Old school Swatch Watches
Cặp đôi siêu quậy

Cặp đôi siêu quậy

Tác giả: Yuuki Nguyễn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323343

Bình chọn: 8.5.00/10/334 lượt.

Ban nãy mới bảo mua kem cho tôi mà giờ lại nuốt lời. Thật không tin cậy tên này được ! Bốc phét !– Thôi được rồi, cậu ngồi xuống đi, tôi đi mua. – Cuối cùng thì hắn cũng đầu hàng, lon ton chạy đi mua.– Hai người sao vậy? Cứ thích đá đểu nhau là thế nào? – Nhỏ hỏi.– Tao thích. – Tôi nhoẻn miệng cười.– Bó tay hai ông bà luôn rồi. – Ngọc nhún vai.– Ơ, thế nào? Ai biểu hắn cứ thích chọc tao. Tụi bây không biết đâu, ở nhà, hắn đày tao như con ở, osin cao cấp thứ thiệt đó. – Tôi sụt sùi, tủi thân cho số phận hẩm hiu của mình.– Thương nhau lắm cắn nhau đau mà. – Thành Huy cười khì. – Tôi mà thương cái tên vô địch siêu cấp trư bát giới như hắn thì cho tôi ăn kem suốt đời đi.– Hêhê coi cái mặt nó kìa, đỏ lên như vậy chắc là thích ảnh rồi. – Nhỏ cười đểu.– Có hả? – Tôi lấy tay sờ soạn mặt làm chúng nó cười lăn lộn.Nhỏ với Thành Huy đích thị là một cặp trời sinh : kẻ tung người hứng. Tôi mà có thích hắn thì .. thôi. Có mỗi vụ mua kem thôi mà hắn cũng bị bọn con gái bao vây. Có người còn tặng kem miễn phí cho hắn nữa chớ. Đáng ghét ! Sao tự dưng tôi ghét hắn đi mua kem quá vầy nè >”<.Hắn trở về bàn cùng với Thục Nghi, bà thím ấy còn bạo gan quấn lấy tay hắn nữa chứ. Thật bực mình hết chỗ nói. Nhưng cũng may là hắn vội rút tay lại, nếu không tôi sẽ cho hắn một trận vì tội .. tội dám cho Thục Nghi ... nắm tay. Hắn chìa ra mấy que kem đưa cho chúng tôi. Thấy mặt tôi hầm hầm như nồi thịt bằm, hắn hỏi :- Tôi mua kem rồi. Cậu còn muốn ăn gì nữa à?- Không thèm kem cậu mua, tự đi mà cho mấy con gà mái mơ của cậu ăn đi.Không suy nghĩ, tôi trả lời nhanh rồi nhận ra .. mình .. bị hố.Cả đám cười lăn lộn chỉ vì câu nói hồ đồ của tôi. Mặt tôi đỏ như quả gấc. Ôi !! Xấu hổ chết đi được. Nếu có cái lỗ ở đây, tôi thề là sẽ chuồn ngay và luôn. Chuyện xấu hổ như thế cơ mà. Nhưng tại hắn cứ thích vướn víu vào mấy con gà mái mơ kia làm chi. Lại cho bà thím Thục Nghi nắm tay nắm chân không ra thể thống gì. Có trách thì trách hắn ấy.- Có .. gì vu..i đâu mà làm gì cười dữ thế? Ta..o chỉ bu.ộ..t miệng nói cho vui th..ô.i mà. - Tôi lấp liếm nói.- Ừ, thì vui nên bọn tao mới cười, mày làm gì quan trọng hóa vấn đề thế? - Nhỏ chăm chọc.- Có đâu. Ờ .. ờ th..ì vu..i. Đúng rồi, vui vui - Tôi cười xuề xòa.- Thì ra là cậu đang ghen đấy à? - Hắn nhếch môi.- Cậu nên nhớ, tôi là Khả Ngân đấy, tôi đâu ăn no rãnh mỡ rồi đi ghen với mấy hạng người rãnh rỗi không có gì làm rồi bám sát theo cậu. Trong từ điển của tôi không hề có từ "ghen", nó viết như thế nào, xin lỗi, tôi không biết.- À ! Ra là vậy. - Hắn cười đểu.- À ! Ra là vậy. - Chúng nó (nhỏ, Huy, Lâm, Ngọc) cười cực đểu, đồng thanh.Tức chết với đám bạn này mà. "Cái đồ bạn đểu". Không nói giúp tôi thì thôi, đã vậy còn giúp hắn đối phó tôi nữa chứ. Không biết họ phải là bạn tôi không nữa. Thấy có điều gì không ổn, tôi lập tức nhìn sang Thục Nghi, bà thím ấy ngồi đó, tay bóp chặt chai nước, nghiến răng nghiến lợi nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống. Tôi cũng không ngại gì việc trả thù tôi của bà thím này. Hạng tiểu nhân như Thục Nghi, tôi không muốn làm bẩn tay của mình. Mặc cậu ta làm gì thì làm, tôi đây không cần quan tâm và cũng không cần biết nhiều.Mải đá đểu, nói chuyện với nhau mà chúng tôi quên luôn cả việc reng chuông vào học. Tôi chạy nhanh về lớp, tới cửa lớp thì cái con khỉ đít đỏ cũng định chen vào, thế là tôi với hắn lại tiếp tục cuộc tranh cãi xuyên lục địa và làm trò cười cho lớp. Đốp chát một hồi, vằn co một hồi, tôi bực quá, tiện tay đấm vào bụng hắn rồi phăng ngay về chỗ. Để lại cái bản mặt hắn :"Thím nai vàng ngơ ngác".Nhìn xuống hộc bàn thì thấy có tờ giấy, theo bản năng, tôi lấy tờ giấy ra và bắt đầu đọc. Dòng chữ :"RA CHƠI MÀY XUỐNG SÂN SAU GẶP TAO. TAO CÓ CHUYỆN MUỐN NÓI VỚI MÀY. KÍ TÊN : NGƯỜI BÍ ẨN" nhanh chóng đập vào mắt tôi. Có lẽ lại là sự trả thù của Thục Nghi hay đàn chị lớp 12 hoặc hot girl "xinh xắn", "dễ thương", "dễ mến" nhất trường tôi : Phạm Ngọc Lan cũng không chừng.Sau vụ bị chúng tôi nhốt vào thư viện, Ngọc Lan cũng đã tìm tôi xin lỗi và có nhã ý muốn làm bạn nhưng vì tính đa nghi của Ngọc nên nhỏ Ngọc chỉ cho Lan làm bạn bè bình thường, không có việc gì thì không phải qua lại.Còn về đàn chị lớp 12 thì không phải nói, mấy chị ấy cũng đã cùng chúng tôi giản hòa và làm chị em bình thường. Bà chị đụng độ tôi hôm chủ nhật tuần trước thì đã có bạn trai rồi nên không phiền tới hot boy Thanh Phong lớp tôi nữa. Và chỉ còn nghi vấn thứ nhất : Thục Nghi.Chắc hẳn bà thím ấy muốn hẹn tôi ra để nói chuyện về "thánh" Thanh Phong nữa đây mà. Kiểu nào vướn vào tên sao chổi hách dịch ấy tôi cũng gặp không ít xui xẻo. Hẳn là tôi đã lường trước những vận đen đủi sắp xảy ra rồi đấy ! Để tôi xem Thục Nghi lại giở trò gây cấn, căng thẳng gì.Nhếch môi cười nhạt, tôi lấy quyển vở Toán trên bàn rồi tiếp tục cắm đầu vào giải. Thầy Quân bước vào lớp, lớp tôi đứng lên chào thầy rồi ngồi xuống. Thầy Quân - Phan Mạnh Quân nói :- Hai thần đồng trường mình ngồi kế nhau có phải phí quá không?- Không thầy ơi ! - Bọn lớp tôi đồng thanh.- Không đâu thầy. Chúng em ngồi kế nhau thì giúp đỡ lẫn nhau, phải k