Old school Swatch Watches
Kẹo Bạc Hà

Kẹo Bạc Hà

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323284

Bình chọn: 9.00/10/328 lượt.

àm chứng. Nhưng giây phút trang nghiêm cũng đã đến, ông chỉnh lại trang phục, giọng trầm bổng cất lên, hướng về phía Nam Dĩnh.

– Chú rể Nam Dĩnh, con có đồng ý lấy cô dâu Hạ Diệp Tinh làm vợ hay không? Cùng nhau san sẻ ngọt bùi cũng như khó khăn trong cuộc sống, cùng nhau hạnh phúc đến bạc đầu răng long. Dù có chuyện gì xảy ra cũng quyết không rời xa nhau?

– Con đồng ý. – Cậu quay sang đứng đối diện với cô.- Sau ngày hôm nay, tôi chính thức là chồng và là người sẽ luôn yêu thương và che chở cho Hạ Diệp Tinh hết cuộc đời. Tôi hứa sẽ luôn chăm sóc và bảo vệ em trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Nếu em cười tôi sẽ cùng cười với em, nếu em khóc, tôi sẽ là bờ vai vững chắc. Và cho dù cuộc sống này có dẫn đến điều gì đi chăng nữa, thì tôi cũng sẽ luôn ở lại bên cạnh em.

Diệp Tinh cảm động, mắt đã rưng rưng. Vị Cha sứ mỉm cười hiền từ rồi quay sang nói với cô dâu:

– Cô dâu Hạ Diệp Tinh , con có đồng ý lấy chú rể Nam Dĩnh làm chồng hay không? Cùng nhau san sẻ ngọt bùi cũng như khó khăn trong cuộc sống, cùng nhau hạnh phúc đến bạc đầu răng long. Dù có chuyện gì xảy ra cũng quyết không rời xa nhau?

Diệp Tinh mỉm cười:

– Con không đồng ý.

Cả hội trường cùng há hốc mồm, ai nấy đều không dám tin vào câu trả lời của cô. Ngay đến vị Cha sứ cũng giương to mắt nhìn. Còn Nam Dĩnh thì sốc đến mức chết đứng, cậu nhìn cô ngạc nhiên ” Không phải đến giờ phút này em còn rời xa anh chứ?”

Im lặng…

Một phút…

Hai phút…

Năm phút trôi qua…

Mọi người dường như nín thở trước sự cố này. Nam Dĩnh vẫn nhìn cô, cuối cùng Diệp Tinh nở một nụ cười tươi, quay sang nhìn đối diện Nam Dĩnh, nói lớn:

– Con đồng ý lấy Nam Dĩnh làm chồng, nhưng con không đồng ý cả hai chỉ hạnh phúc đến đầu bạc răng long, mà phải là dù chết đi xuống địa ngục hay thiên đàng, dù luân chuyển vạn kiếp, chúng con vẫn bên nhau hạnh phúc.

Xong cô quay lên lườm Cha sứ:

– Và con yêu cầu Cha sửa ngay lời thệ để tránh mấy cặp đôi sau này bị Cha trù.

Tất cả im lặng một hồi, rồi bắt đầu cười phá cả lên, ai nấy đều ôm bụng ngặt nghẽo, cười chảy cả nước mắt. Nhất định đây sẽ là đám cưới mà cả đời họ không quên nổi quá. Nam Dĩnh thì ban đầu ngây mặt nhìn, sau đó thì cũng bị con virus ” cười” lây lan, cậu hạnh phúc bế bổng cô dâu lên:

– Anh yêu em, Hạ Diệp Tinh.

Cô cũng hét lớn, ôm lấy cổ của cậu:

– Em cũng yêu anh, Nam Dĩnh.

Vị Cha sứ tưởng hóa đá, lần đầu tiên trong đời làm người chứng hôn của ông có người dám trả treo lại lời thệ như vậy. Chắc ông sớm về nghỉ hưu mất thôi.

Mọi người cùng vui vẻ nhảy múa tưng bừng, cặp vợ chồng son trên kia cũng bỏ qua nghi thức, tự trao nhẫn cho nhau và dành cho nhau nụ hôn ngọt ngào và hạnh phúc nhất trần đời.

” Anh sẽ cùng em đi trên chiếc máy báy giấy, đến muôn nẻo của những vùng đất xa xôi, anh sẽ cùng em viết lên trái tim hồng, chứng minh cho hạnh phúc của đôi ta.”

Sau lễ cưới, mọi người hầu như đã về hết, chỉ còn lại vài người thân quen.

Cô dâu chú rể và người thân cùng ngồi vào bàn tiệc, cô dâu vừa nãy đi chúc rượu, sớm đã say lướt khướt trên tay Nam Dĩnh, mọi người nói chuyện rất vui vẻ.

– Diệp Tinh hôm nay làm anh cười chảy cả nước mắt.- Hoàng Hiểu Vương cũng bắt đầu ngà ngà say.

– Vợ em luôn luôn đem lại những điều mới mẻ mà.- Nam Dĩnh cười tươi.

– Cô Tinh và chú Dĩnh thật là đẹp đôi.- Hai đứa trẻ cũng nhau đồng thanh, mặt hai đứa sớm đỏ bừng- Chúng con cũng nhất định được như cô chú.

Mọi người cười rộ lên vì sự ngây thơ của hai đứa trẻ, biết đâu sau này chúng lại làm nên một điều gì đó…Cái này phụ thuộc vào tương lai.

Bên ngoài chợt có tiếng bước chân vội vã, một người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc xoăn bước vào, mặc chiếc váy màu đỏ bó sát cơ thể, rất gợi cảm. Người ngoài có thể sớm nhận ra đây chính là Người mẫu nổi tiếng Hoàng Hiểu Dy.

Cô bước vào, đôi giày cao gót nạm ngọc gõ mạnh trên sàn nhà, hai tay chống nạnh, đằng sau là bốn, năm tên vệ sĩ theo sau, bên cạnh là một người đàn ông chững chạc mặc comle xám, mặt vuông chữ điền, cả người toát lên khí chất cao sang, quyền quý:

– Đám nhóc này, không chờ bà chị này về cùng ăn được hay sao?

– Ồ ồ, chị Dy đó à?- Trân Trân ngước mắt lên nhìn.

– Em xin lỗi, em tưởng chị có việc bận chưa về được.- Nam Dĩnh cười hối lỗi.

– Bận cái gì, chị phải hủy đến chục cái hợp đồng để về dự đám cưới hai đứa, vậy mà…hừ hừ.- Cô tức mình cầm một ly rượu mạnh đưa lên miệng tu một hơi dài.

Mọi người há hốc miệng, mắt trợn lên. Cô lảo đảo suýt ngã, nhưng đã kịp ngã vào lồng ngực của người đàn ông nọ. Anh ta mỉm cười dịu dàng ôm lấy cô, cất giọng nói trầm ấm đầy quyền uy:

– Xin lỗi mọi người, vì dạo này Tiểu Dy bận bịu làm việc suốt nên bị stress, thông cảm cho cô ấy.

Mọi người lại được dịp đờ ra, ai nấy đều chằm chằm vào người đàn ông lạ, Lục Trúc bèn hỏi:

– Xin hỏi anh…là?

– Tôi là Louis Filbert.- Người đàn ông nói.

– Louis Filbert? Thiên tài kinh doanh sở hữu toàn bộ các công ti xe hơi nổi tiếng sắp tới sẽ hợp tác với công ty tôi đấy ư?- Cả Nam Dĩnh lẫn Hoàng Hiểu Vương cùng đồng thanh.

– Ra hai vị đây là chủ tịch của Hoàng thị và Nam Khánh hay sao?

Hai người đứng bật dậy