Cổ đại! Ta đến đây!

Cổ đại! Ta đến đây!

Tác giả: Tiểu Bảo Bình

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325045

Bình chọn: 7.5.00/10/504 lượt.

iết trong tim có một góc nhỏ chứa đầy hình ảnh của tiểu nha đầu này, đứa trẻ cùng hắn lớn, cùng trưởng thành, cùng, à không, làm hắn yêu thương. Chua xót cười lần nữa, quay bóng lưng đi, vết thương lòng cũng rất nhanh chóng khép lại. Chỉ có điều, sau đó, vô pháp yêu thương thêm một nữ nhân nào nữa.

CỔ ĐẠI! TA ĐẾN ĐÂY CHƯƠNG 16

Xoẹt xoẹt xoẹt…………

Bùm!

Cảm giác như sét đánh giữa đầu a. WTF? Hắn hôn… hôn…. hôn ta? Đây là mơ hay là mộng vậy? Ta ta bị cưỡng hôn? Hắn cưỡng hôn ta? Hai cúng ta đã hôn nhau?!

Ô mai chuối!!!!!!

Ta đã làm nên nghiệp chướng gì nặng nề vậy hả trời? Ai làm ơn nói giùm ta đi! Ta chỉ là muốn ngủ thôi, rất rất chính đáng rất rất bình thường, hắn hắn hắn hắn……… A chết ta rồi!!!! Ai đó thương ta thì mang ta đi chết luôn đi! Ta không muốn sống nữa. Trời đất ơi con đã làm nên tội gì mà người nỡ phạt con như thế? Còn đâu tôn nghiêm con gái nhà lành đây hả trời?! Ta đau lòng quá đi! Mau mang cho ta cái gối lại đây, ta đập đầu vô đó chết cho nhẹ lòng! Hú hú hú! Ta bị cưỡng hôn!!!!!!!!!! Ta không muốn bị cưỡng hôn!!!!!!

Sâu thẳm trong lòng ta, bao đau thương tràn ngập cõi lòng. ( Bảo: Ôi văn chương quá đi! ) Nụ hôn đầu của ta, đáng lẽ ra phải dành cho người ta yêu nhất, là người đàn ông ta quyết tâm dành trọng trái tim mình. Nụ hôn đầu của ta, phải dành cho một khoảnh khắc lãng mạn bậc nhất y như phim Hàn, chí ít cũng phải giống tiểu thuyết ngôn tình huyết cẩu một chút. Đằng này…… Ôi trái tim bé bỏng của ta…… Ta đau tim a! Ta đau lòng a! Ta muốn khóc thật lớn a!!!!

– Còn không dậy à? Hay là nàng….. muốn nữa?

– Á!…… Ngươi…… Ta…… Ngươi…….

– Cái gì mà ta với ngươi. Nàng có xuống không nào? Hay là ….. muốn tiếp tục hả?

Hu hu hu ta là con gái nhà lành. Ta hiền lành lương thiện trong sáng đáng yêu! Đừng làm tâm tư ta nhiễm mấy thứ có hại cho mầm già Tổ quốc! Mầm già đau thì mầm non đau. Mầm non đau thì lá sẽ đau. Lá đau là cành đau. Cành đau là cây đau. Cây đau là cây chết đó ngươi hiểu chưa?! …….. Ý lộn đề!

( =^=#)

Nói tóm lại là bị đe dọa tinh thần như vậy, ta làm sao có thể ngồi tiếp trên giường được nữa. Lập tức nhảy xuống, chạy như điên vào trong, rửa mặt mũi chuẩn bị ăn sáng. Phía sau ta là tiếng cười của hắn, nghe là biết vui a…… Vui cái con khỉ ấy! Hắn cười ta! Hắn dám cười ta! Hắn vừa cười ta! Ôi ta bấn loại thật rồi. Làm sao đây? Ta thực sự muốn quên cái nụ hôn chết dịch kia đi cho rồi. Cứ nhớ thế này, ta không còn dũng khí đối mặt với bản thân nữa. Các người có biết thâm tâm ta đang tự rủa xả chính mình không ngớt lời không? “ Cái đồ không có tương lai! Ngươi để hắn hôn mình thế hả?”. “ Cái đồ ngu ngốc! Sao đẩy qua đẩy lại cuối cùng vẫn vào miệng sói là sao?” . Đó nó đang chửi ta kia…..

– Nếu nàng không muốn ăn ta sẽ kêu tiểu nhị mang xuống, không cần phải trốn trong đó.

Phải nói bây giờ thứ kích thích thần kinh yếu ớt của ta nhất chính là giọng nói của hắn. Vừa nghe nói đã nhảy dựng lên, kết cục đáng rơi cả chậu nước vào người. Số ta hôm nay là số chó a!!!

– Thật hết cách với nàng…. Tiểu nhị! Mang cho ta một bộ xiêm y khô ráo.

Giúp ta mang chiếc chậu ra ngoài, hắn cũng lớn tiếng gọi tiểu nhị đang bưng bê dưới đó. Tiểu nhị này cũng nhanh nhảu, dạ một tiếng là chạy đi mất tích, loáng cái đã không thấy bóng người. Còn hắn quay người lại, vừa nhìn bộ dạng ướt đẫm thảm thương như dân tị nạn của ta, khóe miệng giật giật, sau đó cầm lấy chiếc áo treo trên giá đưa cho, hàm ý nói ta mặc vào.

– Mặc vào đi. Áo nàng….. Mỏng quá.

WTF?

Đùa à? Hắn đùa ta phải không? Áo ta….. Mỏng….. Cái…… Muốn chửi thề quá đi. Ta đặc biệt muốn chửi thề! Hắn nghĩ cái gì mà có thể nói ra một câu….. Ta đỏ mặt nhìn hắn, sau đó nhanh tay giẳng mạnh cái áo trực tiếp khoác lên bộ ngoài ướt sũng của mình. Trời ơi trời còn thương còn không? Trời còn yêu con không? Sáng sớm bị cương hôn, bây giờ bị nhìn….. Ta không muốn sống nữa! ta đâm đầu vào gối đây! Số ta còn chó hơn số chó mà.

– Nàng khoác áo ta như vậy đấy à? Mau bỏ ra ngay!

– Không phải ngươi đưa cho ta để mặc sao? Sao tự nhiên bắt ta bỏ là sao?

– Mặc đồ ướt là bị ốm đó. Mau bỏ bộ đồ bên trong ra. Nàng không bỏ là ta bỏ đấy.

Xong! Ta lại bị hù dọa rồi. trưng bày bộ mặt cún con ra mà không tuyết phục được hắn, vậy là thất bại rồi. Khỏi năn nỉ nữa mất công, ta liền đi vào trong, ngó trước ngó sau một hồi rồi bắt đầu cởi đồ. Đúng là áo mỏng thật nha. Lúc thay nó ra, ta cố gắng lắm mới thuyết phục được mình, rằng hắn mới thấy qua bên ngoài thôi. Thứ hắn nhìn thấy chỉ là đường nét tạm thời. Hắn chưa nhìn thấy bên trong. Hắn chưa nhìn thấy bên trong. Hắn chưa nhìn thấy bên trong!!!!!!

Áo hắn thật là ấm quá đi!!! Mặc dù hơi rộng một chút, hơi dài một chút, nhưng nếu cuộn hết vào rồi, trông rất giống với búp bê vải a. lon ton chạy ra bên ngoài, ta ngồi xuống bàn, lấy tay chọc học đám đồ ăn trên đĩa. Có bánh bao, có quẩy nướng, có cả sữa đậu nành nữa. Trông thật ngon quá đi!!!

– Xiêm y đây ạ. Khách quan cứ tự nhiên.

Ta vừa ngồi xuống nhét bánh bao vào mồm, tên tiểu nhị đã mang nữ phục đến cho ta. Tạm thời vất một góc, ta cứ ngồi xuống bàn, hiên nang cầm


XtGem Forum catalog