Teya Salat
Cặp đôi siêu quậy

Cặp đôi siêu quậy

Tác giả: Yuuki Nguyễn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323371

Bình chọn: 8.00/10/337 lượt.

hông Ngân? - Hắn cười đểu.- "Không thầy ơi, thằng Phong nó điêu đấy, thầy cứu em với". - Tôi gào rú trong bụng, không dám thốt lên lời.- D..ạ, giúp .. gi..úp đỡ lẫ..n nhau, dạ .. d..ạ.- Các em đã nói vậy thì được. Thầy chỉ sợ uổng hai nhân tài thôi. Được rồi, các em lấy tập ra giải tiếp bài hôm qua. Ngân, em lên bảng giải đi em.- Vâng. - Tôi đứng dậy, đá hắn một cái thật mạnh rồi lon ton chạy lên bảng.Viết xoẹt xoẹt mấy dòng, tôi vẫy tay chào cả lớp rồi đi xuống. Tụi nó vỗ tay rần rần, nhìn tôi cười hả hê.- Bạn giải đúng rồi, các em sửa bài rồi chúng ta học tiếp.Cuối cùng cũng xong tiết Toán với 2 tiết Anh. Tôi cười mãn nguyện rồi bảo với hắn :- Cậu về trước đi, tôi đi đây một chút.- Cậu định đi đâu nữa đấy? Đừng chạy lung tung rồi làm tôi lo nữa rùa ngốc, theo tôi về mau !- Cậu tỉnh quá ha, tôi đi đâu là quyền của tôi, đến cả việc tôi đi đâu cậu cũng muốn quản là thế nào?- Ba mẹ cậu giao cậu cho tôi rồi, cậu nên cố gắng khắc ghi lời tôi nói nhé : cậu là của tôi, phải xin phép tôi khi làm việc gì, hiểu chưa heo ngốc?- Rồi rồi em hiểu rồi thím bảy, vậy thím bảy cho em đi đây một chút được không ạ?- Nhớ về nhanh đấy, nếu không tôi sẽ phạt cậu.- Vâng. Mấy chú, thím đi vui vẻ ạ. - Tôi cười, lễ phép với nhỏ, Ngọc, Huy, Lâm và hắn.Chúng nó chỉ cười rồi ra về. Đợi bóng chúng nó khuất dần, tôi mới mò xuống sân sau. Gió thổi vu vi, vu vi nghe thật vui tai. Tôi nhìn thấy một dáng người đang đứng đó, ăn mặc thì hớ hên, kiểu như dân chơi khét tiếng, nhìn kĩ thì người này rất đẹp và có nét gì đó vô duyên dáng :)). Tóc xoăn nhẹ thả bồng bềnh, dáng người cao ráo, từng đường cong hoàn mỹ lộ rõ ra, nước da trắng ngần làm tôi liên tưởng tới xác ướp ai cập mới chết chứ.Không gian im lặng cho đến khi xác ướp ai cập đó lên tiếng :- Mày đến rồi sao? Rất giữ lời.Giọng nói này sao nghe quen quen, nhợt nhợt tai nhỉ?- Bạn là ai?Xác ướp ai cập quay qua, rõ rồi, (lại) là bà chằn Bành Thục Nghi, nồi cháo heo lớp tôi đây mà :)).- Tao kêu mày tới đây là có chuyện muốn nói.- Không nói chuyện thì thím kêu tôi ra đây để ngắm cảnh sáng à, rõ stupid (ngu). - Tôi đốp lại.- Mày ... sắp chết tới nơi mà còn đanh đá được. - Thục Nghi nhếch mép.- Tôi thực không ngờ là thím lại có bộ dạng như vậy. Không giống như vẻ bên ngoài. - Tôi cười.- Vào thẳng vấn đề đi. Tao không muốn mày tiếp tục lảng vảng bên cạnh Phong nữa. Phong là của tao. Nếu mày cứ thích đeo bám Phong như vậy, tao không cam kết là sẽ bảo đảm an toàn cho mày đâu.Bà thím Thục Nghi nói sao giống trong phim kinh dị thế nhỉ? Không cam kết bảo đảm an toàn. Bà này chắc hẳn thích coi phim fantasy (tưởng tượng) lắm đây.- Tôi nào có đeo bám hay ăn vạ của hắn cái gì đâu. Thím nói vậy thì oan cho tôi quá !- Mày thôi cái trò hay móc méo, vặn vẹo người khác đi. Tao nói rồi đó, mày đừng có mà mơ tưởng gì đến Phong của tao hết. Phong không bao giờ thích loại người đanh đá, chua ngoa như mày đâu. Phong chỉ thích tao, Phong yêu tao, mày hiểu rõ không?Cái gì mà "Phong của tao", bà thím này có vẻ ảo tưởng sức mạnh dữ dội lắm rồi.- Tôi bảo hắn thích tôi khi nào? Sao thím vô lí vậy? Thím có chắc tên tiểu tử thúi à không tên Phong đó thích thím không?- Chắc. Bởi vì tao đã dối hắn mà. - Thục Nghi buột miệng (hố rồi cưng à).- Dối Phong bệnh tim sao? - Tôi nhếch môi.- Ừ, rồi sao? Mày có biết thì cũng không là vấn đề gì với tao hết.- Thím quá trơ trẽn, chỉ vì mục đích của mình mà lừa dối mọi người sao?- Mày đừng nói như mày đạo đức lắm. Mày có biết vì Phong, tao đã phải cố gắng rất nhiều không?- Thím nói thím vì Phong? Nực cười thật, bên Mỹ, thím đã qua lại với bao nhiêu người rồi hả thím? Cái chính thì thím chỉ muốn tiền thôi, không phải sao? - Tôi cười khinh bỉ, thật phí thời gian đối với hạng người dối trá này.Thục Nghi chạy lại phía tôi, định vung tay tát tôi thì bị tôi giữ chặt lại. Tiếp tục vung chân đá tôi, cũng may là tôi nắm được, tôi dùng sức đẩy Thục Nghi ra xa. Bẩn tay vì loại người này thật không đáng. Dường như thấy gì đó, Thục Nghi diễn trò nước mắt cá sấu, khóc lóc ỉ ôi. Công nhận bà thím này giỏi đóng kịch thật, mới đánh tôi mà giờ lại diễn đạt như thế, bà thím ấy lấy đâu ra nhiều nước mắt vậy ta?- Cậu có ghét tôi thì nói một tiếng đi Ngân. Cậu đừng hại Phong mà. Tôi xin lỗi vì đã thích Phong, tôi xin cậu tha cho Phong và tôi. Tôi không muốn vì tôi mà Phong lại bị cậu hãm hại. Cậu đánh tôi đi Ngân, đừng đổ mọi tội lỗi lên đâu Phong mà, tôi xin cậu, huhuhuhu.- Thím nói gì kì cục vậy?- Tôi sẽ rời xa Phong mà. Tôi hứa mà. Nhưng sao cậu lại tát tôi? Tôi xin lỗi vì đã cướp Phong của cậu, tôi xin lỗi. - Thục Nghi khóc lóc, một tay ôm mặt. Ơ hay, tôi đã tát ả khi nào vậy ta?Tôi đang không hiểu gì xảy ra thì Phong đến bên tôi, nói với Thục Nghi :- Cậu thôi diễn nữa đi. Tôi đã biết hết rồi.- Mình ... - Thục Nghi cứng họng.- Đồ hạ lưu, trơ trẽn, người đàn bà này sao thâm độc đến thế? - Nhỏ nhếch môi.- Các cậu hiểu lầm mình rồi, mình là bị Ngân hãm hại, cậu ta còn vung tay tát mình nữa. - Thục Nghi nức nở.- Diễn hoài không thấy mệt sao? - Ngọc cười.- Thím không mệt nhưng chúng tôi mệt đấy. - Duy Lâm nói.-