sĩ nhục. (mỉn cười) Chứng cứ đâu?– Cô…ko phải…đang ví chúng tôi là chó sao?– Khốn thật. Con đàn bà này.- Nam tức đưa tay ra đánh nhưng bị nó nắm lại.– Anh nghĩ anh đủ khả năng đánh lại tôi sao?- Thả tay- Giờ đã quá nửa đêm rồi. Tôi cũng chẵng có hứng mà đánh nhau.– Vậy cô chịu thua sao?– Ko. Chỉ vì đàn em của tôi ko đủ khả năng nên…..đích thân tôi phải ra tay thôi.Vừa dứt câu nó đã nhằm thẳng Phong mà đánh, Nam cũng ra tay đánh lại nó nhưng chỉ vừa ra tay được hai ba phát đã bị nó đánh bất tỉnh. Đám đông càng ngày càng đông chủ yếu là người của bang Dragon fire trong khi đó người của nó càng ngày càng ít. Phong luôn tìm mọi cách gỡ cho bằng được chiếc mặt nạ của nó xuống nhưng luôn bị nó đánh trả lại. Những đòn đánh của nó đều dứt khoát, nhanh và luôn nhằm vào chỗ hiểm. Phong dường như ko thể phân biệt đây có phải là nó ko? Sau vụ ca nhạc cậu luôn nghĩ nó là thủ lĩnh của bang trăng tròn nhưng khi đánh nhau, giữa người ở bãi biển lúc đó và người bây giờ. Hai người thật sự quá khác.Phong và nó là hai người được đào tạo từ nhỏ nên sức phán đoán và khả năng đánh trả có thể được xem như ngang hàng nhưng so sánh về độ tàn nhẫn thì chẳng ai bằng nó. Sức chịu đựng của người trước mặt cũng ko thua kém Phong, điều này càng khiến cậu yên tâm khi nó ko phải thủ lĩnh bang này. Nhưng giọng nói và điệu bộ rất giống nó nên cậu ko thể ra tay quyết đoán được.Cả ba người ( Trang, Băng, Liễu ) đánh một hồi lâu đã kiệt sức đúng lúc đó một đoàn xe hơi chạy tới. Nó khá an tâm khi thủ lĩnh cử người tới kịp. Phong khá bất ngờ khi người của bang trăng tròn xuất hiện:– Người của cô sao lại…?– Cậu còn non lắm. Em trai àh.Nó vừa dứt lời Phong đã rất ngạc nhiên. Nó cũng nhận ra mình hơi bị lố. Nhanh chóng lấy lại tinh thần, nó cố tìm ra sơ hở rồi đánh vào sau đầu Phong một phát. May là nó đánh nhẹ nên cậu ta chỉ bất tỉnh.Đám đông đã bị người của thủ lĩnh hạ gục. Nó bước tới chiếc xe hơi, vừa leo lên, xe đã phóng đi. Chiếc xe chạy tới khu biệt thự của nó. Trên đường đi ko ai nói với nhau lời nào khi xe dừng lại một lúc nó mới lên tiếng:– Anh…..mà thôi! Hôm nay, cảm ơn đã giúp đỡ.- Tháo dây an toàn.– Em thích cậu thanh niên vừa nãy sao?– Ai cơ?- nhìn thẳng vào mặt.– Người đánh nhau với em ở bến cảng á.– Ko phải.- lắc đầu– Em ko bỏ mặt nạ ra được sao?– Ah…Tại em quen mất rồi.– Đến khi nào em mới chịu bỏ nó ra vậy? Định từ chối anh bao lâu nữa?– Chuyện này để khi khác nói đi!– Khi khác là khi nào chứ?– Lúc thích hợp.Nó mở cửa, đi được một đoạn thì tay nó bị kéo lại:– Một người đứng đầu bang Trăng Tròn sao lại thiếu quyết đoán trong chuyện tình cảm như vậy chứ?– Em ko phải thiếu quyết đoán mà là ko biết. Ko biết tình cảm em giành cho anh là gì. Có thể nó chỉ là cảm kích vì anh đã cứu em hay có thể nó chỉ là tình cảm của người em giành cho anh trai..Nói chung là em ko biết nữa.– Anh trai sao?– Em xin lỗi.Nó đi thẳng vào nhà. Để lại một khoảng không vô định phía sau.Đặt lưng xuống, cảnh nó đánh nhau với Phong lại diễn ra. Có lẽ bây giờ cậu ta đã được đưa tới bệnh viện. Còn Nam, nó ko biết anh ta sẽ ra sao vì trong lúc đánh nhau nó ra tay khá mạnh. Có một điều là bang Dragon fire ko còn tồn tại nữa. Một ngày dài và khá mệt. Hy vọng ngày mai trời sẽ đẹp.Đọc tiếp Bóng đêm – Chương 22 Nó vừa bước tới cổng trường đã bị một người đàn ông đến hỏi:– Cô là Vy?– Phải. Có chuyện gì ko?– Có người muốn gặp cô!– Ai chứ? Tôi còn phải đi học nữa.– Chúng tôi đã xin phép cho cô rồi.– Cái gì? Việc của tôi ko cần mấy người quản.– Nếu cô cứ như vậy chúng tôi đành phải ra tay. Mời cô lên xe.“- Khỉ thật. Mấy tên khốn này. Để xem mấy người muốn gì nào.”Nó bước lên xe, suy nghĩ một hồi xem ai muốn gặp mình thì nhớ ra vụ của Thành. Sướng thật. Sẽ lại được nghe cải lương nữa đây. Nó được đưa đến một ngôi nhà gỗ, không, nói đúng hơn đây là căn nhà bỏ hoang. Định giết người sao. Hy vọng đó chỉ là suy đoán của nó.– Cô tự đi vào trong được chứ?– Vâng. Đã bị ép thì phải đi thôi.Vừa bước vào trong nó khá ngạc nhiên khi t


Snack's 1967