
trời. Sao đen quá đi! A……a..a. Đen quá đi!Trong lúc đó ở trong phòng, Phong vừa nằm vừa cười. Thật ra gần sáng nay cậu đã tỉnh, vừa nhìn thấy nó nằm bên cạnh cậu đã khá bất ngờ, nhưng do đau quá ko dậy được nên đành ngủ chung vậy. Ko ngờ lúc nó thức dậy lại ngạc nhiên như vậy. Vì ko muốn làm cho nó khó xử nên cậu đành phải giả vờ. Nó giờ vẫn đang điên đầu chuyện hồi nãy. Một sự hối hận tột độ. Lúc đó mà có cái lỗ là nó chui xuống đất luôn cho xong. Ko còn mặt mũi nào cả. Thật là trớ trêu mà. Sao số nó lại đen đến vậy chứ.…………………Bước vào trường với sự khó chịu. Nó ko thể quên được chuyện hồi sáng vì thế mà nó liên tục làm những hành động điên rồ, ko lắc đầu cũng là giậm chân, có lúc thì lại rất điềm tĩnh vừa nhìn xuống đất mà đi nhưng sau đó lại ngước mặt lên trời. Trong lớp thì gục mặt xuống bàn, có lúc rất tập trung nghe giảng nhưng sau đó lại mơ màng nhìn ra ngoài cửa sổ. Kết thúc buổi học, nó lê lết về nhà trọ một cách nặng nề, cứ nghĩ tới lúc đó, chao ôi là đen. Nhưng ko về thì ko được. Vừa mở cửa ra thì đã thấy Phong đang nấu đồ ăn dưới bếp:– Cậu tỉnh từ khi nào vậy?– Vừa nãy.– Thật chứ? Chuyện hồi sáng cậu có nhớ gì ko vậy?– Tôi vừa mới tỉnh thì làm sao mà tôi nhớ được chứ? Chị hỏi gì mà lạ vậy?– Vậy sao? Cậu chắc chắn chứ? Ko nhớ gì hết đúng ko?– Um. Hnay chị ăn phải gì hay sao mà hỏi lạ vậy. Tôi có nấu vài món chị ăn cùng ko?– Có chứ, dại gì mà ko ăn. Chờ tôi tý nha!Nó chạy vô phòng cất đồ rồi nhớ ra Phong đang bị thương nên nhanh chân chạy ra hỏi:– Cậu đang bị thương sao mà nấu được chứ?– Bị thương ở ngực chứ có phải ở vai đâu, hoạt động nhẹ ko ảnh hưởng gì đâu.– Vậy sao? Mà cậu làm gì mà bị trúng đạn vậy?– Cũng ko có gì to tát đâu, chỉ là một viên đạn chứ mấy. Chị ko cần phải biết.– Cái gì? Cậu sắp mất mạng vì nó đấy?– Tôi biết, cũng cảm ơn chị đã cứu tôi.– Biết điều thế là tốt.Món cuối cùng vừa đặt xuống bàn thì nó đã ko chần chừ mà gắp lia lịa vào mồm, ngửi mùi thôi là cũng biết nó ngon rồi. Trong lúc ăn, hai người liên tục giành nhau nên ko khí cũng ko còn nặng nề như trước nữa. Kết thúc bữa ăn, nó lại là người rửa chén. Ko hiểu sao nấu có mấy món mà lại có cả đống chén bát thế này chứ. Nó ngán ngẩm rửa cho nhanh để còn ngủ trưa. Vừa ra tới phòng khách thì thấy Phong đang ngủ ở ghế sô pha. Chắc cậu ta vẫn còn mệt. Nó lấy chăn ra đắp rồi vô phòng mình ngủ.……………….Tiếng chuông báo thức reo inh tai làm nó thức giấc, muốn nằm ráng cũng ko được vì nó hẹn giờ rất sát giờ đi học. Vừa ra tới phòng khách đã ko thấy Phong đâu, vô phòng cũng ko thấy, có lẽ cậu ta đã đi trong lúc nó ngủ. Ko nghĩ nhiều, nó đi thay đồ để đến trường. Nhưng vừa khóa cửa nhà lại thì ngay lập tức có một đám người vây quanh nó. Họ chắc chắn là người của ông Hùng, ko nghi ngờ gì thêm. Nó cố tránh những cú đánh từ họ nhưng vừa quay mặt ra đằng sau thì đã bị một thứ bột gì đó bay vào mặt. Nó chao đảo, ko còn đứng vững được nữa và rồi nó ngất.Đọc tiếp Bóng đêm – Chương 24 Chương 24: Đe dọaVừa bước vào cổng Phong đã khá ngạc nhiên khi thấy có khá nhiều người đứng gác ở xung quanh. Ko hiểu ba mình lo lắng điều gì mà lại phái nhiều người như vậy. Đi tới phòng khách thì gặp:– Có chuyện gì mà nhà mình nhiều bảo vệ quá vậy? Có ai đe dọa ba sao?– Tất cả là tại con bé đó hết chứ còn ai ở đây nữa.– Con bé? Ý ba là Vy ư? Cô ta gần đây đâu có hành động gì đâu mà có thể làm hại đến ba chứ?– Con nghĩ nó dễ dàng tha cho chúng ta sau khi nó biết chính ta cử người đi bắt bố mẹ nó sao?– Sao ba lại làm vậy?- Phong khá ngạc nhiên.- Ba có biết nếu làm như vậy thì mọi việc sẽ nghiêm trọng đến thế nào ko? Vy ko chỉ có một mình thôi đâu, nếu cô ta chết thì thế nào cũng có người khác thay thế. Qua vụ của Trang, ba vẫn chưa hiểu sao?– Vì vậy ta mới phải giết cho bằng được cô ta để xem cái bang đó thực chất có bao nhiêu người.– Vậy giờ Vy đang trong tay ba?– Đúng. Ta đã gửi tin này đến bang của nó, chỉ cần bọn họ chịu hợp tác ta sẽ thả con nhỏ đó ra. Còn ko, ta sẽ giết nó để cảnh cáo họ.– Kế hoạch BMA đã thất bại, giờ ba muốn làm lại bằng việc hợp tác với bang đó ư?– Đúng. Ta ko thể bỏ giữa chừng kế hoạch đó được. Vì thế, lần này nhất định phải thành công.– Ba sai rồi. Bang Trăng Tròn lớn mạnh như vậy là do họ ko làm ăn bất chính như chúng ta. Những người gia nhập bang của họ đa số đều là con cái của những doanh nghiệp, chính Vy cũng vậy. Người ba bắt chắc chắn ko phải là bố mẹ thật của Vy đâu, vì thế, khó mà đe dọa được họ.– Làm gì có chuyện đó. Ta đã cử người theo dõi nó rất sát, ko thể nhầm được. Chỉ cần lần này hợp tác thành công thì cũng xem như kế hoạch thành công một nữa rồi.– Ba muốn làm gì thì làm, anh vẫn đang nằm viện mà ba vẫn còn nghĩ tới cái kế hoạch đó được sao? Con thật sự ko hiểu ba có coi tụi con là con mình ko nữa.Nói xong cậu đi thẳng lên phòng mặc kệ cha mình có chửi gì đi chăng nữa. Vừa đóng cửa lại, Phong đã lục lọi tủ đồ và một lọ thuốc ko nghi nhãn được tìm thấy. Sau khi uống thứ thuốc đó vào thì cậu đã chìm vào giấc ngủ.…….. 1 ngày trước …….– Cậu bảo một số người đi giết cô ta cho tôi. Tôi ko tin một con nhãi ranh chưa lớn mà lại dám