Hoàng Hậu Lưu Hắc Bàn

Hoàng Hậu Lưu Hắc Bàn

Tác giả: Giáo Ưởng

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210753

Bình chọn: 8.00/10/1075 lượt.

hế này: ‘Của vô giá dễ cầu, khó được một tình lang’.”Trong lòng Kim Phượng chấn động.“Huống chi, cô cũng thích hắn, không phải sao?”“Ta… cũng thích hắn?” Kim Phượng lầm bầm lặp lại.“Chẳng lẽ không đúng sao? Nếu như cô không thích hắn, sao lại theo hắn đi xa như vậy?”Nhịp tim của Kim Phượng rối loạn.Ngoài cửa sổ, trời đã sáng ngời.Đoàn Vân Chướng treo trước ngực áo một bông hoa đỏ rực, nín thở chờ hai nữ nhân ở buồng trong đi ra. Đột nhiên hắn có cảm giác mình có chút buồn cười.Thành cái gì hôn đây? Không phải mười năm trước đã thành hôn rồi sao?Nhưng mười năm trước, hắn chỉ là một thằng bé ngốc nghếch ngu đần, nàng cũng chỉ là một con bé đơn thuần thiện lương. Bọn họ, đều là những quân cờ mặc cho người ta định đoạt. Một buổi hôn lễ giống như màn kịch náo loạn. Hắn say rượu, khi tỉnh lại, trông thấy tân nương tròn xoe như nắm xôi đậu đen, không thể không thừa nhận, trong lòng là cực độ ấm ức. Hắn chưa từng nghĩ đó là một buổi hôn lễ, chỉ cảm thấy đó là một trò cười mà người ta áp đặt lên người hắn.Hôm nay nhớ lại, trong lòng lại cảm thấy ấm áp kỳ lạ. Đó là lần đầu tiên bọn họ gặp nhau.Lúc đại thẩm đề xuất muốn mở một lễ cưới cho bọn họ, hắn đột nhiên cảm giác được, lời nói đó đã mạnh mẽ thấm vào tận đáy lòng hắn.Có lẽ hắn cần một lễ cưới, để xác nhận Lưu Hắc Bàn nàng là thê tử của Đoàn Vân Chướng hắn. CHƯƠNG 49 – CÓ THỂ KẾT ĐỒNG TÂM VỚI VUA ĐƯỢC Ư (4)Cho nên, hắn ngắm nghía bông hoa trước ngực. Buồn cười thì cứ cười đi, hắn sẽ vui vẻ đón nhận.“Cậu thanh niên à,” Đại thúc đứng bên cạnh hắn, đưa cả hai tay lên chụp lấy bờ vai hắn. “Kỳ thật, mấy thứ hôn lễ, bái đường gì đó nha, đều là màn biểu diễn ưa thích của nữ nhân bọn họ thôi, theo ta thấy cũng chẳng có ý nghĩa gì.” Đại thúc ý vị sâu xa liếc nhìn hắn một cái. “Đêm động phòng hoa chúc mới là mấu chốt, mấu chốt đấy.”Đoàn Vân Chướng liền giật mình.“Cậu thanh niên,” Đại thúc quan sát đánh giá hắn một phen, “Thể lực của cậu, còn đủ không?”“…” Da mặt Đoàn Vân Chướng hiện lên vùng đỏ ửng khả nghi.“Tuyệt đối đủ!” Câu trả lời của hắn rất có khí phách.Rèm buồng trong được vén lên, đại thẩm vui sướng dìu tân nương tử đi ra.Tân nương tử vẫn mặc bộ quần áo lúc nãy, nhưng trên đầu phủ thêm một tấm khăn voan đỏ chói mắt. Hai túm tóc đen lộ ra khỏi khăn voan, rủ xuống trước ngực, khiến cho lòng người mơ màng vô hạn.Đoàn Vân Chướng đột nhiên khẩn trương. Đó là Hắc Bàn sao, có thể sau khi hắn vén khăn voan lên, lại phát hiện là một nữ nhân khác không đây?Hắn nhịn không được, gọi một tiếng: “Hắc Bàn?”Sau khăn voan, Kim Phượng nhẹ nhàng ‘Ừ’ một tiếng.Đoàn Vân Chướng không tự chủ được nhếch miệng nở nụ cười. Là nàng, đúng thật là nàng.Vòng eo này, ngón tay này, giọng nói này, ngoại trừ nàng thì còn ai vào đây nữa.Đại thẩm háy hắn một cái: “Ai cho cậu nói chuyện với tân nương?”Hai người song song đứng ở hai bên ngưỡng cửa, đối mặt với bầu trời xanh quang đãng.“Nhất bái Thiên Địa!” Đại thúc trung khí tràn đầy hô to một tiếng.Hai người chân thành bái lạy.“Nhị bái… Ách, cao đường không có ở đây, tiếp tục bái Thiên Địa đi.” Đại thúc cười ngây ngô.Đoàn Vân Chướng nghe thấy sau lớp khăn voan bên cạnh có tiếng hút không khí rất nhỏ. Hắn rốt cuộc nhịn không được, đưa tay kéo lấy ống tay áo đối phương, nhéo nhéo bàn tay trong tay áo.Trơn láng mượt mà.Tay kia nhanh chóng rụt lại vào trong tay áo.Đoàn Vân Chướng nở nụ cười, mang theo cảm giác mừng thầm khó hiểu.“Phu thê giao bái!”Hai người xoay qua mặt đối mặt, ‘làm việc nghĩa không chùn bước’ cúi xuống bái lạy.Đoàn Vân Chướng kìm lòng không đặng, tưởng tượng vẻ mặt dưới lớp khăn voan của nàng. Gương mặt đó, hẳn là vẫn luôn trong sáng như thường.Không đợi đại thúc lên tiếng, hắn chủ động cầm lấy tay Kim Phượng, không để cho nàng có bất kỳ cơ hội trốn tránh nào. CHƯƠNG 49 – CÓ THỂ KẾT ĐỒNG TÂM VỚI VUA ĐƯỢC Ư (5)“Hắc Bàn,” Hắn tựa ở bên tai nàng, cách một lớp khăn voan, “Chúng ta động phòng đi.”Kim Phượng hơi run rẩy, lại quy về bình tĩnh. CHƯƠNG 50 – Ở TRÊN TRỜI NGUYỆN LÀM ĐÔI CHIM SẺĐôi vợ chồng nhà nông đẩy mạnh Kim Phượng cùng Đoàn Vân Chướng vào buồng trong, vừa đóng cửa lại liền buông tay không quản.Kim Phượng ngồi bên mép giường đất, thực tại không biết mọi chuyện vì sao lại có thể phát triển đến trình độ này.Nàng chỉ nhớ rõ nàng xuất cung đi bắt gian, a không phải, là đi tìm người. Đương nhiên, tiện thể cũng dạo quanh Nghi Xuân Viện đầy sắc thái truyền kỳ kia một chuyến. Chẳng ngờ, dạo quanh dạo quanh một hồi lại dạo đến đại lao. Lại dạo quanh một hồi dạo qua chuồng chó. Hiện tại, rõ ràng lại dạo quanh một hồi dạo vào động phòng.Nàng bi thống đè nén biểu cảm. Hoàng đế bệ hạ a, nếu như ngài muốn thể nghiệm khó khăn dân gian, đại khái có thể tự chơi một mình cũng được mà, cần gì phải lôi cả ta vào nữa?Nhưng ngẫm nghĩ lại, hình như là do mình đã liên lụy hắn?Có điều, nếu hắn không đi dạo thanh lâu, thì mình sao phải xuất cung đến tìm hắn rồi gặp những chuyện này.Cho nên, tất cả đều là lỗi của hắn…Rõ ràng là vào lúc này, cho dù suy nghĩ thế nào thì nếu thành thân, thật sự là sai càng thêm sai, không thể tha thứ.Ừ, tuyệt đối không thể dễ


The Soda Pop