
bắt tay với Louis. Nở nụ cười ” kinh doanh” chuyên nghiệp. ( Phát ói với sự giả tạo của hai người này.=”=)
Hoàng Hiểu Vương nâng ly rượu về phía Louis:
– Xin chào, tôi là Hoàng Hiểu Vương- Phó chủ tịch tập đoàn Hoàng Thị, rất vui được hợp tác với ngài trong thời gian sắp tới.
Nam Dĩnh cũng cầm ly rượu nâng lên:
– Chào ngài, tôi là Nam Dĩnh- Chủ tịch tập đoàn Nam Khánh, hân hạnh được hợp tác với ngài trong tương lai lâu dài.
Hai người đấu đá nhau ngầm, Louis chỉ biết cười gượng. Anh đưa ra một chiếc hộp nhỏ:
– Vâng, rất hân hạnh. Nghe nói hôm nay là đám cưới của ngài Nam, tôi có món quà nhỏ tặng ngài.
Nam Dĩnh bắt tay ríu rít:
– Không dám, cảm ơn ngài, chỉ mong được hợp tác với ngài.
Bữa tiệc bỗng chốc thành nơi kinh doanh của ba người, Lục Trúc với Trân Trân nhìn muốn rớt con ngươi ra vì sự giả tạo tiềm ẩn của những đấng phu quân mình.
Louis quay sang bắt tay với Hoàng Hiểu Vương:
– Còn ngài là em trai của Tiểu Dy phải không? Rất hân hạnh.
Hiểu Vương gật đầu lia lịa ” Chẳng lẽ đây sẽ là anh rể tương lai của mình hay sao?”
Hoàng Hiểu Dy cau có, vùng tay đẩy Louis ra:
– Bỏ ra cái đồ đầu gỗ…Sao cứ làm phiền tôi thế hả? Ai cần anh đi theo tôi, ai cần vệ sĩ của anh bảo vệ tôi…
Mọi người lại được dịp dãn cơ mắt, Hoàng Hiểu Dy ra sức vùng vẫy trong vòng tay Louis, nhưng rồi một cảnh tượng khiến ai nấy không thể quên được. Louis giữ chặt tay Hiểu Dy, đặt nên môi cô một nụ hôn sâu, cả người cô nằm gọn trong lòng ngực vững chắc của anh. Hiểu Dy không thể vùng vẫy được nữa, cô thở dốc dứt khỏi nụ hôn ngọt lịm của anh. Mặt đỏ phừng phừng:
– Đồ đầu gỗ, anh làm gì thế hả?
Louis Filbert mỉm cười nhìn mọi người đang nhìn mình:
– Xin lỗi, đây là thói quen của tôi mỗi khi ở bên Hiểu Dy, xin lỗi các vị nhé.
Và ai đó cũng thông cảm cho cô.
Vậy là…mọi người lại chìm trong tiệc tùng no say suốt một đêm…
Vậy là lại có thêm một câu chuyện tình yêu nữa bắt đầu rồi.
………..
Trên cánh đồng hoa oải hương, ngôi mộ nằm im lìm, gió vần vũ thổi rì rào. Bên tấm bia, một chồi non trồi lên khỏi mặt đất, nở ra một bông hoa lạ màu xanh tuyệt đẹp, màu xanh của những viên kẹo bạc hà trong suốt, bông hoa ấy rung rinh trong sắc tím bạt ngàn. Giống như lời chúc của Dương Lạp dành cho mọi người.
Trên chiếc bàn gỗ, bên cạnh khung cửa sổ rèm trắng tinh, ánh sáng chiếu vào một cặp vợ chồng son đang tựa đầu vào nhau ngủ. Một cuốn sổ nhật kí bìa màu xanh bị gió thổi tung, từng trang một ríu vào nhau, những dòng chữ nắn nót được viết thật đẹp…Nhưng, đó chỉ còn là những kí ức.
” Ngày 13 tháng 8 năm 2018.
Tôi đã gặp lại người con gái ấy, trên đất nước Mỹ phồn hoa, tôi tưởng chị Dương Lạp đã trở về…Trái tim tôi sau 5 năm trời lại một lần nữa đập liên hồi, nhịp đập này vốn chỉ có khi bên chị và Tiểu Tinh. Nhưng bây giờ, nó đã rung lên vì cô ấy…Người con gái có đôi mắt trong như pha lê, khi nhìn thật khiến lòng người dễ chịu như một viên kẹo bạc hà mát lạnh.”
” Ngày 24 tháng 8 năm 2018.
Cuối cùng tôi cũng biết tên em, Hạ Diệp Tinh, và tôi cũng biết nó có nghĩa là ngôi sao đêm. Quả thực em giống như một vì tinh tú trên nền trời đêm. Em kém tôi một tuổi, là đàn em lớp dưới của tôi ở đại học. Tôi muốn làm quen với em, khi vết thương trên trái tim đã hoàn toàn lành lại. Diệp Tinh có khuôn mặt giống chị Lạp như đúc, và mỗi lần nhìn thấy em, sao trong lòng tôi, lại nhoi nhói. Tôi tưởng mình đã cất trái tim mình vào băng giá, nhưng nay, nó lại tan chảy…chỉ vì em.”
” Ngày 1 tháng 9 năm 2018.
Em nhận lời mời đi khiêu vũ với tôi trong lễ hội tại trường, em cởi mở và rất năng động, điều này khác so với chị Lạp. Tôi thấy rất vui khi ở bên cạnh em, em giống như đem lại cho tôi sự sống vậy. Diệp Tinh có nhiều lần hỏi tôi tại sao lại thích nhìn em như vậy, tôi chỉ cười, vì tôi đâu thể nói: Vì em giống người anh đã từng yêu.”
” Ngày 25 tháng 11 năm 2018
Hôm nay là một ngày vui, em đã đồng ý lời tỏ tình của tôi, tôi chỉ muốn bế bổng em lên và giữ em chặt trong lòng này…Để em sẽ không vụt mất như chị ấy một lần nào nữa…vì trái tim tôi đã hai lần rỉ máu rồi. Tôi sẽ không làm em đau, sẽ không khiến em phải buồn, khiến em tuyệt vọng vì tôi. Tôi sẽ bao bọc em như tôi đã từng làm với hai người con gái trước, và tôi sẽ không buông tay em, dù cho em có đẩy tôi ra.”
” Ngày 27 tháng 1 năm 2019
Mùa xuân đã về rồi, tôi không có ý định về nước vì Diệp Tinh, nếu có thể, tôi sẽ đưa cô ấy về ra mắt gia đình mình. Tôi sẽ cưới em, tôi hứa danh dự là vậy. Diệp tinh có sở thích ăn kẹo bạc hà, tôi thấy đau nhói vì điều đấy, không những em giống chị Lạp về hình thể mà còn giống về cả sở thích và thói quen, ngay đến mái tóc em, tôi cũng để ý nó không khác chị là mấy. Điều này làm tim tôi đau nhói, liệu đây có phải là sự trùng hợp hay không?”
” Ngày 30 tháng 2 năm 2019
Hôm nay em khóc, vì tôi lỡ hẹn buổi xem phim, thực sự tôi không cố ý, tôi chỉ là bận công việc đột suất, tôi thấy đau khổ lắm, đã nghĩ sẽ không bao giờ để nước mắt em rơi, nhưng giờ đây, tôi đã làm tổn thương trái tim em. Em giận dỗi, không trả lời điện thoại với tin nhắn của tôi, em lẩn tránh mỗi khi